Chương 236
Nhắm thẳng vào đầu Trần Thiên Hạo.
Trần Thiên Hạo đứng đấy bất động.
Chu Tước cử động.
Rút con dao găm ra.
Soạt một tiếng, khóe miệng Triệu Vô Cực bị rạch ra.
Chu Tước lộn một vòng lao đến trước người Trần Thiên Hạo, con dao găm bổ ngang ngón tay Triệu Thiên Đạo.
“Choang”.
Tiếng dao va chạm vang lên, năm ngón tay Triệu Thiên Đạo như sắt thép, kìm chặt con dao găm, bàn tay không hề bị thương.
Chu Tước kinh ngạc.
Dùng sức rút ra, vậy mà không cử động được.
Cô ấy buông dao, rút con dao găm ở bên kia hông ra, nhắm thẳng vào hai chân Triệu Thiên Đạo.
“Rầm!”
Hai chân như sắt thép không thể gãy, con dao găm chẳng thể gây ra chút thương tổn nào.
Triệu Thiên Đạo tung cước, bụng Chu Tước bị đạp vào, nội tạng đau đớn, cả người co lại bay ra xa.
“Soạt!”
Thanh Long tiến lên, đón lấy Chu Tước, đặt cơ thể co quắp của cô ấy xuống đất.
Anh ta tức giận nhìn Triệu Thiên Đạo, cơ thể run lên, kéo theo sợi xích sắt quấn trong tay, sải bước dài, tiếng nổ vang lên, nắm đấm tung ra.
“Đùng!”
Nguồn sức mạnh kinh khủng đập thẳng lên người Triệu Thiên Đạo.
Cơ thể như sắt thép hơi tê dại. Năm ngón tay của Triệu Thiên Đạo khẽ run lên, bầu không khí rung chuyển, tóm lấy cổ họng Thanh Long.
“Rầm!”
Hai nắm đấm của Thanh Long lao thẳng vào Triệu Thiên Đạo.
“Đùng!”
Tia lửa tóe ra khắp nơi!
Nguồn sức mạnh cực lớn va vào nhau, cặp vuốt sắt của Triệu Thiên Đạo bị đẩy lùi.
Triệu Thiên Đạo lùi về sau mấy bước, sắc mặt nghiêm trọng.
Tên Thanh Long này dù sao cũng là đàn ông, sức mạnh kinh khủng, lợi hại hơn người phụ nữ kia nhiều.
“Khương Thị!”
“Ra tay”.
Trong phòng, Thiên Cơ Lão Nhân lạnh lùng uống trà.
Khương Thị quần áo rách rưới đứng sau nghe thấy vậy liền lao ra khỏi phòng.
Mùi xác chết hôi thối lan ra khắp sân.
Thanh Long cũng từng nghe qua về xác sống Khương Thị đứng sau lưng Thiên Cơ Lão Nhân.
Nếu như hắn ra tay trước.
Thanh Long còn muốn thử sức với hắn một chút.
“Hay lắm Khương Thị”.
Nắm đấm của Thanh Long tóe ra tia lửa.
Anh ta gầm lên, lao đến.
“Bốp!”
Khương Thị chưa ra tay nắm đấm của Thanh Long đã đập lên lồng ng.ực của hắn, Khương Thị phải lùi lại ba bước.
Hai chân cắm xuống đất, không hề nhúc nhích.
Thanh Long khiếp sợ.
Ngẩng đầu nhìn gương mặt vô cảm của Khương Thị, sau đó tay hắn đột nhiên duỗi tay ra.
“Đùng!”
Hắn tung nắm đấm đấm thẳng vào bụng Thanh Long, luồng sức mạnh cực lớn đấm bay Thanh Long ra ngoài.
Lồng ng.ực như nổ tung, khí tức nóng hừng hực trào ra khỏi yết hầu, một ngụm máu tươi phọt ra.