Chương 226
Lão ta xoay đầu nhìn về phía trong viện.
“Sư phụ tôi từng trị thương cho chiến thần ở Đông Hoang. Đến lúc ấy, tôi có thể nhờ sư phụ ra mặt, nếu Tưởng Đại Vi làm việc thiên vị, vậy thì sư phụ sẽ vạch tội Tưởng Đại Vi”.
Sau khi thảo luận, mọi người đã có ý kiến sơ bộ.
Triệu Vô Cực gọi điện ngay cho Triệu Vô Quân.
“Các đại gia tộc đã có quyết định. Có sự hỗ trợ của nhà họ Bạch rồi, lập tức sai người đi bắt tất cả những người trong nhà họ Trần đi”.
Tại văn phòng chủ tịch thành phố.
Triệu Vô Quân bận đầu tắt mặt tối, cả đêm lo sắp xếp đội phòng chống bạo động đi khắp nơi để bắt những người thuộc thế lực ngầm.
Mà cả Nam Thành đều đang trên đà bạo loạn.
Tất nhiên, Triệu Vô Quân biết kẻ đầu sỏ chính là Trần Thiên Hạo.
Để tránh lại xảy ra tình trạng như ở hội trường, ông ta đã báo cáo lên thống đốc về tình hình ở Nam Thành.
Thống đốc Tưởng Thiên Phong là người được nhà họ Bạch ủng hộ.
Triệu Vô Quân là con rể của nhà họ Bạch, tất nhiên đều là người ngồi trên một chiếc thuyền.
Thống đốc đã ra chỉ thị, lập tức cho người bắt giữ hết thế lực ngầm, ai phản kháng thì trực tiếp chém chết.
Cùng lúc ấy, thống đốc cũng liên hệ với phía quân chủ, kể lại chuyện đội quân Đông Hoang làm việc thiên vị cá nhân.
Phía quân chủ chắc chắn sẽ không tin chuyện đội quân Đông Hoang xem thường luật pháp.
Nhưng vì để tránh tình trạng Nam Thành bạo loạn, hai bên xảy ra xung đột, nên đã truyền lệnh đến nơi đóng quân của Đông Hoang ngay trong đêm rằng.
Không được phép can dự vào việc thực thi pháp luật của đội phòng chống bạo động Nam Thành.
Ai trái lệnh, xử theo pháp luật!
“Anh cả cứ yên tâm. Phía quân chủ đã có lệnh rồi, quân Đông Hoang đang đóng trú không thể can thiệp được vào hành động của chúng ta đâu ạ”.
Triệu Vô Quân đã báo lại tin tức đáng mừng này cho Triệu Vô Cực biết.
Sắc mặt vô cùng dữ tợn, Triệu Vô Cực bật cười đầy hung ác.
“Được, hành động đi”.
Trong đêm đó.
Đội phòng chống bạo động của cả thành phố bắt đầu trang bị đồ đạc.
Từng chiếc xe vũ trang đen ngòm, chở thành viên phòng chống bạo động đã được trang bị đầy đủ, đã bao vây tất cả những nơi liên quan đến nhà họ Trần và nhà họ Lưu.
Tại công ty bất động sản Trần Thị.
Cổng bị phá tan tành, thành viên phòng chống bạo động tràn vào để tìm kiếm chứng cứ phạm pháp.
Ở đại viện nhà họ Lưu.
Mọi người đang chìm trong giấc ngủ say thì bị đánh thức bởi tiếng phá cửa inh ỏi. Một lượng lớn nhân viên vũ trang đã xông vào đại viện để bắt giữ tất cả bọn họ.
Lưu Tiểu Nguyệt bật dậy trên giường, vội vã gọi điện cho Trần Thiên Hạo.
Cô còn chưa kịp hé miệng nói gì thì “ầm” một cái, cửa phòng đã bị phá ra, thành viên phòng chống bạo động lao đến đè cô xuống giường.
Cùng lúc ấy.
Một tiếng va chạm dữ dội vang lên ngoài cổng đại viện nhà họ Trần.
“Rầm!”
Cổng bị phá, các thành viên phòng chống bạo động mặc đồ đen xông vào trong.
Những người phản ứng đầu tiên – Chu Tước, Bạch Hổ – đã lao về phía đội phòng chống bạo động, dùng cả tay và chân đẩy lùi toàn bộ thành viên của đội.
Ngoài cửa, rất nhiều thành viên phòng chống bạo động cầm khiên, tạo thành bức tường đồng và tường sắt, áp sát về phía đại viện.
Chu Tước vớ lấy mã tấu rồi lăn trên mặt đất, chém cổ chân của tất cả những kẻ dám lại gần.
Nhuyễn kiếm của Bạch Hổ linh hoạt như rắn, luồn vào khe hở giữa những tấm khiên để tấn công vào ngực của thành viên phòng chống bạo động.
Các thành viên đội phòng chống bạo động hỗ trợ cho nhau, hết kéo lại lôi, bị cả hai người kia đẩy lùi ra đến trước đại viện.
Tất cả mọi người trong đại viện đều đã choàng tỉnh dậy.