Trái lại Trần Quang cũng có chút xấu hổ, ăn không được tự nhiên.
Khăn tay rơi xuống sàn, Cố Tiểu Ngải cúi người nhặt lại, dưới khăn trải bàn thanh lịch Tô Hiên Hiên bỏ giày cao gót ra, chân mang vớ tơ tằm dài, mũi chân cọ cọ chân nam nhân ngồi bên cạnh, một đường hướng lên trên. . . . . .
Mà nam nhân kia ngồi yên không nhúc nhích, tùy ý để cô cọ ma sát . . . . . .
Hiển nhiên, nam nhân này không phải Trần Quang, mà là Lệ Tước Phong.
. . . . . .
Cái gọi là người tầng lớp trên lại lộ bộ mặt thật dưới gầm bàn.
Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn nôn, ngồi thẳng thân thể nhưng lại lạnh nhạt, giống như cái gì cũng chưa thấy qua, tiếp tục cúi đầu ăn.
Nhưng mà dù cho gan ngỗng hay bò bít tết vào trong miệng cô cũng trở nên vô vị, thậm chí làm cô càng ngày càng buồn nôn.
"Tôi đi toilet." Lệ Tước Phong đứng lên, giọng nói lạnh lùng, liếc mắt Cố Tiểu Ngải một cái, sắc mặt có chút khó chịu.
Cố Tiểu Ngải không hiểu hắn có gì mất hứng, nhìn bóng lưng hắn rời đi có chút không hiểu.
Chỉ chốc lát sau, Tô Hiên Hiên cũng đứng lên, xin lỗi hướng cô cười cười, "Thật ngại quá, tôi đi trang điểm lại."
Trên bàn chỉ còn lại cô cùng Trần Quang, hai người không quen không có gì nói, chỉ im lặng ăn.
Thời gian từ từ trôi qua, hai người kia cũng chưa trở về, rất nhiều chuyện không cần nói rõ, người trưởng thành đều hiểu được.
Trần Quang dần dần bất an, thỉnh thoảng nhìn thời gian trên cổ tay, biểu tình càng ngày càng không kiên nhẫn, một chân đã muốn vươn ra khỏi bàn, giống như tùy thời rời đi.
Trước khi anh ta đứng lên, Cố Tiểu Ngải thông minh đứng lên trước, mỉm cười lễ phép nói, "Tôi cũng đi toilet."
Trần Quang đành phải thu hồi chân, ngồi lại, "Được, giúp tôi nhìn xem Hiên Hiên như thế nào vẫn chưa trở lại."
"Được." Cố Tiểu Ngải đi đến toilet nữ, không thấy Hiên Hiên trang điểm lại ở trong đó, vừa đi ra ngoài, ở cuối một góc, thân hình nam nhân to lớn đè nặng lên thân thể đầy đặn của nữ nhân hôn triền miên.
"Lệ tổng, gần đây sao không thấy đến tìm em? Người ta rất nhớ anh. . . . . ." Nữ nhân cả người bám trên người hắn, trang phục tuột một nửa, phát ra tiếng thở dốc.
Không phải Lệ Tước Phong cùng Tô Hiên Hiên còn có ai?
Đón lễ tình nhân?
Thực sự là một ngày châm chọc.
Lấy điện thoại di động ra, Cố Tiểu Ngải bình tĩnh nhìn đôi nam nữ quấn quýt si mê bấm gọi Lệ Tước Phong , Lệ Tước Phong buông Tô Hiên Hiên ra, cầm lấy di động nhận lấy nhưng không nói gì.
Nhưng cô nghe được tiếng hít thở phập phồng của hắn, dường như rất bất mãn.
Cô có phải có lỗi khi quấy rầy hắn cùng Tô Hiên Hiên triền miên?
"Chồng cô ta đã chờ đến sốt ruột rồi ." Cố Tiểu Ngải thản nhiên nói, giọng điệu có chút châm chọc, sau đó không đợi hắn nói chuyện liền cúp điện thoại.
Dường như phát hiện ra, Lệ Tước Phong quay đầu lại, mắt như chim ưng nhìn chằm chằm cô.
Tô Hiên Hiên lại không bỏ qua mà dán lên người hắn, môi đỏ mọng muốn hôn môi hắn, khó hiểu hỏi, "Làm sao vậy Lệ tổng?"
Nam nữ trong lúc đó đã tràn ngập hơi thở tình dục.
Cố Tiểu Ngải hướng hắn cười cười, xoay người trở về chỗ ngồi.
Lần này, Lệ Tước Phong cùng Tô Hiên Hiên rất nhanh lần lượt trở về, Lệ Tước Phong vẻ mặt lạnh nhạt, trong mắt lưu lại ánh lửa giận dữ, hung hăng nhìn chằm chằm Cố Tiểu Ngải.
Cố Tiểu Ngải vẻ mặt lạnh nhạt.
Tô Hiên Hiên vẫn như cũ nói chuyện thân thiện, nếu không phải môi cô ta hơi hơi sưng lên, Cố Tiểu Ngải thật không tin những gì mình đã nhìn thấy . . . . . .
"Đúng rồi, chủ nhật này tôi tổ chức buổi bán đấu giá từ thiện, rất vui nếu Lệ tổng đến tham dự." Trần Quang cũng hồn nhiên như chưa phát hiện ra điều gì, khiêm tốn rút ra thiệp mời đưa cho Lệ Tước Phong.
Lệ Tước Phong lạnh lùng nâng mắt lên, vẫn chưa tiếp nhận.
Tô Hiên Hiên thấy thế cười nói, "Tôi biết Lệ tổng xưa nay chưa có tiền lệ xuất hiện trước truyền thông, nếu Lệ tổng nhận lời, chúng tôi sẽ cự tuyệt giới truyền thông."
Nói xong, Tô Hiên Hiên tiến thân hình đẫy đà đến bên Lê Tước Phong, ngực mềm mại dường như muốn dán lên cánh tay hắn.
Trần Quang mặt nhất thời trắng ra, hai tay nắm chặt tấm thiệp mời, lại chưa nói một câu, toàn bộ làm như không thấy.
Quan hệ ba người thật phức tạp a . . . . .
Lệ Tước Phong, ngay cả phụ nữ đã có chồng cũng không buông tha, đói lòng sung chát cũng ăn mà.
Cố Tiểu Ngải trầm mặc ăn bít tết, im lặng nhìn một màn thú vị này.
"Cố Tiểu Ngải, lấy thiệp mời." Lệ Tước Phong bỗng nhiên đem chuyện chuyển dời đến trên người cô.
Khẩu khí có chút thân mật, nhưng càng giống như gọi người hầu.
Vợ chồng Trần Quang cùng Tô Hiên Hiên đồng thời xoay đầu lại nhìn về phía cô.
Trong mắt Tô Hiên Hiên đố kỵ cùng căm hận giống như Liễu Tử Mật, Quan Nana không có sai biệt, môi đỏ mọng lại mang theo ý cười, thân mật hỏi, "Cố tiểu thư là bạn gái Lệ tổng sao?"
. . . . . .
Bạn gái Lệ Tước Phong sao?
Một từ mới mẻ giống như quang minh chính đại.
Cố Tiểu Ngải chuyển mắt liếc sắc mặt của Lệ Tước Phong, chưa trả lời, chính là trầm mặc.