Cô đối với hắn ba giây hứng thú đều không có!
Cố Tiểu Ngải nhìn chằm chằm bàn tay trước ngực mình từng đợt ghê tởm, cô rất muốn cứ như vậy mắng hắn rồi trở về, nhưng cuối cùng, cô không có đẩy hắn ra.
Mười ba tuổi nhà sa sút, cô theo giúp mợ ở chợ cùng bán đồ ăn. Vì hai củ cải trắng cò kè mặc cả, cô liền đã hiểu cân nhắc lợi hại.
Trong lời nói của mợ, tôn nghiêm đáng giá bao nhiêu tiền? Ai muốn, cô toàn bộ bán cho hắn.
Tiền tài trước mặt, bán đứng chính mình để làm bẩn thân thể, cô không phải mệt sao?
Chính là ngủ cùng hắn có thể lấy tin đại độc nhất vô nhị, đối với cô mà nói vẫn là cô buôn bán lời không phải sao? Cô vĩnh viễn không muốn nhà cậu không có ngày yên tĩnh, cô không muốn cậu vì cô, vì cái nhà này, vì kiếm tiền vất vả bôn ba mệt nhọc. . . . . .
Có thể sử dụng tiền đi giải quyết, lại có người ra tiền, không phải tốt hơn sao.
Trong sạch của cô đã bị nam nhân này hủy, một lần cùng mười lần thì có cái gì khác nhau? Không bằng chọn cái tốt nhất.
Chính là trên tay hắn thực sẽ có các loại tin đại độc nhất vô nhị sao?
Nhìn hắn tuổi không vượt qua ba mươi, lại có thể ở tại khu xa hoa Thủy Thiển Loan, không loại bỏ ba loại người: con nhà giàu, quan chức nhà nước, quân nhị đại.
Một nhị đại công tử như anh có thể có quyền thế có tin độc nhất vô nhị sao?
"Dựa vào cái gì để cho tôi tin tưởng anh?" Cố Tiểu Ngải quay đầu hỏi.
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn chỉ biết cô đã muốn đáp ứng rồi.
Hiểu được lợi dụng nữ nhân của mình là thông minh, vẻ kiêu ngạo cùng tự tôn của cô đâu rồi, có hay không tan rã?
Trên mặt của cô quá mức bình tĩnh, hắn nhất thời nhưng lại không có biện pháp nhìn thấu.
"Bằng ba chữ Lệ Tước Phong." Đẩy cô ra, Lệ Tước Phong ở sau cổ cô nói kèm chút khiêu khích"Đem ảnh chụp của cô giao cho tôi."
Lệ Tước Phong?
Tên của hắn?
Cố Tiểu Ngải lấy ra thẻ ảnh cô chụp hắn cùng Quan Nana ở ngoại thành, thản nhiên nói, "Tôi để ở đây."
"Ngoan cô gái."
Lệ Tước Phong tán thưởng nhéo nhéo mặt mềm mại của cô, đem thẻ ảnh bẻ làm hai rồi bỏ đi, xong hết mọi chuyện.
Sẽ không còn người nào có thể quan hệ bất chính dùng ảnh để bôi nhọ hắn, uy hiếp hắn.
Hắn không muốn có bất cứ tai tiếng nào ảnh hưởng đến tài chính của tập đoàn Lệ gia.
"Phim ngắn đâu." Cố Tiểu Ngải hướng hắn mở ra lòng bàn tay.
Lệ Tước Phong nhớ đến lấy thẻ nhớ trong di động đưa cho cô, cúi đầu hôn lên mặt cô, tiếng nói trêu tức, "Đừng quăng, trở về từ từ thưởng thức."
Thưởng thức? !
Hắn như thế nào còn có mặt mũi nói ra như vậy.
"Vô sỉ!" Cố Tiểu Ngải trừng mắt liếc hắn một cái, đem thẻ nhớ bỏ vào balo, loại phim ngắn này, cô đời này cũng không muốn nhìn lần thứ hai.
Nhìn quanh diện tích phòng khổng lồ một chút, Cố Tiểu Ngải từ trên giường đứng lên cầm lấy nội y cùng áo sơmi hướng trong phòng tắm đi đến.
Lệ Tước Phong nghiêm mặt nhìn cô, đáy mắt sâu thẳm, "Ở trước mặt tôi thay đồ."
"Có bệnh thì tìm thầy thuốc đi."
Cố Tiểu Ngải bỏ lại một câu, cánh tay liền bị nắm lấy.
Cô đều đã muốn đáp ứng làm phụ nữ của hắn, hắn hôm nay sẽ không có thể tạm thời buông tha cô?
Cố Tiểu Ngải cau mày xoay người, Lệ Tước Phong mặt đầy tức giận, ngón tay của hắn cơ hồ khắc trên mặt cô, "Cố Tiểu Ngải, tôi cảnh cáo cô, chính cô đã đồng ý làm phụ nữ của tôi thì từ nay về sau đừng làm ra vẻ ngạo mạn trước mặt tôi."
Nếu đã đáp ứng làm phụ nữ của hắn rồi, còn giả bộ thanh cao cái gì? Muốn lạt mềm buộc chặt sao?
"Bằng không thì sao?" Cố Tiểu Ngải bình tĩnh hỏi lại, "Tiếp tục cưỡng bức tôi sao? Đến đây."
Dù sao cũng đã bị phá rồi, cô còn sợ gì mất mặt nữa chứ?
Nữ nhân này. . . . . .
"Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong nghiến răng nghiến lợi."Đừng ép tôi đánh cô!"
Đánh cô?
Hắn còn là một tên bạo lực sao? !
"Lệ tiên sinh, anh làm ơn nhớ cho, chúng ta là nguyện ý đồng giá trao đổi." Cố Tiểu Ngải từng chữ một nói, phong thái sát người.
"Đồng giá trao đổi thật không?" Lệ Tước Phong hừ lạnh một tiếng, từ bên trong một tủ treo quần áo lấy ra một văn kiện quăng cho cô.
Hắn sẽ làm cho cô biết cái gì là đồng giá trao đổi.
Cố Tiểu Ngải đã từng là thiên kim nhà giàu, thừa biết cái gì là giá trị
Cố Tiểu Ngải chẳng biết tại sao mở ra liền thấy, dĩ nhiên là ảnh chụp của Quan Nana cùng minh tinh Hàn Quốc ở bờ biển ẩm ướt hôn nhau, người chụp ảnh hiển nhiên kỹ thuật chụp ảnh vô cùng tốt, khuôn mặt hai ngôi sao đập vào mắt người xem. . . . . .
Thật là cái tin đại độc nhất vô nhị.
Rõ ràng nên cao hứng, cô lại cười không nổi, có loại xúc động muốn khóc.
Chuyện xấu như là trào phúng cô giống nhau, giá của cô . . . . . . Cũng chỉ giống như giá trị của một tấm vé người ta đi xem phim.
Cô không có tư cách rơi nước mắt, là cô đem mình bán giá rẻ như thế.
Lệ Tước Phong ngồi vào một bên sô pha, hai tay vén để cằm, ung dung nhìn vẻ điềm đạm đáng yêu của cô, đáy mắt không có nửa phần thương tiếc, "Thế nào? Có phải hay không rất muốn mang theo quần áo ra ngoài?"
". . . . . ." Cố Tiểu Ngải không tiếng động nhìn hắn tà tới cực điểm, nói không nên một lời phản bác.
"Đừng giả bộ thanh cao, cởi đi."
Tư thái cao cao tại thượng của cô, kiêu ngạo của cô, tôn nghiêm của cô, hắn muốn toàn bộ dập nát.
Cái giá này thật làm cho người ta hưởng thụ.