Dòng Đời Thay Đổi Được Con Người

Chương 10




Chơi chán rồi, nó và hắn kéo nhau về bỏ lại hai tên kia đang tình tứ.

-Cô lên xe mau lên!

-Tuj ko thk, tuj mún đi bộ. A về đi, thật khó chịu!_nó nói rồi lạnh lùng bước đi để hắn đứng đơ đó nhìn nó.

-cho người đến lái xe tuj về, hum nay tuj mún đi bộ.

-"Vâng thưa cậu chủ"

Hắn cúp máy rồi dí theo nó, hắn chụp lấy tay nó rồi kéo lại, mất đà cả hai té xuống, nó mém mất nụ hôn đầu đời

-A...Anh làm cái j thế hả?!_Mặt nó đỏ bừng lên

-"Dễ thương thế!"_hắn đang nghĩ về nó thì thấy nó đi mất nên chạy theo

Đến nhà nó ko thèm chào hắn một tiếng rồi vào luôn. Bước vào nó thấy mặt ba nó khó chịu

-Haizz...lại thêm một cty cạnh tranh nữa. Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa, đúng là đời!_ba nó chán nản nói

-Tên?_lần đầu nó hỏi ba nó nhưng vẫn ko hết lạnh lùng

-JH. Con hỏi chi z?

-Tiêu diệt tận gốc_nó khẽ cười gian rồi bước lên phòng, ba nó thì tự hào vì có đứa con gai đầy bản lĩnh như z trong khi ông ta không biết đó là cty của nó. Nó lên phòng thay chiếc áo dành riêng cho Dark, vẫn là chiếc áo có cổ thôi. Bây giờ toàn thân nó dc bao phủ một màu đen huyền bì. Vừa ra cửa, nó đã thấy xe Linh đợi ở đó. Trong xe, nó cứ cười hoài làm Linh lo (tại nó có bao giờ như zđâu)

-M làm j mà cười hoài z?

-JH đang cạnh tranh vs ông ta

-Woa, z phải làm cật lực hơn rồi. Điều m mún đã có rồi đấy!_Linh chúc mừng

-Ông ta sẽ hối hận sớm thuj. Kế hoạch hoàn thành hơn cả mong đợi.

Cứ tới nơi là nó đạp cửa nhưng đâu ai dám nói j.

-Shin, e chuẩn bị hết ckua?

-Vâng Đại tỷ, thanh kiếm của chị đây!

-Tốt, mài kĩ chưa đó?_nó nhìn thanh kiếm chăm chú

-Vâng!

Nó thk dùng kiếm hơn là súng mặc dù tay nghề dùng súng cũng ko tệ, còn Linh chọn 1 cây súng. Cả bọn lên xe đến điểm hẹn, đúng lúc có một người điện thoại cho hắn:

-"Dark hiện rất nổi tiếng, trùm bang thì ko ai biết mặt, cả phó bang cũng vậy. Nhưng chúng tôi đã biết dc Dark hiện dg chuẩn bị đấu vs Hắc Vũ"

 

-Ở đâu?

-Hẻm ở đường XYZ

-Tốt_nói xong hắn chạy đến đó

Tại hẻm đường XYZ

Hai bang đã tập trung đông đủ. 

-T cứ nghĩ m sẽ ko đến chứ!_Vân khinh bỉ

-Thật sự là t cũng ko muốn đến nhưng vì t thấy tội cho m nên ms phải bỏ thời gian quý báu bên Tùng để đến đây nek!_Linh trả lời thay nó nhưng nhỏ thay chữ Bảo thành Tùng làm con Trân như muốn lộn ngược hết nội tạng

-Hứ! Chính bọn ta ms là người phải ns câu đó! XÔNG LÊN!!!_Vân lùi xuống cho bọn đàn e lên đánh, còn nó ra hiệu cho bọn chúng lên và nó, Linh cũng lùi lại. Hắn đã có mặt ở đó nhưng núp vào một khoảng tường, nó đã nhận ra điều đó. Nói j chứ giác quan của nó tốt lắm.

30' sau, cả chỗ đó đã thành một bãi chiến trường đẫm máu. Dưới chân nó và Linh là một vũng máu. Bên nó thì còn 20 thằng vạm vỡ còn bên Vân thì chết sạch.

-"Shin, chuẩn bị chiêu mộ thêm thành viên đi!"_nó nhấc máy gọi rồi nhếch môi cười khiến Trân, Vân bắt đầu lo nhưng 2 đứa nó vẫn ko bỏ cuộc.

-Chúng bây về hết đi để ở đây tụi chị lo_Linh bây giờ ko còn là một cô bé hồn nhiên nữa, vẻ mặt Linh bây giờ cũng rất đáng sợ nhưng ko = nó.

-Bây giờ trận chiến ms bắt đầu._nó lạnh lùng tuyên bố

Vân và Trân trên tay đều cầm hai khẩu súng Tiểu Liên Uzi, còn Linh cầm khẩu súng trường tấn công Kalashnikov AK-47.