Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 90: 90: Đến Trường Nhận Giải





Sáng sớm ở thành phố Los Angeles.
Khúc Yên bị tiếng reo báo thức làm cho thức dậy.

Còn hơn 3 tiếng nữa mới bắt đầu thế nhưng cô vẫn chọn cách dậy sớm vận động tay chân trên thảm Yoga, sau đó soạn từ vali ra lấy đồng phục áo trắng quần đen ra 1 nơi.
Từ trong hộp tủ cô lấy ra một chiếc bàn ủi.

Tự dựng bộ bàn ủi gần ổ cắm, chậm rãi bật nút làm nóng chiếc máy, sau đó ủi lại những nếp nhăn trên áo.

Cẩn thận mà từ tốn làm.
Khi làm xong cô lại dọn dẹp cất lại chỗ cũ, lấy những thứ cần mang theo đến nơi tổ chức.

Khi hoàn tất mọi thứ cũng chỉ còn 1 tiếng là để makeup.
Khúc Yên trang điểm theo lối nhẹ nhàng nhất, cô lấy máy duỗi lại mái tóc của mình.

Đuôi mắt được kéo lên tạo chiều sâu cho mắt.


Chiếc mũi cao xinh đẹp, đôi môi đỏ hồng.

Thay đồ xong tự ngắm nhìn trong gương tự cổ vũ mình sau đó rời khỏi phòng.
Còn về Mạc Hàn, cậu phải về nhà 1 chuyến vì đêm hôm qua mẹ cậu vừa gọi đến.

Mạc Hàn đã báo trước cho cô biết, cứ bảo nếu cậu đến được cậu sẽ đến bảo cô không cần đợi mình.
Khúc Yên bước vào, hít 1 hơi sâu đi cùng sự tự tin hiếm có vào ngôi trường Đại Học, ngôi trường này thuộc trong top 5 ngôi trường nổi tiếng ở nước Mỹ, trong sân ngôi trường có khá đông sinh viên.

Cô cũng ngạc nhiên vì đều đó, cảm giác giống như mình đang được đứng cùng 1 chỗ cùng những học bá vậy.
Cô không vội đi vào trong giảng đường, đi đến bảng danh dự có tờ giấy dán trên bảng xanh giữa sân trường.

Cô trố mắt nhìn thành tích của một đại tỷ đầu bảng với thành tích đều là A+, sau đó cô lại bị cuốn hút bởi những loài hoa mà đến khuôn viên tham quan ngôi trường lớn.

Thấy có những anh chị cũng mặc đồng phục giống mình thì cô liền biết họ cũng là những thí sinh như cô.
Hơn 9 giờ, mọi người đều tiến vào hàng ghế phía trên của giảng đường.

Còn phía dưới có vài lãnh đạo vẫn còn đang bận rộn làm gì đó.

Phía trên còn có 1 máy chiếu xịn xò.

Bên trong khán đài rất rộng, những chiếc ghế đơn từ thấp nhất rồi đến cao nhất.

Có 2 lối đi, phía dưới đều lót thẳm đỏ giống như là tránh bị trượt ngã.
Khi cô vào, ghế trống gần bục đã hết.

Cô lựa đại một vị trí chính giữa hàng ghế phía bên tay trái mà ngồi.

Sau một lúc chen chúc thì cô cũng được ngồi xuống.

Ngồi chưa được bao lâu đã đến lúc bắt đầu, MC cần mic nói vài lời mở đầu làm nóng cả khán đài cùng với tiếng hò reo đầy nhiệt liệt của những người có mặt ở đó.
Ngay lúc này có 1 chị gái quay qua hỏi cô:“Em cũng đến xem sao?”
Cô gái đó có 1 mái tóc đỏ nâu rất đẹp, đôi mắt sâu cuốn hút.

Trên tay cầm 1 ly nước vừa uống vừa hỏi cô.
Cô gật đầu:“Đúng vậy ạ.

Còn chị là sinh viên ở đây sao?”
Chị gái đó thấy cô xinh đẹp lại hòa đồng thế càng nhiệt tình hơn:“Đúng rồi, chị đang là sinh viên năm 3, tên là Sandra.”
Cô cười:“Một cái tên rất đẹp, còn tên em là Jasmine.”
Sandra cũng cảm thấy tên cô rất hợp với vẻ đẹp của cô, đó là tên của một loài hoa xinh đẹp.
Đến khi lãnh đạo trường đọc xong bài dẫn của mình thì mới bắt đầu vào vấn đề chính, lúc này cô và Sandra mới ngừng nói chuyện lại và tập trung hướng mắt về phía giảng đường.
Khúc Yên thấy những chiếc ghế trong căn phòng này không đủ để nhét toàn thể người ở đây, có người vì đến sau mà đã đứng xem.

Còn có người thoải mái tới mức mà ngồi ở đầu cầu thang.
Số lượng này, thật sự quá khủng khiếp.

Họ đều đang mong chờ xem những học bá trâu bò này là bộ dạng thứ nào.

Nghe đâu giải nhì còn là một học sinh nữ và chỉ sai duy nhất 1 câu.


Động trời nhất là nữ học sinh đó còn là thí sinh nhỏ tuổi khối 10.

Vừa được giải lại vừa là Thủ Khoa khối 10.

Quá trâu bò rồi!
MC nhìn vào bản dẫn chương trình trên tay, đọc tên những thí sinh từ top 10 trở lại.

Đều trao bằng khen, tiền thưởng cho mỗi người.
Đến khi dừng lại ở top 3, MC lại dừng lại mà nhìn vào danh sách đầu tiên.

Tươi cười gọi tên:“Maximus của trường Academic Magnet High School!”
Sau đó là 1 nam sinh với vẻ ngoài tuấn tú xuất hiện bước lên bục cùng tiếng vỗ tay và tiếng hò reo của mọi người.

Sôi động đến mức vui vẻ..