Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 343: C343: Công tác tại rome




Khúc Yên đăng ảnh lên tài khoản mới để chúc mừng sinh nhật Tô Nhiên Nhiên, còn đăng luôn cả ảnh hôm nay vừa chụp, không ngại mà tag tên Tô Nhiên Nhiên vào.

Sau khi cô đăng xong sẽ có thói quen xem mấy tin tức bát quái trên mạng. Thói quen này hình thành từ khi Tập đoàn DIY gặp biến cố, khi đó cô rất hay xem xem công ty ăn cắp ý tưởng của cô ở trong giai đoạn đi lên hay đi xuống.

Thói quen ấy hình thành tới giờ, vừa vào hot search đã thấy hai top tìm kiếm đứng đầu bảng xếp hạng.

#1 “Bạn gái của Thẩm Tây Thừa là Khúc Yên”

#2 “Thành tích học tập của học bá Khúc Yên (bạn gái của Thẩm Tây Thừa)

Cô vào từng trang để xem, cuối cùng là tự thoát ra.

Khúc Yên vào lại trang cá nhân, vừa nãy còn không có ai theo dõi thì ngay bây giờ người theo dõi cô đã tăng lên đến gần năm con số.

Khúc Yên thoát ra khỏi Weibo, đột nhiên Weibo hiện lên vài bình luận. Cô tò mò ấn vào xem, ngoài những bình luận của người lạ đều hỏi cô có thật sự là bạn gái Thẩm Tây Thừa không thì còn một bình luận luôn nằm trên top đầu trong khu bình luận.

Khúc Yên nhìn tên bình luận ấy, tên là Thẩm Tây Thừa.

Cô còn tưởng đây là tài khoản do ai đó tự lập mà giả danh. Vào kiểm tra mới phát hiện nó chính xác là tài khoản thật sự của anh.

Khúc Yên thoát ra trang cá nhân của anh, nhìn bình luận mới được đăng lên cách đây vài phút, bên trong đó có không ít người đã trả lời bình luận anh.

Đều là những lời lẽ hâm mộ, họ đều nói đây là lần đầu tiên thấy anh bình luận trên Weibo.


Thẩm Tây Thừa bình luận: Đẹp thật.

Khúc Yên cũng vui vẻ trả lời Thẩm Tây Thừa: Cảm ơn.

Phía s au bình luận trả lời ấy cô còn thêm vào một trái tim tay. Trong vô cùng đặc biệt.

Thẩm Tây Thừa trả lời: Không có gì.

Anh không hề giấu giếm ngược lại còn dùng tài khoản chính thức bình luận vào bài đăng cô. Hai hot search còn chưa hạ nhiệt, anh đúng là càng châm dầu vào lửa.

Thoáng chốc, chỉ sau vài phút đã có hơn hai trăm người khác trả lời bình luận anh. Nhưng đương nhiên anh sẽ không trả lời họ.

Khúc Yên đăng lên chỉ có hai bức ảnh, một tấm là chụp cô với bàn ăn có đầy đủ nến đỏ, đồ ăn hải sản, rượu, hoa và bánh ngọt.

Còn tấm thứ hai là cô chụp cùng Tô Nhiên Nhiên, bức ảnh chỉ lấy từ nửa đầu gối cô trở nên, chân cô mang một đôi giày cao gót, thế nhưng cô chỉ cao tới trán Tô Nhiên Nhiên.

Làn da cô vào buổi tối trắng nõn đến phát sáng, phía xa xa còn có bóng người qua lại, những ánh đèn của những cửa hàng phía sau mờ ảo lập loè.

Tô Nhiên Nhiên choàng tay qua ôm vai cô, Khúc Yên nhìn vào trong màn hình cong môi cười, tay vòng qua ôm ngang eo Tô Nhiên Nhiên. Tay còn lại cô còn cầm một ly nước giấy mua ở quán ven đường nào đó.

Không ai hiểu về mối quan hệ giữa Khúc Yên và Tô Nhiên Nhiên. Nhìn phong cách Tô Nhiên Nhiên đang mặc đều nhìn ra cô ấy vẫn còn là sinh viên đại học, áo phông quần Jean, còn Khúc Yên đã vào tuổi trưởng thành từ khi kế thừa công ty. Nên đương nhiên thời trang ăn mặc cũng mang hương vị nữ nhân hơn một chút.

Với cả bây giờ ở Mỹ cô là tâm điểm của sự chú ý, mọi người đều nhận ra cô là nữ doanh nhân được kế thừa sản nghiệp đến đến hàng tỷ USD, có quyền có thế, sự nổi tiếng đi đôi với sự tài giỏi.


Những tấm ảnh do Forbes chụp đều cho người ta thấy được cô là người có khí chất rất áp đảo, chỉ nhìn vào đôi mắt thôi cũng thấy được vẻ cuốn hút ăn sâu trong người cô, xinh đẹp quyến rũ đến động lòng người, diễm lệ không ai sánh bằng, cả đất Mỹ khi đó…đều một phen rúng động, từ ngữ “quá đẹp” là từ họ có thể thốt lên khi nhìn thấy cô.

Đến khi họ thấy được tấm ảnh cô tự đăng, đúng là khi ở cạnh người thân thiết thì mình mới trở lại người thật của chúng ta.

Cô trong bức ảnh xinh đẹp lại ngọt ngào nhưng gương mặt lại sắc sảo tinh tế, khiến trong khu bình luận phần đông đều là đàn ông bình luận nhận cô là vợ của mình, đều không quan tâm đ ến tin tức gần đây của cô và Thẩm Tây Thừa, chỉ cần cô còn độc thân chính là vợ họ.

Thẩm Tây Thừa lướt bình luận phía dưới rồi lại thoát ra. Cố gắng đem chuyện Khúc Yên thà đăng ảnh đầu tiên với bạn cùng giới còn hơn là đăng cùng với bạn trai mình.

Anh mở Wechat ra, nhắn cho Khúc Yên:’‘Em chuẩn bị đi. Cùng anh đến Rome.’’

Vài phút sau Khúc Yên trả lời:’‘Cái gì chứ??’’

Khúc Yên:’‘Anh đến Ý bàn chuyện làm ăn sao?’’

Thẩm Tây Thừa:’‘Ừ.’’

Khúc Yên:’‘Thế mang em theo làm cái gì? Em cũng không phải trợ lý của anh.’’

Thẩm Tây Thừa:’‘Không yên tâm về em.’’

Khúc Yên:’‘Em? Em á?’’


Thẩm Tây Thừa:’‘Ừ.’’

Khúc Yên:’‘Em có gì mà anh không yên tâm chứ?’’

Thẩm Tây Thừa:’‘Có.’’

Thẩm Tây Thừa gõ bàn phím, đôi con ngươi sâu thẳm không rõ cảm xúc:’‘Vì em đẹp nên anh mới không yên tâm.’’

Trước khi đến bình minh, Thẩm Tây Thừa đã xuất hiện tại phòng ngủ của cô. Ánh sáng ngoài cửa sổ đã có thể thấy rõ, Khúc Yên ngoan ngoãn ngủ hệt như một chú thỏ con, mái tóc dài xoã xuống gối, tư thế nằm ngủ nghiêng người ôm lấy gối ôm. Hơi thở cô nhẹ nhàng nhưng rất sâu, đến khi anh kéo gối ôm lấy ra, Khúc Yên vẫn chưa tỉnh lại.

Thẩm Tây Thừa vén tóc cô sang một bên, hít hà mùi hương ở cần cổ cô.

Không gặp bốn năm thì không có ảnh hưởng, chỉ lâu lâu lại giật mình mà khó ngủ. Nhưng khi Khúc Yên trở về, phạm vi thu nhỏ lại rất nhiều, người ngay ở trước mặt không gặp vài ngày đã có chút khó chịu rồi.

Đến khi cô dụi mắt tỉnh lại là nửa tiếng sau, cô bị anh ôm tới mức khó chịu, ngồi dậy chậm chập đi vào phòng tắm. Vệ sinh cá nhân rồi thay đồ.

Lúc này Dì Mai đã bắt đầu thức dậy dọn dẹp, thấy Khúc Yên từ trên lầu đi xuống có hơi ngạc nhiên:’‘Ơ, cô chủ…?’’ Tầm mắt lại hướng đến người đàn ông phía sau đang kéo vali của cô, Dì Mai khẽ kinh ngạc.

Khúc Yên cười nhạt nhìn Dì Mai:’‘Dì báo lại với cha mẹ con. Con rất nhanh sẽ về thôi.’’

Dì Mai “à” một cái, suy nghĩ rằng có lẽ đây là công việc đột xuất của cô. Còn Thẩm Tây Thừa thì đến đây là để dọn hành lý rồi đưa cô ra sân bay.

Sau khi cô lên xe không biết từ khi nào đã nhắm mắt thiếp đi, đến khi cô mở mắt lần nữa thì mới phát hiện bây giờ mình đang ngồi ở trên trực thăng. Cả cơ thể Khúc Yên như đang dựa vào thứ gì đó to lớn, mềm mại lại săn chắn. Chính xác là như ngồi ở trong lòng người nào đó.

Cô ngẩng đầu nhìn, liền bắt gặp sườn mặt tuấn tú của Thẩm Tây Thừa.


Chưa đến năm giây anh đã cúi đầu nhìn, đôi con ngươi ảm đảm bình tĩnh ấy không chút gợn sóng, nhẹ giọng hỏi:’‘Không ngủ thêm nữa à?’’

Khúc Yên lắc đầu, đưa đôi mắt hoa đào trong veo quan sát chung quanh. Mỗi góc đều có bốn chiếc ghế lớn, chính giữa hai chiếc ghế là chiếc bàn dài đặt sát vách tường, nhìn đến ô cửa sổ bên ngoài, có thể mơ hồ thấy những những chấm đen nho nhỏ phía dưới.

Cô biết rằng mình đang ở trên trực thăng, còn là trực thăng tư nhân của Thẩm Tây Thừa.

Khúc Yên không kinh ngạc mấy, bình tĩnh hỏi anh:’‘Còn bao lâu nữa là tới vậy?’’

‘‘Ba tiếng.’’ Anh cất giọng trầm thấp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi đang mấp máy của cô, không nhịn được mà cúi đầu xuống hôn một cái.

‘‘Em thích màu gì?’’

‘‘Hả?’’ Cô giương mắt nhìn anh, câu hỏi không đầu không đuôi này thật khó có thể đoán được là anh hỏi cô với mục đích gì. Nhưng cô vẫn suy tư rồi cười trả lời:’‘Màu xanh, màu của vũ trụ ấy. Rất đẹp, khi em nhìn nó thật sự rất có cảm giác vui vẻ. Từ đó cũng đặc biệt yêu thích màu đó.’’

‘‘Từng ngắm rồi?’’ Anh nghiêng đầu chăm chú nhìn cô.

Khúc Yên dùng lực gật mạnh đầu:’‘Một chị khoá trên em từng quen biết có theo ngành Thiên Văn Học. Năm sinh nhật mười chín tuổi của em chị ấy có dẫn em đi tới bảo tàng thiên văn học ngắm rất nhiều thiên thạch. Rất có cảm giác như chính mình ra khỏi không gian rồi lơ lửng trong không khí.’’

Khúc Yên cầm lấy di động mình đang đặt ở trên bàn, mở khoá rồi vào album, sau đó ấn vào một tấm ảnh:’‘Đây.’’

Anh cúi đầu nhìn, trong ảnh là Khúc Yên đứng trước mô hình Trái Đất xanh biếc siêu thực, trên người mặc chiếc váy tà dài, mặc chiếc quần Jean nổi tiếng nhất hai năm trước, chân mang một đôi giày trắng tinh nhìn vào màn hình cong môi cười.

Khúc Yên đưa tấm ảnh cho Thẩm Tây Thừa, mấy tấm khác toàn là cô chụp lung tung. Chỉ có mô hình này là đẹp nhất, nhưng nó lại là tấm chụp luôn cả cô.

Khúc Yên chỉ vào mô hình phía sau lưng mình, phấn khích nói:’‘Có phải rất đẹp không?’’

Anh rũ mi nhìn cô gái trong tấm ảnh, vô thức cong môi lên:’‘Đúng là rất đẹp.’’