Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 307: C307: Đến thăm hỏi




Đến khi Khúc Yên, Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh trở về là đã gần hai giờ chiều. Cô mệt đến mức nằm dài trên sofa, gác chân lên ghế dài rồi lắc lắc đôi chân đang mỏi nhừ của mình.

Tối nay bạn bè lâu năm của Ôn Thành Uy sẽ đến nhà, họ đều muốn đến hỏi thăm ông nhưng vì trước đó ông chưa khoẻ hẳn nên không muốn làm phiền đến ông nghỉ ngơi.

Khi biết tin ông đã khôi phục lại sức khoẻ, họ lại hẹn ngày gặp rồi tụ tập lại vào tối hôm nay.

Cô lại xém quên mất, tối nay là ngày hai mươi hai tháng sáu. Một giờ khuya hôm nay, chính là ngày công bố điểm thi Đại Học.

May mắn là Dì Mai có đưa hai bó hoa và hai giấy báo trúng tuyển nên cô mới biết điểm mình có thể sẽ rất khá. Thế là trong lúc cao hứng cô lên Weibo, lần đầu tiên cô viết bài đăng trên đó.

Nội dung: Điểm thi nếu trên 720 điểm đăng ảnh đi biển.

Không lâu sau đó đã có vài bạn học cùng lớp đã bình luận lại bài viết của cô với ý trêu ghẹo.

[Ái chà, chị lại mong là em điểm thấp để còn thấy ảnh đi biển của em]

Khúc Yên trả lời: Còn phải xem kết quả như nào


_________________

Mạc Hàn bình luận [Nhắn tin tại sao không rep?]

Khúc Yên trả lời: Quên thôi mà, từ từ rồi rep.

Ernesta bình luận [Hết sợ bị ai cap màn hình gửi cho mẹ rồi sao?]

Khúc Yên trả lời: Điểm cao chắc không sao đâu.

Ernesta bình luận [Rồi vậy hình tốt nghiệp của anh và em đâu?]

Khúc Yên trả lời: Tối em đăng liền, anh yêu đừng gấp

Bài đăng ấy có khá nhiều bạn học cùng trường và trên mạng cùng bình luận, có người ngoài cuộc không biết còn bình luận như kiểu Khúc Yên xem thường chương trình học của Trung Quốc, nói như rất dễ ăn điểm.

Một người học cùng trường Khúc Yên nói chi biết: Cậu nói thế không hẳn là sai, một người thật sự giỏi thì mấy loại đề này không thể làm khó được họ. Thành tích Khúc Yên luôn đứng ở top đầu toàn trường, tôi có theo dõi cô ấy nên khá biết rõ. Điểm kém nhất của cô ấy chỉ lùi xuống có top 3. Cậu cảm thấy top 3 toàn trường của trường Nhất Trung rất dễ lấy sao? Người thật sự giỏi thì đề nào người ta cũng thấy dễ, còn loại người không hơn được người khác mới thích đâm sau lưng người khác thôi ạ.

Đến tối, Khúc Yên biết tối nay nhà mình sẽ có khách đến, vẫn luôn ở trong phòng sau khi đưa cha cô đi bệnh viện. Bắt đầu tập trung đọc rồi chỉnh sửa lại hai mươi mốt bài luận của mình, nhờ đến Ernesta đọc một số bài đối với cô là hay nhất rồi nhận xét. Cứ thế mà bận đến khi trời tối xuống khi nào cũng không hay.

Khi cô định uống ly cà phê trên bàn thì lại phát hiện nó chỉ còn lại mỗi đá, thế mà cô lại đi mở cửa đi xuống lầu vào thẳng phòng bếp.

Khúc Yên vào trong phòng bếp, hỏi một người giúp việc trong đó:Dì Mai đâu rồi ạ?

Người phụ nữ ấy cung kính đáp:Dạ thưa cô chủ, Dì Lý đã đi đến sau vườn dọn dẹp nhà kho rồi ạ.

Khúc Yên xem như đã hiểu, gật đầu một cái, cười cười nói:Thế Dì pha cho cháu cốc cà phê sữa đá nhá. Đừng bỏ quá nhiều đường.

Sau khi đưa ly, dì ấy đã nhanh chóng pha cho cô một ly khác theo như yêu cầu của cô. Khúc Yên ngồi xuống ghế ở bàn ăn, lấy di động ra chơi.


Tiểu Yên.

Khúc Yên từ trong điện thoại hướng mắt nhìn lên, quay đầu nhìn sau lưng mình, hướng đến phòng khách. Đột nhiên cả người cô như căng cứng, không còn được tự nhiên như khi nãy.

Nhìn một nhóm người trung niên có cả nam lẫn nữ xấp xỉ tuổi cha mẹ mình vẫn đang chăm chú quan sát lấy cô. Chỉ có hai cậu trai trẻ tầm tuổi hai mươi lăm trở lại. Trong mắt có tia đánh giá cùng nghiền ngẫm

Trong đó có cả Thẩm Tây Thừa, người mà cô muốn tránh còn tránh không kịp.

Khúc Yên nhìn Khúc Nhã Tinh, nhỏ giọng trả lời:Có chuyện gì ạ?

Lại đây với mẹ.

Khúc Yên mím môi nhìn về phía Bạc Kiêu, sau đó nhìn đến Ôn Thành Uy đang ngồi trên sofa phòng khách. Tay cô nắm chặt di động, chậm rãi từ ghế đứng dậy đi tới phòng khách

Khi đi đến gần, cô cúi đầu chào hỏi mọi người.

Bây giờ đã gần chín giờ tối rồi, cô không nghĩ họ lại đến thăm cha cô trễ như thế. Cứ tưởng là tất cả đều đã về cho nên cô mới không chú ý đến cách ăn mặc mà đi xuống thế này.

Cô vẫn mặc áo phông rộng rãi như thường, chỉ có đều cô lại mặc quần đùi ngắn. Đôi chân thon dài cứ thế đập vào mắt đám người đang ngồi trong phòng khách.


Nhã Tinh, con gái cậu đúng không?

Khúc Nhã Tinh không nói gì, mỉm cười gật đầu.

Mấy người trong đó rất có hảo cảm tốt với cô, một là vì cô rất xinh đẹp, giọng nói lại dễ nghe. Mấy người đó cứ người này hỏi xong thì người khi tiếp tục hỏi. Hỏi đến mức mà tưởng rằng muốn biết tất cả những chuyện trước đây của cô luôn rồi.

Trong đó có hai chàng trai trẻ vẫn luôn nhìn Khúc Yên, trong lòng có chút rung động. Lần đầu tiên họ gặp một người xinh đẹp đến mức khó chấp chận đến thế, đẹp tới mức họ không thể thốt ra được bất kì câu nào. Họ ít nhiều gì cũng nghe đến vài thành tích xuất sắc của cô được đăng trên douyin, thật sự người ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh rất nhiều.

Sườn mặt cô rất thanh tú nhưng lại vô cùng sắc sảo, mắt hoa đào, mũi cao, môi đẹp, trên gương mặt cô mang nét đẹp quyến rũ của phụ nữ phương Tây lại mang chút cảm giác ngọt ngào của thiếu nữ phương Đông. Chính là sự kết hợp của cả Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh

Cả hai người họ đều là em trai của một trong số bạn bè của Ôn Thành Uy. Trước đó họ cũng đã từng nói chuyện cùng Ôn Thành Uy, tính ra cũng có chút giao tình. Đến thăm khi ông gặp chuyện không may cũng là chuyện bình thường.

Xinh đẹp thế này chắc đã có nhà nào rồi đúng không? Một người phụ nữ trung niên mở miệng trêu chọc. Nhìn cô lớn lên xinh đẹp như thế này chắc chắn là được không ít nam nhân theo đuổi.

Khúc Yên cười lắc đầu:Không có đâu ạ.

Ôn Thành Uy, Bạc Kiêu và cả Khúc Nhã Tinh đều đồng loạt nhìn cô sau đó lại liếc đến chỗ Thẩm Tây Thừa, trên gương mặt anh không có bất kì cảm xúc nào, nhưng trong ánh mắt càng thêm tối tăm và lạnh lùng, hướng ánh nhìn đến Khúc Yên.