Độn Thổ Thấy Một Thế Giới Khác

Chương 33: Harry bị cảm lạnh






Sáng sớm hôm sau tại phòng sinh hoạt chung, khi đám động vật nhỏ từ phòng Đi ra thì liền khựng lại . Một cậu bé nhỏ nhắn, mặt một chiếc áo sơ mi ngắn mỏng tới đầu gối , mái tóc màu đen hỗn độn, phần tóc mái bị nghiên qua một bênh để lộ ra đôi mi cong vuốt , đôi tay thỏ run run, lúc này cậu bé đang ôm hai rồng nhỏ , còn con mèo thì bị đạp xuống dưới chân, con sư tử nhỏ nép mình trong cánh nằm sau lưng cậu , cậu bé thì lại nằm trong lòng của một con rồng lớn.

" um um " Harry mệt mỏi thức dậy khi nghe thấy tiến động, cậu ngồi dậy xoa đầu rồi khựng lại nhìn về phía đám động vật nhỏ.

" Chào buổi sáng mọi người " Giọng cậu uể oải ngái ngủ nói , sau đó ngáp một cái rõ to .

" Harry Sao em không vô phòng ngủ mà lại ở đây " Even tiến tới ngồi xuống hỏi.


" Em buồn ngủ quá nên... Mới thấy Som liền dựa vào người nó ngủ hát xì " khi cậu nói song liền hát xì một cái như mèo cào , đôi tai thỏ theo đó run run.

" Mọi người Đi ăn trước Đi em Đi sau Hát xì " sau đó Harry Đi về phía phòng của mình và liên tục Hát xì nhiều lần. Có nên Đi không nhưng bọn họ cũng phải Đi trước vì sắp tới giờ ăn sáng rồi . Sau khi Harry tắm xong liền quơ đại một cái áo mặt vào, dẫn bọn động vật nhỏ của mình Đi hướng về đại sảnh đường .

Trên đường Đi Harry rất mơ mơ hồ hồ, ánh mắt cậu mông lung và cậu hắc hơi rất nhiều lần , đôi khi cậu sẽ đụng vào một vài cái cột hoặc Đi lộn đường vài lần, nếu không có bọn nhỏ trong lòng dẫn Đi chắc cậu đã ngã và lạc đường hơn chục lần rồi .

Vì thế khi cậu xuất hiện tại đại sảnh đường thì thời gian trôi qua đã khá lâu. Bọn nhỏ trong đại sảnh đường đang thắt mắt ai lại Đi trễ như vậy thì liền nhìn thấy Harry cùng đám động vật nhỏ của cậu ấy, nhưng mà hôm nay học bình thường mà Sao cậu ấy chỉ mặt một cái áo sơ mi đen dài tới đầu gối vậy !!!!. Harry mơ mơ hồ hồ mệt mỏi Đi về phía bàn của nhà mình trên giữa đường Đi cậu còn bị vấp té một lần may mà có Som dùng đui đỡ nếu không cậu đã sắp mặt rồi.

Vừa ngồi xuống thì tự dưng mọi thứ im lặng sau đó cậu nghe thấy tiếng của Sofia vọng từ bênh Kia qua " Harry em lộn bàn rồi đó là nhà Ravenclaw " Cậu phải mất một lúc để tiêu hóa , sau đó tự nhiên đứng dậy giọng nói mệt mỏi cuối đầu " Xin lỗi tôi Đi lộn bàn hát xì " Sau đó cậu ra khỏi ghế , các học trò nhà Ravenclaw run rẩy khoé miệng, cậu cúi đầu mà Sao muốn chúi đầu xuống luôn vậy.

Harry tiếng tới bàn nhà mình thì liền ngồi xuống. Sau đó lại là một trận im lặng , Sofia lần nữa run rẩy lên tiếng " Harry em đang ngồi trên đùi của... Huynh trưởng đấy " cậu quay đầu lại nhìn tên đằng sau mình, cuối đầu một cái coi như xin lỗi, sau đó cậu được Even không biết từ lúc nào chạy lại hộ tống về chỗ ngồi cũ .

" Harry em không Sao chứ nhìn em có vẽ mệt mỏi " Vừa ngồi xuống chỗ ngồi cũ cậu liền được Sofia hỏi thăm .

" Em hát xì không Sao " cậu hắc hơi một cái như mèo cào rồi thì thào nói, thấy Even đã ngồi xuống cạnh mình cậu liền mông lung khoé mắt dựa vào lòng cậu ta.

" ...." Tất cả mọi người chứng kiến cảnh này điều im lặng , Harry em cũng quá dễ tính rồi còn nữa có chắc là em không Sao không???!!! - các động vật nhỏ nghĩ thầm .


" Có lẽ thằng bé bị bệnh rồi, Poppy chút nữa nhờ bà kiểm tra " Cụ Dumbledore nói khi thấy ánh mắt mãnh liệt của bà ấy nhìn về phía Harry.

" Hiệu trưởng có khi nào là do tên kia truyền cái gì vào người Harry khiến thằng bé bị bệnh không " Hermione nói nhỏ chỉ đủ mọi người trên bàn giáo sư nghe.

"....." Tom ngồi bênh Kia nghe thấy việc này liền oan uổng trong lòng, hắn cũng đâu làm gì đứa bé kia thật oan uổng cho hắn!! ( T/g : tội sếp cái gì cũng bị lôi vô làm kẻ bày đầu )

"....." cái này có khi cũng có tính thiết thực lắm - cụ nghĩ, cụ Dumbledore Sao ngài lại có thể nghĩ như vậy chứ!!!???

" Harry em không ăn Sao mà khỏe được " Sofia nhìn thấy Harry nãy giờ chỉ dựa vào người Even mà mơ mơ hồ hồ . Harry nhìn đồ ăn ở trong dĩa một cái rồi quay mặt Đi ,mặt ép vào ngực Even nói

" Em không ăn đâu " cậu nói nhỏ .

"....." những mỗ Hufflepuff thấy cảnh này liền không biết phản ứng làm Sao.

" Harry em không ăn thì ít nhất phải uống miếng sữa đã " Even dở khóc dở cười nhìn cậu bé trong lòng.

Harry ngước mặt lên nhìn Even sau đó gật đầu nhẹ < đẹp trai coi như đồng ý >


Sau đó Harry được mĩ nam đẹp trai cầm ly giúp uống sữa . Mấy bé động vật của Harry nãy giờ cũng làm nũng với người khác để cho bọn nó ăn.

Sau đó là phần tráng miệng , trong lúc mọi người ăn bánh thì đám cú bay vào như thường lệ, nhưng hôm nay thay vì một con cú trắng thì kế bên Hen là một con ưng ánh mắt nó sắt bén. Dù không muốn rời ra khỏi lòng ngực ấm áp nhưng Harry vẫn phải làm.

Cho con ưng một miếng thịt cậu uể oải từ từ nhận bưu phẩm từ nó , nó cọ vào Tay cậu vài lần rồi mới bay Đi. Hen vẫn như cũ bay lên đầu của Harry.

" Em thường xuyên được gửi quà nhỉ Harry " Sofia cảm thán nói.

Harry không trả lời mà chăm chú mở chiếc hộp của con ưng trước đó, chắc là bưu phẩm của cậu đặt đi.

Đúng như Harry nghĩ trong đó có một lọ độc dược cậu cầm trên tay nhưng không uống vào mà cất vào túi áo. Sau đó là mở cái hộp dài mà Hen vất vả mới chuyển được , mở ra di là một cây chổi và vài quyển sách, ừ coi như cậu hài lòng với món quà này , sau đó Harry liền nhờ Even thu nhỏ chúng lại bỏ vào túi của mình, khi mọi việc đã xong cậu liền tiếp tục dựa vào người Even mệt mỏi hắc hơi.