Đơn Phương Kết Hôn

Chương 46: Chương 46





Hai người dạo một vòng quanh thôn nhỏ mới cùng nhau đi mua dầu.
Đạo diễn Trương cấp cho Hạ Tri Thu một trăm tệ làm phí mua dầu cơ bản.

Nhưng do băng bó trên tay quá lố nên cầm nắm tiền cũng trở nên bất tiện.

Thế là trên đường đi cậu đưa hết cho Lý Úc Trạch cầm.
Số tiền này không phải tiền nhiệm vụ.

Vì Lý Úc Trạch bất cẩn đá đổ thùng dầu nên khoản này được tính lên đầu hắn.

Hôm nay chi bao nhiêu, sau này sẽ được hoàn lại cho chương trình thông qua các phân đoạn làm nhiệm vụ.
Một trăm tệ không lớn, nhưng trong thiết lập của chương trình, tiền cực kỳ khó kiếm.
Cho nên mọi chi tiêu đều phải tính toán cẩn thận.
Hạ Tri Thu vốn muốn nói cho Lý Úc Trạch sau khi mua dầu đừng mua thêm gì nữa.

Nếu nợ chương trình quá nhiều thì các nhiệm vụ tuần tới sẽ không dễ thực hiện.

Nào ngờ đã quá muộn, Lý Úc Trạch không chỉ mua một can dầu mà còn đến quầy thịt kế bên mua một đống xương vụn không ăn được.
Cameraman cho rằng hắn là người mới nên không hiểu quy tắc chương trình.

Anh muốn giúp hắn trả lại đống đồ vô dụng kia để đỡ cực cho hậu kỳ.
Hạ Tri Thu trộm cười, không để cameraman ngăn lại.

Thay vào đó, cậu bắt đầu nghĩ làm sao mới có thể nhanh chóng kiếm được một trăm tệ trong nhiệm vụ ngày mai để trả cho chương trình.
Cậu đoán đống xương vụn trên tay Lý Úc Trạch là mua cho những con chó hoang gặp trên đường.
Quả nhiên khi họ quay về, Lý Úc Trạch đã lấy đống xương kia cho mấy bé chó tội nghiệp.
Trong khi cho ăn, Lý Úc Trạch lo lắng hỏi Hạ Tri Thu: "Có lẽ lâu lắm rồi tụi nó không được ăn no, có cần cho nó ăn ít một xíu không?"
Hạ Tri Thu gật đầu, cùng hắn ngồi xổm ngoài vườn rào vừa đi ngang cách đây không lâu và sờ chú chó nhỏ màu vàng chui ra từ trong sân vườn.
Camera quay cận mặt hai người, sau đó di chuyển đến một vị trí khác để quay vài cảnh xa ấm áp và yên tĩnh.
Lúc này, Lý đại minh tinh giàu tình thương đang xách túi đựng xương vụn đi dạo một vòng ở những nơi có chó hoang.
Hắn cho từng con ăn nhưng không cho một con ăn quá nhiều.
Sau đó, hắn lắc lắc túi đựng xương để nước máu có mùi tanh từ thịt rỉ ra khỏi túi ni lông kém chất lượng và chảy tí tách xuống đất.

Khoảng năm giờ.
Mặt trời từ từ khuất núi.
Trong sân đã có một số khách mời đem nguyên liệu trở về, thế nhưng đầu bếp và phụ bếp tối nay vẫn chưa thấy đâu.
Đạo diễn Trương nhìn thời gian, sốt ruột đứng ở cửa.

Vừa định cho nhân viên đi kiếm thì nhìn thấy đằng xa có hai bóng người đi tới, theo sau là...
Một bầy chó!?
"Đây là...", đạo diễn Trương đâu ngờ Lý Úc Trạch cùng lắm là ra ngoài mua một can dầu, lúc trở về còn có thể dụ theo một bầy chó? Đợi họ đi đến trước cổng, ông vội hỏi: "Chuyện này là sao?"
Cameraman tắt thiết bị và kể lại tình hình chung.
Đạo diễn Trương nghe xong, trong lòng nhất thời cảm động.

Không ngờ một đại minh tinh cao cao tại thượng như Lý Úc Trạch lại có lòng trắc ẩn như vậy.

Đếm kỹ lại số lượng chó hoang trước mặt, đại khái có khoảng bảy, tám con.

Tất cả đều là những loại chó vừa và nhỏ, thân hình gầy trơ xương, không gây nguy hiểm cho con người.
Cũng không thể sai Lý Úc Trạch đuổi chúng nó đi.

Tới thì cũng tới rồi, chi bằng làm luôn đề tài phúc lợi công cộng bảo vệ động vật đi lạc.

Show giải trí cũng vì thế mà thăng hoa.
Chẳng qua hình như Hà Dương từng nói không thích chó.
Nhưng không thành vấn đề, đạo diễn Trương thầm nghĩ, cũng không thể vì một cá nhân cậu ta mà bỏ đi một phân cảnh tốt như vậy.

Ông hỏi thăm các khách mời xem họ có sẵn lòng hỗ trợ bác sĩ thú y kiểm tra cơ thể, tắm rửa và cho tụi chó ăn không.
Dĩ nhiên đáp án là đồng ý.

Thông qua những phân cảnh này, khán giả sẽ có thể nhìn thấy được lòng yêu thương của họ.
Nhất thời trong sân trở nên náo nhiệt.
Lý Úc Trạch thản nhiên để đống thịt xương thừa lại giữa sân, mặc cho bầy chó hoang sủa gâu gâu tranh giành.
Mãi bận bịu mua dầu và cho chó ăn nên họ vẫn chưa quyết định thực đơn bữa tối.
Lý Úc Trạch ra nhà vệ sinh rửa tay rồi đi cùng Hạ Tri Thu vào nhà bếp bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

Các nguyên liệu khách mời tìm về đều rất phổ biến.

Cà chua, đậu và các loại nấm thường thấy trên núi.

Ngoài ra còn có các loại thịt, cá do chương trình chuẩn bị.

Tuy nhiên, ăn bao nhiêu sẽ được đổi thành số tiền bấy nhiêu.
Hạ Tri Thu chọn một số loại rau hiện có, cùng Lý Úc Trạch đứng trước tủ bếp đơn sơ để thương lượng thực đơn cụ thể.
Cậu quen tính hỏi: "Anh muốn ăn gì?"
Lý Úc Trạch cũng theo thói quen trả lời: "Ăn cá."
"Nếu ăn cá anh sẽ không làm...!phải không?"
Lý Úc Trạch nghe ra cậu không kiểm soát được ngữ điệu nên mỉm cười giúp che đậy: "Phải thử mới biết được."
Dũng cảm thử thách không phải chuyện xấu, nhưng làm cá đối với một đầu bếp mới vào nghề mà nói là quá khó khăn.

Con cá trơn bóng tuy đã được rửa sạch sẽ nhưng hắn vẫn không biết nên bắt đầu như thế nào.
Hạ Tri Thu chỉ hắn từng bước một nhưng cũng chẳng thể giúp hắn hiểu thông.

Kêu hắn rạch một đường trên bụng cá thì hắn suýt chút nữa rạch vài nhát trên mu bàn tay.
Thôi được rồi, quá nguy hiểm.
Hạ Tri Thu bảo hắn đặt dao xuống và vươn hai tay ra nói: "Anh có thể cởi bớt lớp băng vải này ra giúp em không?"
Lý Úc Trạch nói: "Tại sao phải cởi?"
Hạ Tri Thu: "Anh làm cá thế này quá nguy hiểm, hay để em làm cho."
Lý Úc Trạch không bằng lòng: "Em cho rằng anh làm không tốt?"
Hạ Tri Thu lắc dải băng trên tay, cười nói: "Em sợ anh cắt trúng tay."
Mối quan tâm của cậu cũng hết sức bình thường.
Cách cầm dao của Lý Úc Trạch có chút đáng sợ.

Nếu là người khác, cậu cũng sẽ lo lắng kẻ đó tự làm mình bị thương.
Lý Úc Trạch do dự một lúc, cuối cùng vẫn cẩn thận cởi vài lớp băng quấn trên tay Hạ Tri Thu để các ngón tay của cậu trở nên linh hoạt hơn.
Vai trò của cả hai bị đảo ngược, cuối cùng Hạ Tri Thu cũng trở thành đầu bếp cho hôm nay.


Bằng không để Lý Úc Trạch làm, không khéo các khách mời đành phải nhịn đói.
Ngay lúc này, một trận náo động từ ngoài cửa sổ truyền đến.
Chẳng biết ai gây ra một tràng tiếng chó sủa, tiếp theo đó vang lên giọng nói hổn hển của Hà Dương, "Ai dẫn đám chó này tới? Tôi đã nói trước với mấy người là tôi ghét chó rồi mà! Tại sao còn mang mấy thứ này lại đây!? Cố ý chống đối tôi đúng không? Bữa nay mấy người không đuổi đám nó đi tôi sẽ không ghi hình show cho mấy người vừa lòng."
Gã gào rất to, thu hút sự chú ý của cả tổ công tác.
Lý Úc Trạch cũng ngó ra ngoài.

Nhưng hắn không nhìn Hà Dương mà nhìn các nhân viên đứng trong sân đang cầm điện thoại quay video lại.
Dù đội ngũ chương trình đã quy định bằng văn bản rằng bất kể phát sinh chuyện gì cũng không được phép lấy điện thoại quay lung tung.

Nhưng mấy chuyện tốt thế này sao nhịn được, đương nhiên người ta sẽ muốn chia sẻ nội dung đó đến bạn bè.
Kết quả là một đồn mười, mười đồn trăm.
Vụ việc của Hà Dương lên hotsearch ngay trong tối đó.

Chuyện xảy ra quá đột ngột nên đoàn đội PR không thể ngăn kịp.

Đoạn video bị người trong chương trình tung ra về cơ bản được quay một cách toàn diện không góc chết, mỗi một câu gã nói cũng bị ghi lại cực kỳ rõ ràng.

Bao gồm cả việc ném hết nguyên liệu xuống đất sau khi vào cửa, hách dịch với đạo diễn Trương, dùng thanh gỗ đánh đuổi bầy chó hoang tội nghiệp, v.v.
Fan nhảy ra tẩy trắng, bảo gã sợ chó.
Thế nhưng thái độ thể hiện trong video hoàn toàn là vẻ ghê tởm.

Nếu thật sự sợ thì đã sớm trốn đi rồi, làm sao dám tiến lên nửa bước?
Ngay cả khi hắn ghét chó cũng chẳng quan trọng.

Minh tinh cũng là người, họ không nhất thiết phải thích tất cả động vật nhỏ.

Sở dĩ gã khiến dư luận phẫn nộ là bởi vẻ mặt ngạo mạn vô lễ của mình.
Cái gì mà nếu không đuổi đám chó đi, gã sẽ không quay show nữa?
Đánh giá ban đầu đã không tốt lắm, giờ đụng chuyện càng khiến danh tiếng ngày càng tệ hơn.
Trong vòng nửa tiếng, weibo chương trình liên tục nhảy mấy chục ngàn bình luận, toàn bộ đều chống lại Hà Dương.

Các mẫu câu hầu như giống nhau, nếu không đuổi Hà Dương thì không xem chương trình gì gì đó...
Đương nhiên, fan Hà Dương cũng không hề ít, ồn ào chuyển mũi pháo về người dẫn đám chó hoang về.
Vì khách mời mỗi tập trong gameshow đều được giữ bí mật nên khách mời là ai sẽ chỉ được tiết lộ khi phát sóng ra.
Fan suy đoán một trận, vậy mà lại phát hiện nữ diễn viên kỳ này trong video của Hà Dương.
Toàn bộ dân mạng đều biết diễn viên nữ này yêu chó.
Fan Hà Dương tự nhiên xông ra không phân biệt phải trái nói với cô nàng rằng không phải ai cũng thích chó, chất vấn tại sao cô lại dẫn tụi nó đến sân.


Ngoài ra còn có đủ thứ lời lẽ ác độc liên tục được gửi đầy vào tin nhắn riêng của nữ diễn viên.

Đến mười giờ tối, Hà Dương theo trợ lý xuống núi.
Ekip chương trình cũng tạm dừng mọi hoạt động quay phim.
Kì thật sự ra đi của Hà Dương không phải vấn đề lớn với họ.

Khách mời số này đã đủ nên vắng mợ thì chợ vẫn đông.

Nhưng sau lưng gã đúng thật có một kim chủ khá khó chơi.

Ngay khi sự việc phát sinh, đạo diễn Trương liên hệ với cấp cao nhà đài để dò hỏi phương pháp giải quyết.
Nhà đài vẫn chưa đưa ra giải pháp, hướng gió trên mạng lại thay đổi.
Không ai ngờ Lý Úc Trạch nửa năm không đăng weibo, đùng một phát đăng tuyên bố xin lỗi ngay lúc này.
@Lý Úc Trạch: Xin lỗi mọi người.

Tôi không nghĩ rằng lần đầu tiên tham gia gameshow lại gây ra sóng gió lớn đến vậy.

Tôi thực sự không biết Hà Dương ghét chó con.

Chỉ là trong quá trình làm nhiệm vụ bắt gặp mấy chú chó hoang vô cùng tội nghiệp nên mới cho chúng nó ăn.

Tại tôi không hỏi từng người trong chương trình xem họ có thích chó không.

Cũng tại tôi không hiểu rõ sở thích của Hà Dương nên mới gây rắc rối cho cậu ấy.

Chỉ lần này thôi, mong các bạn thứ lỗi.
Đăng weibo xong, hắn ném điện thoại sang một bên.
Nào để tâm trên mạng có nổi sóng to gió lớn hay không mà chỉ vui vẻ vào bếp.
Hạ Tri Thu đang làm nóng cơm hộp trong bếp, do chuyện phát sinh nên tất cả mọi người đều chưa ăn tối.
Cậu vẫn muốn nấu một con cá khác, đợi các nhân viên mang cơm hộp được hâm nóng đi, cậu bắc một ít dầu.
Lúc thả cá vào nồi, có một ít dầu nóng bắn ra.
Đúng lúc Lý Úc Trạch đi tới, hắn gỡ chiếc tạp dề treo trên tường xuống, vòng qua cổ giúp Hạ Tri Thu rồi thắt một chiếc nơ con bướm sau lưng cho cậu.
- --------------------------------------.

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Editor: Chương sau hôn rồi!!! *tung bông*.