Cây quạt nhắm thẳng tim nàng mà lao đến, nàng lộn một vòng 360 độ đá
cây quạt hướng lên trời, ngay lập tức hắn liền đá chân vào mặt nàng. Hai tay úp
lại vào nhau đỡ lấy chân hắn, nàng ngay lập tức rút lại một tay chưởng 1 chưởng
về phía bụng hắn. Ngay lập tức kẻ mặc áo đỏ lướt trên đất lui lại. Nàng lấy tay kia
1 chưởng vào đất lộn người đứng vững.
' Vút '
Cây quạt bị hắn ném đến mi tâm nàng, Mặc Tuyết nghiêng mặt một cái
né đi, chỉ thấy tên đó nở nụ cười dựt dựt ngón trỏ một cái. Chiếc quạt bỗng dưng
tách rời nhau xòe thành 10 trụ tiễn khác nhau đang bị kéo trở lại. Chỉ
thấy nàng cười khẩy một cái
' Keng'
Tưởng chừng như sắp chiến thắng thì bỗng dưng những trụ tiễn bị bật
văng ra. Tên đó sững người ngay lập tức rút lại trụ tiễn. Bỗng dưng có tiếng sáo
kêu vang vọng đến chỗ họ, Kỳ Song nãy giờ đứng đó không tham gia thì bất
ngờ lên tiếng :
- Nhanh thôi, có nhiệm vụ mới
Nhìn cử chỉ nhàn nhạ khẳng định như vậy của Kỳ Song, tên áo đỏ nghi ngờ
chả lẽ hắn ta cũng sắp tham gia
- Ngươi cũng ảo tưởng quá nhỉ???
Mặc Tuyết nhìn hắn đang cao độ cảnh giác mà buồn cười
- Cái này sao có thể biết được, ta đây chỉ là học theo người xưa 'Minh
thương dễ tránh ám tiễn khó phòng thôi '
Nói xong câu này, hắn lại phe phẩy chiếc quạt của mình nhìn người con
gái trước mặt, chỉ thấy nàng cúi đầu xuống nín cười cật lực sau đó cười đến
chảy nước mắt. Chàng trai bên kia lại có vẻ nhìn trời không biết nói gì nhưng
nàng bỗng dưng ngừng cười đột ngột
- Nhắm mắt lại
Kỳ Song biết nàng lúc này đã không đừa giỡ nữa rồi, chỉ làm theo lời nàng
nhắm mắt lại. Lúc này chỉ nghe tiếng gió bắt đầu thổi mạnh rồi rít gào như
tiếng gọi của âm phủ : Âm u, lạnh lẽo đến rợn người. Sau đó Kỳ Song chỉ nghe
thấy tiếng thét chói tai
- Quỷ . . . . Quỷ . . . . .
Lại thêm hàng loạt tiếng la hét đến đáng thương. Chỉ tầm 1 chung nước trà
đã thấy bàn tay mình bị ai đó kéo đi, Kỳ Song mở mắt. Một thân áo tím phất phơ
hòa quyện với mái tóc đen vương chút tím cuối ngọn khiến Mặc Tuyết làm
người khác liên tưởng đến thần thánh. Đúng lúc này lại bị nàng giật xuống
mái hiên. Ngay lập tức Kỳ Song lấy lại lý trí nhìn xung quanh, chỉ thấy khuôn viên
bên trong rộng lớn, chỉ có vài hạ nhân đang tỉa cây. Lại thấy bên trong treo
khắp phủ chữ hỉ. Ngay lập tức Kỳ Song khó hiểu nhìn sang Mặc Tuyết, đúng lúc
này lại thấy tay nàng chụm thành cái loa kêu to :
- Cháy . . . . bớ người ta cháy
Chỉ vài tiếng kêu của nàng khiến mọi người đang nhịp nhàng bỗng dưng
loạn thành 1 đoàn. Nàng cười khanh khách, lấy chiếc khăn che mặt mình đi
tiện tay lấy từ trong ngực hắn chiếc khăn che mặt, lấy luôn hỏa chiết của hắn
mà ném xuống, dùng nội công phất tay một cái, chả mấy chốc lửa lan xa lớn
khiến mọi người hoảng hốt. Nàng ngay lập tức kéo Kì Song đang khó hiểu nhìn
nàng mà nói :
- Ta bị gả vào đây, hắn bắt nạt ta
Giữa khu chợ náo nhiệt, một xanh một đỏ che mặt đang vui vẻ chọn đồ
bỗng dưng nghe tiếng cháy thất thanh, lại thấy bà con bắt đầu bàn tán xôn xao
- Đó chả phải Vương phủ???
- Vương phủ cháy ???
- Sắp đám cưới rồi mà !
Hai người quay mặt nhìn nhau sau đó nữ tử váy đó kéo thanh tử chạy đi theo
đám đông
- Thanh Thanh, ngươi nghĩ ai đốt ???
Thanh Long liếc mắt nhìn nàng
- Gọi như bình thường đi
Chu Tước chu mỏ lắc đầu
- Còn khuya đi, ngươi bắt nạt ta ta nói cho Huyền Vũ
Vô lực bóp trán, Thanh Long vô ngữ nhìn nàng, chỉ thấy nàng lẩm bẩm :' ai
nha chủ nhân, không phải là ta không muốn mà là vì hắn chả dễ thương'