Đánh giá: 8.0/10 từ 47 lượt
Thể loại: Hiện đại
Ngày tôi biết được Thẩm Nhật Minh chưa từng dành tình cảm cho tôi, thế giới như sụp đổ trước mắt.
Ngày đó không khóc, không nháo, tôi mang một con dao đến và nói rằng: "Hãy giết tôi đi chứ đừng để tôi hạnh phúc rồi đày tôi xuống địa ngục như vậy"
Ông trời ghét tôi đến vậy sao, tôi toàn tâm toàn ý yêu một người, người ấy lại toàn tâm toàn ý ghét bỏ tôi. Tôi thật sự rất muốn hỏi tôi đã làm cái gì sai? Tôi đã từng lừa dối ai bao giờ chưa? Tôi đã từng hãm hại ai bao giờ chưa? Tại sao người lại đối xử với tôi như vậy, tại sao?
Tôi vốn nghĩ hai chúng tôi là đôi uyên ương trời định. Nhưng nào ngờ người này lại thay đổi, anh chưa bao giờ thích tôi, chưa bao giờ.
Đợi hoa tuyệt vọng, đợi hoa chịu cảnh trong đau thương giày vò, đợi hoa héo úa phai tànngười mới đến tưới hoa. Có còn kịp hay không!
Bình luận truyện