Đời Đời Kiếp Kiếp Mãi Yêu Em

Chương 60: Đau đầu




Trong tòa lâu đài màu trắng ở ngoại ô thành phố Rumely nguy nga tráng lệ, hầu như tất cả người dân kể cả chính phủ đều không biết tòa lâu đài Sinhara là nơi được gọi là tổng bộ của tổ chức hắc đạo đầu lĩnh Estradia.

Lối kiến trúc vừa mang tính cổ điển lại thanh nhã trông như tòa lâu đài trong một câu chuyện cổ tích.

Cùng với vẻ ngoài cổ điển thanh nhã bên ngoài thì bên trong lâu đài cũng là nét quý phái cổ xưa, xa hoa tráng lệ mà không mất đi vẻ uy nghiêm vốn có. Bất quá nếu đi sâu vào căn phòng cuối cùng trong dãy hành lang khu Đông luôn bị khóa kỹ sẽ là một quang cảnh khác hẳn.

Căn phòng luôn bị khóa kỹ nơi cuối hành lang Hiên Viên Thần đi tới căn phòng thì bước vào trong đóng kín cửa lại. Bàn tay thoăn thoắt bấm lên ô điện tử phía ngoài cửa vài dãy số dài ngoằn sau đó kiểm tra dấu vân tay.

*Bíp...bíp~*

*Trùng khớp.*

*Quét lại lần cuối.*

Tiếng thiết bị máy móc vang lên từ ô điện tử phóng ra phía ngoài một loại tia hồng ngoại quét từ đầu tới cằm sau đó là tiếng mở khóa vang lên.

*Trùng khớp. Hệ thống SNIW đã kích hoạt và sẽ đóng lại trong vòng 3 phút.*

Thiết bị hệ thống SNIW này hiện nay là loại thiết bị nhận dạng tiên tiến nhất mà Estradia vừa nghiên cứu được cách đây vài tháng, muốn đăng nhập vào đây phải có đủ mười hai mã số mật mã, dấu vân tay cùng quét khuôn mặt nhận dạng chưa kể khi quét tia hồng ngoại những hạt hồng ngoại nhỏ sẽ kiểm tra DNA của người vừa đăng nhập.

Hiên Viên Thần thong thả bước vào cánh cửa và đi thẳng vào trong căn phòng của mình, phía sau lưng là tiếng đóng cửa vang lên lạch cạch. Hắn bình thản đi nhanh tới chiếc kệ sách gỗ màu nâu xoa lấy con gấu bông trắng đặt trên kệ hai vòng theo chiều kim đồng hồ rồi đứng đợi.

Chỉ vài giây ngắn ngủi sau đó kệ sách tách ra làm hai rồi bức tường phía sau kệ cũng dần biến mất lộ ra phía sau một lối đi bí mật.

Tổng bộ Estradia từ từ hiện ra trước mắt.

Hiên Viên Thần bước chân đi qua lối đi rồi đi dọc theo hành lang thủy tinh quẹo vào một hành lang thủy tinh khác, phía kệ sách sau lưng từ từ khép lại, hai bên hành lang thủy tinh là những sân huấn luyện rộng lớn... Tiếng la cùng tiếng súng từ khắp nơi vang lên.

Trong một căn phòng lớn khu hành lang thủy tinh dẫn đến khu vực phòng nghỉ.

“Các ngươi nói đám người Ác ma bảo bối lần này sẽ ra tay thật sao?” Trong căn phòng vài tên nam nhân đang tụ lại với nhau vừa nhâm nhi ly rượu vừa xem lại trên màn hình lớn bức thư khiêu chiến sau đó ngả ngớn cười cười.

Bốn nam nhân mang bốn phong thái khác nhau khiến cả căn phòng trở nên càng thêm... quái dị.

Jones nam tử bàn tay thoăn thoắt gõ gõ bàn phím khẽ nhíu mày một cách khó chịu sau đó lần nữa cảm thấy thất bại ngửa đầu uống cạn ly rượu vừa cầm lên. Mái tóc màu tím dài tới lưng được buộc phía sau lưng khiến hắn càng thêm thần bí.

“Jones. Ta nói ngươi sẽ không thể nào tìm được. Ra vẻ sau hơn hai mươi năm quy ẩn tổ chức kia lại có người thừa kế.” Tóc đỏ nam tử bàn chân đặt lên bàn cười khẽ nhìn đang ảo não hảo hữu lắc đầu nói.

“Martin ngươi nói xem đó giờ Estradia cùng bọn người tổ chức kia chưa bao giờ đối đầu, vì sao những năm gần đây lại như vậy a?” Jones hít sâu một hơi rồi nhục chí gấp lại laptop của mình, cho dù hắn có tìm bao nhiêu cách vẫn không thể nào hack ngược lại kẻ đã gửi bức thư khiêu chiến này.

“Đối đầu? A~ Ta lại có cảm giác đám người kia đang chơi một trò chơi nhỏ thì đúng hơn là đối đầu. Hoàn toàn không giống đối đầu mà cứ như là đang... bướng bỉnh.” Sappir đặt ly rượu trống không xuống bàn khiến nó phát ra một tiếng *cạch* nhỏ rồi choàng tay ra sau ót dựa vào thành ghế, mái tóc vàng óng đổ sang một bên che đi phân nửa con mắt bên phải khiến hắn càng thêm nguy hiểm.

*Cạch!* Cánh cửa mở ra thân hình Hiên Viên Thần trong chiếc áo khoác đen cầm lấy chiếc túi xách đi vào.

“Ta lại có cảm giác họ đang nhắm vào ta.” Vừa đi vào phòng Hiên Viên Thần cười khổ lên tiếng sau đó tiến lại chiếc ghế trống gần nơi đám nam nhân kia đang ngồi rồi đặt túi xách to đùng xuống đất.

Bàn tay mò mò lấy chiếc túi rồi lôi từ trong đó ra vài món đồ từ từ lắp ráp lại. Mái tóc màu nâu hạt dẻ rũ xuống che đi chiếc mặt nạ màu bạc che hơn phân nửa khuôn mặt chỉ chừa lấy cánh mũi cùng chiếc cằm cương nghị.

“Dạ. Ngươi nhắc tới bọn ta mới nhớ. Xem ra lần này mục tiêu của bọn chúng là ngươi mà không phải bọn ta.” Jones nhàn nhã nhìn hảo hữu lắp lại vũ khí rồi ha ha bật cười. Việc này thật sự rất thú vị, hầu như từ năm ngoái đến giờ, chỉ cần là những lô hàng hay hợp đồng có liên quan đến Dạ đều có chuyện xảy ra, từ những sai sót nhỏ trong quá trình giao dịch vận chuyển, cho đến gần đây nhất là bị mất hàng. Tuy rằng không đáng kể nhưng khiến bọn họ cảm thấy bản thân như đang bị đùa giỡn.

“Nghe nói ngươi đã phải mua lại lô hàng PMK với giá gấp đôi giá thị trường?” Sappir cầm lấy laptop của mình tham gia giao dịch trong sàn chứng khoáng bình tĩnh hỏi. Gần nửa năm nay hắn cảm thấy thu nhập của mình hầu như bị giảm đáng kể, kể từ khi kẻ đó gia nhập.