"Đờ mờ đờ mờ đờ mờ.." Cô đi đi đi lại trong phòng giam của phạm nhân miệng lẩm bẩm
"Nghi à em đã đờ mờ lần thứ 20 rồi đây" Vĩ Kì Lâm đứng bên ngoài phòng giam đưa con mắt lãnh đạm nhìn cô
"Đù mé nó chớ rốt cục cũng không thoát được cái đê-ka-mờ nhà anh thả tôi ra tôi sẽ đốt cái chỗ khỉ ho cò gáy này ngay lập tức...." Mỹ Nhi rít lên tâm tình phức tạp sắp giết người rồi mẹ ơi cứu con
Vĩ Kì Lâm thoáng lên tia ảm đạm
Cô ấy.... ghét mình sao...
Cô ấy muốn đốt chỗ này sao.... được cho cô ấy đốt.Thoáng chốc mắt Kì Lâm tràn ngập vẻ ôn nhu sủng nịch cùng vạn phần dung túng anh đáp" Được em đốt đi anh sẵn sàng cho em đốt 100 hay 1000 cái anh cũng chịu "
Cô nhếch môi đầy kiêu ngạo hỏi lại" Ây da anh tưởng tôi ngốc lắm sao đốt xong anh sẽ có cớ bám theo tôi đòi nợ nga~"
Cô gái này...... có siêu năng lực chắc đọc được nội tâm của mình ôi đờ mờ quả tim bé nhỏ của em ôi mẹ ơi sợ quá đi mất cô gái này bị trúng tà rồi đúng không trời cô gái này thật quái gở.Không lâu sau có tiếng bước chân đến cô sửng sốt:Là Châu Mộc Trà cái tên này đến đây làm gì ông trời ơi số phận của tôi kết thúc rồi đúng không phải có cách ah đúng rồi bóng đèn 1200W của cô chiếu sáng được cứ làm thế thanh danh đã sớm thúi rồi làm thêm vô nữa sắp không đến mức đâu nhể.....
" Ah honey đến đón em đúng không" Mỹ Nhi vẫy vẫy tay với Châu Mộc Trà nói gì chứ mỹ nhân kế vẫn là bạn đồng hành cùng cô suốt thời gian đó cơ mà lần này quả nhiên có chổ áp dụng đến ông trời không phụ lòng người
Nghe được câu chào hỏi của cô Châu Mộc Trà cung Vĩ Kì Lâm kinh ngạc không thôi Châu Mộc Trà thoáng tia vui mừng liền vội vàng"Anh đến đón em về bàn chuyện hôn ước của chúng ta không ngờ em lại đồng ý.."Nói xong quay sang cảnh sát Kì Lâm " Anh họ em không quan tâm cái phu nhân phu nhiếc gì đâu anh lập tức thả cô ấy ra để cô ấy về kết hôn với em"
Đoàng.... Đoàng Đì Đùng sét đánh ngang tai nhưng mà không chỉ mình cô bị dính sét toàn thể cảnh sát viên lẫn Vĩ Kì Lâm đều bị đánh 1 phát.. Vĩ Kì Lâm lấy lại phong độ"Em họ à trước đây anh đã nhường em nhiều rồi nhưng người phụ nữ của anh tuyệt đối không thể"
Câu nói của Vĩ Kì Lâm vô tình gây là tia lửa điện trong mắt Mộc Trà các cảnh sát viên không ngừng nhìn qua bên đó làm gì có thời gian mà để ý đến cô nhân cơ hội cô tháo cái kẹp tăm trên tóc xuống mở khóa phòng giam....chạy mất
Đến khi sực nhớ ra Lam Nghi Mộc Trà quay lại hỏi các lồng giam mà anh vẫn tưởng còn người ở trong niềm nở hỏi"Lam Nghi em cũng đồng ý cưới anh mà đúng kh...."
"aaaaaaaaaaaaaaaaaaa Phu nhân bỏ trốn mau đuổi theo" 1 viên cảnh sát kịp hoàn hồn vội hét lên
Mịe chúng mày mơ à lơ là bà mà còn tưởng bắt được bà á
Được chui vào ống cống đi
Lên vũ trụ mà tìm à không lên Mặt Trời ấy tôi đang nướng thịt trên đấy đấy muốn ăn thì lên tôi đãi
---------------------------------------
Bản đầu tay mà văn phong còn kém lắm các bác đừng ghét bỏ truyện của em là được(P/s: Tấm Cám)