“Stop! Đề nghị của ông không tồi! Có điều chỉ là bệnh vặt là được rồi sao? Mặt khác, còn có hai điểm không hợp lý, điểm thứ nhất, các người bị bệnh không tới phòng khám bệnh, khám ở khoa nhi là thế nào! Cha chính là bác sĩ khoa nhi a! Điểm thứ hai, các người từng là sinh viên ưu tú của học viện y khoa, y thuật hẳn là sẽ không kém chút nào. Hơn nữa ba Diễm hiện nay cũng là chuyên gia nổi danh trong bệnh viện nha! Không được! Không được! Nghĩ như thế nào, điểm ấy ông nói cũng không thể thực hiện được!” Thượng Quan Hữu Dực đánh cắt đứt lời của Hiên Viên Diệu, nghiêm túc phân tích nói.
“Hữu Dực, con đứng cắt ngang lời của ba Diệu, được không? Về phần tình huống con nói này, đó chính là chuyện chúng ta phải cố gắng, chỉ cho phép thành công, sẽ không thất bại. Hơn nữa, cha đã xin phép rồi, tuần sau, sẽ đến khoa tim bệnh viện này làm việc. Vì thế, con không cần phải lo lắng tình huống ở mặt đó, tiếp tục nghe tiếp đi!” Nam Cung Diễm đúng lúc giải thích.
Nhìn thấy biểu tình ngầm đồng ý của Thượng Quan Hữu Dực, Hiên Viên Diệu nói tiếp: “Thứ nhì, căn cứ vào tình hình người trong gia đình của Thập, hai nhà chúng ta lại cả nhà bắt tay hành động, không ràng buộc cho Thập thân tình cậu ấy thiếu. Trong lúc đó, cái này đòi hỏi sự giúp đỡ của hai người các con. Các con nhất thiết phải thể hiện ra, một gia đình đầy đủ đối với các con mà nói là vô cùng quan trọng. Về phần những cái khác, không cần cha phải nói, các con biết phải làm sao chứ! Sau cùng một điểm cũng là điểm then chốt nhất, chúng ta sẽ cho cậu ấy tình yêu không ràng buộc. Dùng tình yêu của chúng ta dạy cậu ấy yêu. Còn làm như thế nào, cha cũng không cần phải giải thích từng cái!”
“Trời ạ! Những thứ này không phải là kế hoạch truy thê của các người sao? Từ đầu tới đuôi, đều là các người đang lấy lòng được lợi. Phối hợp của bọn này không phải là đẩy cha hướng vào lòng của các người sao!” Thượng Quan Hữu Dực bất mãn oán giận.
“Nhưng là làm như thế này, cha các con mới thực sự hạnh phúc nha! Hơn nữa bọn cha cũng nhất định sẽ làm cho cậu ấy hạnh phúc! Các con hoàn toàn tin bọn cha lần này, được không?” Nam Cung Diễm nghiêm trang nói.
“Nghe xong kế hoạch của mấy người, tôi rốt cuộc biết chú Giang thua ở chỗ nào. Có lẽ, so với chú Giang, các người thích hợp với cha hơn đi! Dù sao năm người chúng ta cùng một chỗ mới xem như là một nhà đầy đủ. Có điều, tôi có một điều kiện. Trong khoảng thời gian các người theo đuổi cha này, các người tuyệt đối không thể bắt buộc cha làm việc hắn không muốn. Trừ phi cha tự nguyện. Bằng không bọn tôi liền rút lại lời lúc trước, hủy bỏ hợp tác.” Thượng Quan Tả Dực kiên định nói.
“Phải, đây cũng là cái tôi muốn nói. Các người không được phép dựa vào thủ đoạn ép buộc để có được cha. Nhất là cái loại hành vi vô sỉ lên xe trước, sau đó mua vé bổ sung ‘trước tiên chuốc cha quá chén, rồi lại 3P, sau cùng phụng tử thành hôn’ (1) ấy, tôi kiên quyết chống lại. A! Tôi còn muốn bổ sung một điểm, chờ sau khi tôi xuất viện, các người mới có thể bắt đầu thực thi kế hoạch. Nếu không, một khi hai người các người đều bị bệnh, ai tới chăm sóc tôi a! Tôi mới không cần ông nội Hiên Viên với ông nội Nam Cung, 24 giờ một ngày chăm sóc a! Bằng không tôi tuyệt đối sẽ vì quá thừa dinh dưỡng mà tiêu tùng. Vì thế, các người tạm thời án binh bất động đi!” Thượng Quan Hữu Dực nghiêm khắc kịch liệt nói.
Trong nháy mắt, Hiên Viên Diệu cùng Nam Cung Diễm biến thành hai quả cà chua đỏ điểm đầy hắc tuyến.
Thế là, ngay dưới loại tình huống này, song phương đạt tới hiệp nghị nhất trí. Thượng Quan Thập bị hai đứa con của cậu, hoàn toàn bán cho Hiên Viên Diệu và Nam Cung Diễm.
Chú thích
(1) phụng tử thành hôn: kết hôn vì có con, trong ngôn ngữ ngày nay là bác sĩ bảo cưới =)))) ↑