Ngay lập tức, Nam Cung Diễm chỉ cảm trên bầu trời một bầy quạ đen “quạ – quạ – quạ” bay qua, lông vũ màu đen nhẹ nhàng bay bay, nhiều vô kể.
Nam Cung Phong theo thói quen đẩy kính mắt trên sống mũi nói: “Diễm, chú nói rõ ràng chút đi.”
Nam Cung Diễm bất đắc dĩ liếc mắt nhìn ba và em gái đã rơi vào trong ảo tưởng, hắn nghĩ thầm, vẫn là anh trai có ích hơn đi! Thế là hắn nói với Nam Cung Phong: “Vâng! Tám năm trước, đêm vũ hội tốt nghiệp ấy, em và Hiên Viên Diệu cùng đoạt lấy Thượng Quan Thập đang say rượu. Sau đấy, chúng em bởi vì không thể tin… chính mình sẽ lại yêu một người đàn ông, vì thế chúng em đều bỏ chạy… Cuối cùng một năm sau, chúng em đều thừa nhận với nhau rằng mình đã yêu Thượng Quan Thập. Thế nhưng, bởi vì đủ loại việc nảy sinh sau khi học cùng tốt nghiệp, chúng em bỏ lỡ thời điểm nói rõ ràng tốt nhất. Hai năm sau, em được nhận lời mời ở lại đại học Harvard tiếp tục làm đề tài bắc cầu động mạch vành (1). Lại thêm trong khoảng thời gian đó, việc buôn bán của dòng họ Hiên Viên xảy ra khủng hoảng, Diệu hắn cũng không không thể không ở lại nước Mỹ mở mang thương mại ở nước ngoài. Vì thế, để tránh một bên hành động trước, em và hắn định ra một cái giao hẹn. Đó chính là… chúng em mỗi người sau khi tự hoàn thành sự nghiệp và nghiên cứu của mình, mới trở về, bằng bản lĩnh mỗi người theo đuổi Thượng Quan Thập. Nhưng mà… chúng em không nghĩ tới thời gian lại cần nhiều năm như vậy… Khi chúng em trở về, chúng em lại ngoài ý muốn phát hiện Thượng Quan Thập đã vì chúng em sinh ra một cặp song sinh khác trứng…”
“Nói như vậy, chú lần này là nghiêm túc!” Nam Cung Phong một bộ chân thành nói.
“Vâng! Em thực sự yêu cậu ấy. Em thừa nhận em trước kia đích thực là phóng đãng bất kham, rong chơi khắp nơi. Nhưng em bây giờ đã thay đổi, hoàn toàn thay đổi. Vì Thượng Quan Thập, em có thể làm bất cứ chuyện gì cho cậu ấy, chỉ cần cậu ấy hạnh phúc là được rồi!” Nam Cung Diễm chân thành trả lời.
“Nếu là như vậy, Diễm, là anh trai của chú, tôi ủng hộ chú! Nhưng mà, chú đã nghĩ tới chưa, một khi các chú bắt đầu theo đuổi Thượng Quan Thập, chú cùng Hiên Viên Diệu phải xử lý quan hệ giữa ba người các chú như thế nào? Thượng Quan Thập lại sẽ lựa chọn như thế nào? Mà các chú trong cạnh tranh tình yêu như thế có thể cùng tồn tại hay không chứ?” Nam Cung phong thận trọng phân tích.
Lời của Nam Cung Phong từng câu từng chữ đánh vào trong lòng Nam Cung Diễm. Sau này, ba người bọn hắn đích thực phải đối mặt vấn đề rườm rà, phức tạp đó. Đến cuối cùng, cho dù Thượng Quan Thập lựa chọn người nào, đều sẽ tổn thương tới người kia. Trừ phi cậu ấy muốn cả hai. Có điều cái đó để sau hãy bàn. Liền ngay trước mắt mà nói, vấn đề lớn nhất của hắn hẳn là kẻ địch bên ngoài số một Giang Hoa này. Không trừ y tận gốc, hắn căn bản không có hi vọng. Sau khi nghĩ xong những điều này, Nam Cung Diễm mở miệng nói: “Anh cả, ngay trước mắt mà nói này đó đều không phải là điều quan trọng. Chờ sau khi em theo đuổi được Thượng Quan Thập trước, rồi hãy nói!”
“Vậy cũng được! Chuyện của chú phải tự nắm chắc là được! Tôi chờ mong tin tức tốt của chú!” Nam Cung Phong hiểu rõ cười một tiếng.
“Diễm, cố lên a! Cha và mẹ đã mất của con đều ủng hộ con! Ngàn vạn lần không được bại bởi thằng nhãi thối kia!” Ba Nam Cung tay trái ôm bức ảnh mẹ Nam Cung, tay phải nắm thành nắm đấm, ý chí chiến đấu sục sôi.
“Anh hai! Để xem diễn biến tiếp theo! Em tuyệt đối theo anh! Cha, ngày mai chúng ta sẽ hành động, con nhất định phải đi xem chị dâu hai cùng các cháu trong truyền thuyết!” Nam Cung Ngữ tràn đầy chờ mong đề xuất.
“Ừ! Được rồi! Ngày mai công ty cũng không có chuyện gì, tôi cũng cùng đi!” Nam Cung Phong tán thành trả lời.
“Quá tuyệt vời! Em hôm nay chắc chắn ngủ không được! Rất chờ mong nga!” Nam Cung ngữ lại một lần nữa rơi vào say sưa vô hạn.
Nam Cung Diễm ở một bên ôm quyết tâm kiên định, cười cười. Đêm nay lại là một đêm không ngủ a!
Chú thích
(1) bắc cầu động mạch vành: một loại phẫu thuật tim (tham khảo) ↑