Độc Y Thế Tử Phi Tuyệt Sắc

Chương 5: Bị người cười nhạo




Nàng nhìn thấy trong phòng có một vị phu nhân ngồi, chắc hẳn chính là đại phu nhân không thể nghi ngờ.

“Vân Nhiễm gặp qua đại phu nhân.” Hạ Vân Nhiễm mặc dù ghét những lễ tiết này, nhưng đang ở cổ đại, nàng cũng chỉ có thể đi theo thời đại thôi.

Nữ tử ngồi trên đại khái chừng ba mươi tuổi, người mặc gấm lụa bó sát, trên vải người dệt hoa văn nổi hình nguyệt, một đầu mái tóc dài đen nhánh, búi tóc kiểu lưu vân, trâm phượng bát bảo cài vào tóc mây, hai trâm vàng phượng hoàng, mi tâm điểm chấm, nhìn đoan trang thục nhã, cao quý phi phàm, nàng chính là đại phu nhân Hạ phủ, chánh thê Trình thị của tể tướng Hạ Huyền  .

Đôi mắt nhỏ dài của nàng quan sát Hạ Vân Nhiễm bên dưới, đang cầm ly uống một ngụm trà, thiếu chút nữa thì nhả ra, nàng có chút không dám tin trợn lớn  mắt hỏi, “Ngươi là Vân Nhiễm? Ngẩng đầu lên cho ta xem.”

Hạ Vân Nhiễm khẽ ngẩng đầu lên, khuôn mặt đen kịt nhỏ nhắn rất gây chú ý, Trình thị cố gắng khắc chế tâm tình của chính mình, nhưng cũng bị khuôn mặt nhỏ nhắn này chọc không nhịn được, nàng xì một tiếng cười rộ lên, “Vân Nhiễm a! Những năm này, ngươi ở bên ngoài chịu khổ, không có việc gì chứ?”

“Nhờ phúc của phu nhân, ta không có việc gì.” Hạ Vân Nhiễm lại cúi thấp đầu xuống, đang cười nàng sao? Được, trước hết cứ để cho các ngươi cười đi! Không thành vấn đề, chỉ cần cho nàng thời gian, nàng sẽ tỏa sáng chói mắt hơn các ngươi.

“Đi, đi gặp lão thái thái đi, nàng cũng nhớ ngươi rồi.” Trình thị nói xong, lại nhìn đánh giá một chút vóc người của nàng, “Y phục này có thể không nhận ra người, phải thay đổi, Tiểu Hồng, đến phòng Lục tiểu thư lấy một bộ quần áo tới đây, nên chọn bộ hợp với tư thái Thất tiểu thư.”

Nha đầu Tiểu Hồng  lập tức liền chạy ra khỏi cửa, chỉ chốc lát sau, thấy trong tay nàng đang cầm một bộ y phục màu sắc đỏ chót tới đây, Hạ Vân Nhiễm vừa nhìn thấy y phục, khóe miệng giật giật, đây là có lòng, hay là vô tình?

Nàng vốn đã đen, còn nhất định phải phối hợp với màu đỏ chót, không phải càng tăng thêm màu da đen của nàng sao?

Đại phu nhân nhìn y phục này, khóe miệng cũng có chút giận trách, chỉ là, nàng cũng không có nói thêm cái gì, nhìn Hạ Vân Nhiễm nói: “Vân nhiễm! Đi thay bộ y phục này đi! Ngươi bây giờ là Thất tiểu thư của Tướng phủ, về sau phải mặc có chút thể diện mới được.”

“Cám ơn đại phu nhân.” Hạ Vân Nhiễm cúi đầu cảm tạ một tiếng, đi vào phòng trong cùng nha hoàn.

Vóc người mười ba tuổi, Hạ Vân Nhiễm được coi là hơi gầy, chỉ là, y phục này mặc lên người vừa vặn, nha hoàn lại chải cho nàng một kiểu tóc, hai sợi  tóc thả trước ngực, trên đầu cài trâm tinh sảo, trên chân chính là giày hoa hồ điệp, tất cả đều ăn mặc theo thân phận tiểu thư.

Hạ Vân Nhiễm nghĩ thầm, đại phu này cho mình mặc như vậy, cũng chỉ là tự dát vàng trên mặt nàng, cho nàng mặt mũi, làm cho người ta thấy nàng khoan hậu nhân ái, không cay nghiệt thứ nữ mà thôi.

Nhưng là, Hạ Vân Nhuộm có khuyết điểm chính là đen, coi như cài trâm bạc hàng đống trên người nàng, cũng chỉ làm lộ thêm việc nàng đen thôi.

Đại phu nhân nhìn thấy Hạ Vân Nhiễm đi ra, không khỏi quay mặt đi, dùng ống tay áo chặn lại khóe miệng đang cười nhạo, sau đó, ngay ngắn nói: “Đi thôi! Tất cả mọi người đang chờ gặp ngươi!”

Hạ Vân Nhiễm gật đầu một cái, đi theo đại phu nhân ra cửa, dọc theo đường đi nàng lại trở thành đối tượng cho bọn nha hoàn chỉ chỏ nghị luận, chỉ ngắn ngủn một lát, nàng đã nổi tiếng trong phủ rồi.

Đến Nam sương phòng của lão phu nhân, chỉ thấy một đường trang trí tuyệt đẹp, đình đài lầu các san sát, cầu nhỏ nước chảy, núi giả nhiều hình thù, kỳ trân dị thảo, tranh vẽ cây cỏ đan xen khiến người ta thấy thích thú.

Một đường đi tới cửa Nam sương, Hạ Vân Nhiễm còn chưa kịp đến cửa, đã nghe thấy bên trong có tiếng cười nói không ngừng, đại khái trong phủ này nữ nhân có địa vị  đều đi đến! Quả nhiên, vừa vào cửa, chỉ thấy trâm quý phái lay động, tóc mai ngát hương, ai cũng ăn mặc sắc màu rực rỡ, dáng vẻ cao quý, hoàn toàn lộ ra khí thế đại gia khuê tú.

Khi Hạ Vân Nhiễm xuất hiện sau lưng đại phu nhân thì nhất thời trong đại sảnh hợp thành một khúc vang, tất cả mọi người cười ồ lên, người cười đầu tiên không ai biết, các phu nhân, các tiểu thư, bọn nha hoàn đi theo đều cười, ánh mắt quan sát Hạ Vân Nhiễm, giống như nhìn thấy cái gì mới mẻ thú vị.

Hạ Vân Nhiễm nháy đôi mắt to đen, mím môi hết sức bình tĩnh thừa nhận phần cười nhạo này, còn lão phu nhân ho một tiếng, uy nghiêm nói, “Tốt lắm, đây là Thất muội Vân Nhiễm của các ngươi, là tỷ muội của các ngươi, cười cái gì? Có gì đáng cười?”

Trong đại sảnh nhất thời lại lắng xuống, bóng dáng của lão phu nhân uy nghi, không ai dám cười lần nữa.

“Thất muội, ngươi trở lại.” Một giọng nói thanh lệ, bóng dáng xinh đẹp đứng trước người Hạ Vân Nhuộm, Hạ Vân Nhiễm ngẩng đầu, trong mắt nhất thời lóe lên một cái.

Thật đúng là nữ tử xinh đẹp, chỉ thấy eo nàng nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, người mặc một bộ lụa hoa vàng, quần lụa mỏng uốn lượn có hoa văn hạc tiên, người khoác gấm sa lăng màu vàng nhạt đáy in hoa hồ điệp. Châm ngọc cài tóc mây khẽ đung đưa, trên eo treo một túi thơm, trên chân chính là giầy thêu hoa ngọc lan, cả người hồng hào tươi đẹp, da trắng nõn nà, rất có tư thế phi yến lâm phong.

“Vị này là đại tỷ.” Giọng nói lão thái thái nhàn nhạt vang lên.

Hạ Vân Nhiễm lập tức khẽ nhún người, hô một tiếng, “Đại tỷ.”

“Đừng khách khí, chúng ta là tỷ muội cùng cha khác mẹ nha!” Hạ Nguyệt Nhu mím môi cười một tiếng, đưa tay dắt Hạ Vân Nhiễm đến trước mặt tổ mẫu nói: “Lão phu nhân, cho Thất muội muội ngồi chung cùng ta đi!”

Trên mặt Lão phu nhân lộ ra nụ cười nhàn nhạt “Tốt.”

Hạ Vân Nhiễm liền bị Hạ Nguyệt Nhu kéo đến chỗ ghế lớn ngồi xuống, lúc này, bên cạnh một tiếng hừ nhẹ vang lên, Hạ Vân Nhiễm ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ mặt như trái đào lộ vẻ khinh thường, cằm nhọn khẽ nhếch, trên người nàng mặc  y phục tím nhạt in hoa cẩm tú, cũng khá đẹp, chỉ là thái độ trên người nàng không mềm mại đáng yêu, nhiều thêm hơi thở lành lạnh.

“Đây là Nhị tỷ ngươi.” Hạ Nguyệt Nhu nhướng mày cười một tiếng, lần lượt giới thiệu những thiếu nữ bên cạnh: “Đây là Tam tỷ ngươi, Tứ tỷ, Lục tỷ.”

Hạ Vân Nhiễm cảm thấy buồn cười, sao phủ Tể tướng này chỉ có tiểu thư? Gien người phụ thân này thật là tốt? Có được rất nhiều nữ nhi? Chỉ là, không thể không nói, tiểu thư trong tướng phủ này đều xinh đẹp, nếu có một cuộc so tài, thì mình bị cười nhạo đó là chuyện tất nhiên.