Hai người trở lại doanh địa, Nhạc Kỳ Nhân đi theo phía sau Bạch Vũ một mực
gọi Vũ tỷ tỷ, kêu vô cùng thân mật, làm cho con ngươi của mọi người đều
rơi xuống, Chu Tam Thiểu tức giận sôi lên.
Chỉ mới vừa đi ra
ngoài ăn bữa cơm mà thôi, như thế nào quan hệ lại tốt thành như vậy?
Bạch Vũ rốt cuộc là mời Nhạc Kỳ Nhân ăn cái gì, gan rồng mật phượng sao?
Mọi người còn chưa kịp nghiên cứu kỹ càng, đã bị một sự kiện khác hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
Bài danh thi đấu nửa năm một lần của Tiềm Long Vệ sắp bắt đầu rồi, mỗi lần
bài danh thi đấu qua đi, bài danh của Tiềm Long Vệ sẽ phát sinh biến
động thật lớn, rất nhiều người trong nửa năm, thực lực có tiến bộ nhảy
vọt, đều kìm lại, chờ đến lúc bài danh thi đấu thi thố thực lực, trong
bỗng chốc nổi tiếng.
Bởi vì cách Triệu hoán đại hội chỉ còn lại
có hai tháng, lần bài danh thi đấu này sau khi chấm dứt người đạt được
ba vị trí đứng đầu chính là người được chọn tham gia Triệu hoán đại hội. Tất cả Tiềm Long Vệ đều đối với bài danh thi đấu lần này cực kỳ coi
trọng, xắn tay áo, liều chết cũng muốn giành được một thứ tự tốt.
Nhưng lần bài danh thi đấu này cùng dĩ vãng hoàn toàn khác biệt, không phải
lấy lôi đài thi đấu làm hình thức luận võ, mà là hành động tiêu diệt.
Lần trước Đông Nhạc Quận vương mang theo Sa Hoằng đi ra ngoài tiêu diệt,
hiệu quả lại không tốt, đám đạo tặc này tựa hồ lai lịch không nhỏ, cư
nhiên thành lập thành một thế lực rất lớn, tên là Minh Châu Hội!
Đám cường đạo này trên người mỗi người đều đeo một viên minh châu, tính
toán kế hoạch rất tinh thông thông qua một con đường khác ở Đông Nhạc
Quận quốc cướp bóc thương hộ, khiến cho thành trì biên cảnh tiếng oán
than dậy đất.
Không chỉ có như thế, bọn họ còn nghĩ đến mục tiêu
nhắm vào Triệu hoán sư đi rèn luyện bên ngoài một mình. Ở trong rừng
cây, hoang mạc mãnh thú hoành hành, thừa dịp Triệu hoán sư cùng mãnh thú tranh đấu, đánh cướp giết người, có đôi khi ngay cả mãnh thú cũng tiêu
diệt.
Đám người này hiển nhiên không phải là cường đạo bình
thường, mà là một đám đã được huấn luyện, không hề ít Triệu hoán sư tham gia tạo thành đội cường đạo.
Tài nguyên của Đông Nhạc không đủ,
bồi dưỡng ra Triệu hoán sư vốn rất thưa thớt, hiện tại đột nhiên xuất
hiện nhiều Triệu hoán sư như vậy chạy tới làm thổ phỉ cường đạo. Đông
Nhạc Quận vương không thể nhẫn tâm, trước khi tiêu diệt cố ý dùng thành ý khuyên bảo bọn họ gia nhập Đông Nhạc.
Nhưng mà Minh Châu Hội lại đối với khuyên bảo của hắn khinh thường quay đầu, châm chọc khiêu
khích, còn tiến hành tập kích quy mô lớn, năm trấn bên trong Bình Thạch
thành đều bị bọn chúng cướp sạch.
Đông Nhạc Quận vương dưới cơn
giận dữ quyết định tiêu diệt hoàn toàn đám thổ phỉ này. Nhưng bởi vì bọn chúng hành tung bất định, cũng tìm không thấy hang ổ bọn chúng, Cấm vệ
quân đi tiêu diệt cũng không có hiệu quả gì. Hắn quyết định giao nhiệm
vụ bài danh thi đấu lần này cho Tiềm Long Vệ hoàn thành.
Quy tắc
phi thường đơn giản, mỗi một cường đạo của Minh Châu Hội trên người đều
có hạt châu đặc biệt, sau khi bài danh thi đấu kết thúc, mỗi một hạt
châu nộp lên sẽ đại biểu cho một chiến công, cuối cùng sẽ lấy số lượng
chiến công để quyết định thứ tự.
Bạch Vũ xem xong quy tắc, sóng
mắt lưu chuyển, lộ ra một tia nghiền ngẫm. Lấy số lượng hạt châu để
quyết định thứ tự, cái này đại biểu cho việc không ngừng giết cường đạo
để đạt được chiến công, còn có thể tranh đoạt với người một nhà!
Bạch Vũ không tin Đông Nhạc Quận vương sẽ không nghĩ đến chuyện này, bỏ qua tức là ngầm đồng ý Tiềm Long Vệ cạnh tranh.
Dù sao Triệu hoán đại hội có quan hệ đến thực lực của sáu quốc sau này,
mỗi một lần Triệu hoán đại hội sẽ thay đổi sự cân bằng thực lực của sáu
quốc, sáu quốc hy vọng có thể tuyển ra ba người trẻ tuổi lợi hại nhất
của bổn quốc để tham gia Triệu hoán đại hội.
”Lần bài danh thi
đấu này cũng không đơn giản. Bạch Vũ, đến lúc đó hai người chúng ta cùng nhau hành động, thấy thế nào?” Sa Hoằng cười mời Bạch Vũ.
Bạch
Vũ nâng mi, chuyện tiêu diệt lần này vài người cùng nhau làm tự nhiên so với một người đơn phương độc mã có hiệu quả hơn, chẳng qua nàng hoài
nghi Đông Nhạc Quận vương liệu có cho bọn họ có cơ hội để liên hợp hay
không. Hay là chọn ra từng người hợp thành một đoàn để hành động, vậy
thì không phải dựa vào thực lực, mà là dựa vào nhân duyên.