Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 686: Dạ Giang Thành, Đoàn gia 1




Edit: V.O

Dạ Hồng Hùng lạnh lùng nhìn về phía Dạ Mộ Bạch và Dạ Mộ Vũ: "Cha mẹ các ngươi ở đâu?"

"Không biết." Mộ Vũ rất oan ức nói.

"Không biết? Các ngươi chơi ta?" Dạ Hồng Hùng nổi giận lôi đình, rít gào một tiếng chấn động khiến lỗ tai người cũng phải điếc.

"Không nói chờ ở đâu, không biết có phải là gian kia không." Mộ Vũ vô tội chỉ tay: "Nếu không, ngươi đá văng từng gian một ra mà tìm?"

Gân xanh ở khóe mắt Dạ Hồng Hùng hung hăng nhảy giật.

Tuy rằng tửu lâu này không có bối cảnh gì, nhưng vẫn rất có tiếng ở Dạ Giang Thành, rất nhiều nhân vật có uy tín, danh dự trong thành thường xuyên tới đây ăn cơm. Tự nhiên bọn họ sẽ không ngồi dùng bữa ở đại đường, đều ở trong nhã gian trên lầu. Tìm từng gian một, vậy thì đều đắc tội tất cả bọn họ rồi.

Tuy rằng ca ca hắn ta bao che, nhưng nếu hắn ta một hơi đắc tội nhiều người như vậy, dự đoán ca hắn ta sẽ ra tay trước, bắt hắn ta đánh cho tàn phế. Dù hắn ta có hoành hành ngang ngược đi nữa cũng sẽ không thể không có chừng mực như vậy.

"Ít giở trò cho ta, các ngươi còn nhỏ tuổi, cha nương các ngươi sẽ yên tâm cho các ngươi chạy loạn trên đường, còn bản thân thì chờ các ngươi ở đây sao? Không có ai đi theo các ngươi?" Tiếng nói tục tằng của Dạ Hồng Hùng lộ ra nguy hiểm, lạnh lùng.

"Đi lạc." Dạ Mộ Bạch lạnh nhạt nói.

Sắc mặt Dạ Hồng Hùng xanh mét: "Vậy tên cha nương các ngươi là gì?"

Đôi mắt to ngập nước của Dạ Mộ Vũ nhìn hắn ta: "Phụ thân nói, không thể tùy tiện nói tên của người trong nhà cho người khác biết, nhỡ gặp phải kẻ thù sẽ không tốt lắm."

"... Vậy các ngươi tên là gì?"

"Phụ thân còn nói, không thể tùy tiện nói tên của bản thân cho người khác biết, sẽ bị bắt cóc." Mắt to của Dạ Mộ Vũ tiếp tục nhìn hắn ta.

Sắc mặt Dạ Hồng Hùng đỏ lên, dieendaanleequuydoon – V.O, sau một lúc lâu cũng không nói được một câu.

Tất cả mọi người vây xem đang cười trộm, hài tử của người ta nói không sai, không thể tùy tiện nói tên cho người khác biết, đặc biệt còn là loại nhân vật trông rất nguy hiểm này.

"Đủ rồi, ta đã không còn kiên nhẫn, không tìm thấy cha nương các ngươi nữa thì đừng trách ta không khách sáo." Dạ Hồng Hùng giận dữ mắng mỏ một tiếng, soàn soạt rút đại đao phía sau ra.

Hai hài tử lập tức trốn ra phía sau Đoạn Vô Huyết.

Dạ Mộ Vũ kéo góc áo Đoạn Vô Huyết: "Thúc thúc, bộ dạng của hắn ta thật đáng sợ, có phải muốn đánh chúng con không? Con sợ..."

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Mộ Vũ, Đoạn Vô Huyết không nhịn được thốt ra: "Đừng sợ, hắn ta không làm hại các con được."

"Ừ, thúc lợi hại hơn hắn ta, hắn ta chỉ là một con chó biết sủa ở trước mặt thúc." Dạ Mộ Bạch gật đầu.

Khóe miệng Đoạn Vô Huyết rụt rụt, sao lại có cảm giác quá khéo?

Dạ Hồng Hùng tức giận sôi lên, quơ lấy đại đao vọt đến, đồng thời ba con Triệu hoán thú hệ Thổ cũng được gọi ra. Đoạn Vô Huyết lập tức tiếp chiêu, ngọn đao lửa trực tiếp bổ thẳng ra.

Nhất thời cả đại đường của tửu lâu đại loạn, hai tiểu hài đã trốn qua một bên từ lúc Dạ Hồng Hùng ra tay.

Dạ Hồng Hùng múa đại đao đến mạnh mẽ oai hùng, mỗi một đao đánh xuống đều là tuyết vỡ đá nứt, nền gạch dập nát, đá vụn vẩy ra.

Hắn ta biết Đoạn Vô Huyết là Tôn chủ, hắn ta không đánh lại, nhưng Đoạn Vô Huyết lại dám coi hắn ta là chó, hắn ta không thể nhịn!

Đoạn Vô Huyết cảm thấy bản thân thật vô tội, rõ ràng không phải ta nói, hai tiểu hài đã bán đứng ta!

Chỉ là nếu như đã ra tay, đương nhiên Đoạn Vô Huyết sẽ không dong dài làm gì, ba con Triệu hoán thú hệ Hỏa cũng được gọi ra hết, quấn lấy Triệu hoán thú của đối phương, tìm đúng khe hở, tiện tay bổ một chưởng đao lửa qua.

Dạ Hồng Hùng lập tức xoay thân tránh đi, nâng đao ngăn cản.

Đột nhiên, chân hắn ta chuẩn bị lui về phía sau lại cứng đờ, một loại cảm giác chết lặng từ lòng bàn chân trực tiếp lủi lên trên, trong một cái nháy mắt, hai đùi của hắn ta không thể nhúc nhích được.