Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 606: Tìm phiền phức 3




Edit: V.O

Sau khi Uyển Kỳ xem xét ngọc giản (một loại thư tín viết trên ngọc) mới biết được Tôn chủ này là nữ tử, trong ngọc giản ngoại trừ có tu luyện tâm đắc mà nàng để lại thì còn lại chính là chuyện khi nàng còn sống.

Nàng được Thượng Quan gia đưa đến bên cạnh Bạch Phong làm một thị nữ, sau khi tới nàng mới biết được, hai mắt Bạch Phong đã sớm bị mù, linh mạch bị phế, bị giam lỏng ở trong Pháp Thánh Điện!

Bên ngoài nói Bạch Phong chuyên tâm nghiên cứu tu luyện, đính hôn với Tam thiếu gia Ngọc gia, tất cả đều là lừa người!

Nhiệm vụ của nàng chính là trông chừng Bạch Phong, không để cho Bạch Phong chạy trốn, không để cho Bạch Phong gặp bất kỳ ai.

Ngoài nàng ra còn có vài thị nữ giống như nàng, ngoại trừ Thượng Quan gia còn có người của Ngọc gia.

Các nàng phụng mệnh mỗi ngày đều phải đốt hương nhang làm cho người ta suy yếu, tuy rằng huyết mạch Bạch Phong bách độc bất xâm, nhưng thuốc này là thiên hạ chí độc, thời gian lâu Bạch Phong cũng không chống cự được.

Sau này, thừa dịp Bạch Phong suy yếu, Tam thiếu gia Ngọc gia hạ loại thuốc làm cho người sinh ra ảo giác, Bạch Phong coi Tam thiếu gia Ngọc gia thành Điện chủ đã bỏ trốn, trao thân cho hắn ta.

Đợi đến khi Bạch Phong tỉnh táo lại, thống khổ không dứt, lại phát hiện nàng đã mang thai. Bạch Phong giống như cái xác không hồn, trái tim dường như đã chết, nhưng nàng vẫn quyết định sinh hài tử này ra.

Tôn chủ này liên tục nhìn Bạch Phong bị giam lỏng, vật lộn ở trong cung điện, trong lòng áy náy lại đồng tình, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, gia tộc Thượng Quan bố trí ước chừng hơn trăm người canh giữ ở gần cung điện.

Nàng chỉ có thể hết lòng chăm sóc Bạch Phong, cho đến hôm nay khi Bạch Phong sinh, đột nhiên Thạch cô cô bị Thượng Quan Tộc trưởng điều đi đã trở lại, diendanlequydon – V.O, cứng rắn xông vào cung điện.

Nàng lại nhìn thấy bà mụ (người đỡ đẻ) nhẹ giọng nói bên tai Bạch Phong: Tứ chi Dạ Điện chủ đã bị phế toàn bộ, bị ném vào trong Vực sâu, bị mãnh thú cắn đến xương cốt không còn, mà ngươi lại hoài nghiệt chủng của người khác, nhất định Dạ Điện chủ có chết cũng sẽ không thể tha thứ cho ngươi.

Bản thân Bạch Phong cũng rất suy yếu, bị tin tức này kích thích, miễn cưỡng sinh hài tử ra, lại rong huyết.

Nàng muốn giúp Bạch Phong cầm máu, lại bị bà mụ ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Phong chảy hết máu mà chết.

Lúc Thạch cô cô xông tới, Bạch Phong chỉ còn lại một hơi thở, Bạch Phong giao nữ hài này cho Thạch cô cô, lấy tên là Bạch Vũ.

Sau khi Bạch Phong chết, Tôn chủ này rất hối hận, cũng biết có lẽ nàng cũng không sống nổi, Thượng Quan gia có thể ác độc hại chết cả Bạch Phong, những người như các nàng tuyệt đối sẽ bị diệt khẩu.

Trước tiên, nàng để chuyện này lại trong ngọc giản, hi vọng một ngày kia công chúa Bạch Vũ trưởng thành có thể thấy, có thể báo thù thay mẫu thân nàng.

Uyển Kỳ ngẩng đầu, lòng còn sợ hãi: "Sau khi ta xem xong ngọc giản kia, cả người cũng mông lung. Còn chưa kịp cất lại đã bị người phát hiện, đệ tử tuần tra của Pháp Thánh Điện bảo ta giao ra, bọn họ đều là tâm phúc của Thượng Quan Vân Trần, ta nào dám giao ra, chỉ có thể kích động chạy trối chết. Ngọc giản kia bị đệ tử dẫn đầu lấy được, lập tức phái tất cả đệ tử Pháp Thánh Điện đuổi giết ta, ta còn chưa ra khỏi Dược Viên đã bị giết."

Sau một lúc lâu, Dạ Quân Mạc cũng không nói chuyện.

"Ngươi không tin?" Âu Dương Diệp hỏi.

Không phải Dạ Quân Mạc không tin, mà là không biết nên nói thế nào với Bạch Vũ.

Mẫu thân của nàng bị Thượng Quan gia tộc giam lỏng, nhận hết tra tấn, cuối cùng còn bị bọn họ cố ý kích thích, thấy chết không cứu, chảy hết máu mà chết! Vốn Bạch Phong có thể không phải chết, chỉ cần có một người có thể cầm máu giúp bà một chút, huyết mạch của bà có thể giúp bà khôi phục.

Nhưng bọn họ lại trơ mắt nhìn bà chết như vậy, khiến cho Bạch Vũ vừa sinh ra đã không có mẫu thân.

Đột nhiên, ánh mắt thâm trầm của Dạ Quân Mạc trở nên sắc bén, tỏa ra sát ý dày đặc. Âu Dương Diệp và Uyển kỳ không kìm được run run một chút, sợ hãi trào lên trong lòng.

"Các ngươi nghỉ ngơi đi, chuyện này ta sẽ nói với Bạch Vũ." Dạ Quân Mạc thản nhiên khoát tay, để cho bọn họ trở về nghỉ ngơi.