Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 413: Chiếc nhẫn thích hợp (1)




Edit: V.O

Dạ Quân Mạc nói xong, cưỡi lên Ngũ Hành Thanh Long, Thanh Long vung đuôi rồng lên, sát thủ còn lại đã sớm sợ tới mức chạy hết rồi. Hắn lập tức bay về phía Vô Vọng Sơn Trang, trong lòng có linh cảm không tốt.

Đám người Tô Lăng Hiên tức giận nhìn Tô Lăng Dung ngã trong đất tuyết: "Ngươi lại có thể giết phụ thân!"

"Không, muội không có, muội không có, ca ca phải tin muội... A..."

Tô Lăng Hiên phất tay tát cho nàng ta một cái: "Giết phụ thân, còn bán đứng Thánh Quân, không thể tha thứ! Dẫn nàng trở về Tô gia, xử lý bằng gia pháp!"

"Đừng, ca ca, muội sai rồi, huynh tha thứ cho muội lần này đi, muội là muội muội ruột của huynh mà..." Tô Lăng Dung vừa khóc vừa bị kéo đi, tử vong liên tiếp và thân bại danh liệt đang chờ đợi nàng ta.

...

Vô Vọng Sơn trang ở Đại lục Thanh Mộc được xây dựng tại biên giới Vực Thanh Vũ và Vực Thanh Linh, cách đỉnh núi Úy Luân tương đối xa.

Bạch Vũ cũng không biết Dạ Quân Mạc đang lòng dạ rối bời tới xem nàng, hiệu quả tu luyện trong khoảng thời gian này của nàng rất tốt, hấp thu tinh thể thượng phẩm, sau đó thăng cấp cho Tiểu Thanh và Tiểu Bạch.

Hiện giờ, mức cao nhất của linh mạch nàng có thể đạt tới 1000, chỉ cần 20 giọt linh lực cộng thêm linh quả ngàn năm là có thể thăng Tiểu Bạch và Tiểu Thanh lên cấp 4.

Bạch Vũ đưa một khối tinh thể thượng phẩm cho Trang chủ để muốn một quả Kim Linh Quả ngàn năm, đều thăng Tiểu Thanh và Tiểu Bạch lên tới cấp 4.

Tiểu Thanh, lực công kích 44, lực phòng ngự 33, sức chịu đựng 35

Tiểu Bạch, lực công kích 40, lực phòng ngự 39, sức chịu đựng 33

Diendanlequydon – V.O

Giá trị thuộc tính tương đối không tệ.

Nhưng chỉ thăng cấp cũng vô dụng, quan trọng nhất là linh thuật.

Bạch Vũ tiếp tục hấp thu tinh thể thượng phẩm, hấp thu liên tiếp mười khối tinh thể thượng phẩm, cuối cùng cũng tích lũy đủ 1000 giọt linh lực, sau đó, nàng thăng cấp.

Linh Sư trung cấp!

Nàng cũng không nghĩ tới điều này, nàng cho Tiểu Thanh và Tiểu Bạch, mỗi con 500 giọt linh lực, thăng cấp linh thuật chủ động.

Thừa dịp bọn chúng thăng cấp, Bạch Vũ tiếp tục hấp thu tinh thể thượng phẩm, dù sao cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, linh mạch của nàng lại trống rỗng, dự trữ thêm một chút linh lực cũng tốt.

Nàng uống hết một bình Phần Diệt Nguyệt, tập trung hấp thu linh khí.

Có thể là mấy ngày gần đây uống quá nhiều Phần Diệt Nguyệt, đầu óc có chút choáng váng, có loại cảm giác nửa tỉnh nửa say. Hình như đây chính là thứ đặc biệt, đậm đà, tính rượu mạnh kéo dài của Phần Diệt Nguyệt.

Bạch Vũ cảm thấy nàng cũng có chút say, lúc trước để tích lũy đủ 1000 giọt linh lực, uống vào ít nhất mười bình Phần Diệt Nguyệt, bây giờ rượu mạnh phát tác ra rồi.

Nàng giống như đang nằm mơ trong mơ màng.

Nàng thấy mình nằm ở trong một căn mật thất, sau khi tỉnh lại, người nàng thấy đầu tiên chính là Ám Lân.

"Ngươi là ai? Dạ đâu rồi?" Bạch Vũ nghiêng đầu hỏi Ám Lân.

Ám Lân mỉm cười dịu dàng: "Cô nương không hỏi mình đang ở đâu sao?"

"Ta nhớ rõ ta ở trong hậu cung của Ám Dạ Đế Quốc, ta và Dạ gặp phải một đại thúc háo sắc râu ria xồm xoàm, rồi ta ngất đi. Dạ ở đâu?" Bạch Vũ hỏi.

"Cũng không phải là không thể gặp người, nhưng ngươi phải tắm rửa, thay quần áo trước, đổi một bộ quần áo bình thường, nếu không sẽ khiến cho người khác chú ý."

"Nhưng vì sao ta phải tin ngươi?" Bạch Vũ đứng lên, hai mắt vụt sáng: "Ngươi cũng chưa nói cho ta biết ngươi tên là gì?"

"Ám Lân, ta là thuộc hạ của Thánh Quân. Ngươi phải tin ta, ta sẽ không hại ngươi." Ám Lân nở nụ cười hiền lành.

Bạch Vũ bĩu môi: "Nhưng Thạch cô cô nói, người nhìn càng hiền lành, càng có thể là người xấu."

Ám Lân: "..."

Cuối cùng, Bạch Vũ vẫn đi theo Ám Lân đến ôn tuyền, đổi một bộ quần áo cung nữ. Nàng thúc giục Ám Lân dẫn nàng đi gặp Dạ Quân Mạc, nhưng mãi đến ngày hôm sau, nàng mới nhìn thấy Dạ Quân Mạc.

Sắc mặt Dạ Quân Mạc có hơi trắng bệch, lạnh lùng đứng trước cửa sổ, cả người trông có chút tiều tụy, nhưng khí thế trên người hắn lại khác hoàn toàn với trước kia. Bạch Vũ nhạy cảm cảm thấy mũi nhọn giấu ở bên trong đáy mắt đen kịt của hắn, khiến người khác bất giác sinh ra kính sợ.