Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 398: Độc chết người (1)




Edit: V.O

Ám Lân và Linh Vương đau buồn bị ném tới tiền tuyến, Linh Vương giúp Ám Ưng kiềm chế Mộc Thiên Tịch, Ám Lân và U Vương ở phương Bắc, nhân cơ hội không ngừng đẩy chiến tuyến về phía trước, vì lúc trước Dạ Quân Mạc gần như càn quét thế lực gốc ở trên Đại Lục Thanh Mộc của Sáng Thế Thần Điện không còn một mảnh, dưới kế hoạch Ám Lân trù tính, tình hình chiến đấu tương đối không tệ.

Rất nhiều nhóm Triệu Hoán Sư của Đế Quốc đều bắt đầu tự mình lên chiến trường giành lấy chiến công, chiến công của Ám Dạ Đế Quốc rất đáng đồng tiền, có thể đổi được phần lớn tài nguyên tu luyện.

Bạch Vũ không muốn đi trộn lẫn vào, bây giờ đã là cuộc đọ sức của Triệu Hoán Sư cấp bậc Vương Giả trên chiến trường, nàng là một Linh Sư vẫn chưa ổn định, nhiều hay thiếu một thứ cũng không sao. Nàng mới vừa thăng cấp thành Linh Sư, lại vẫn còn một cơ hội triệu hoán cần tranh thủ thời gian để dùng.

Dạ Quân Mạc dẫn Bạch Vũ đến vùng nông thôn ở ngoại ô Vực Thanh Vũ: "Nếu nàng lại triệu hoán ra thêm một con Triệu Hoán Thú, chỉ sợ sẽ không đủ tài nguyên." 

"Đừng nói là lại triệu hoán thêm một con, bây giờ tài nguyên của ta đã không đủ." Bạch Vũ nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, cấp bậc của Tiểu Thanh, Tiểu Bạch chưa thăng đủ, linh thuật chưa thăng đủ, linh thuật bị động lại càng không có tiến triển.

Không phải Bạch Vũ lười biếng không tu luyện, thật sự là không đủ tài nguyên.

Cho dù là thăng cấp hay là tu luyện linh thuật đều cần phần lớn linh lực, thiên phú của Bạch Vũ cao, nhưng cần phải có thời gian để ngưng tụ linh lực.

"Hi vọng lần này có thể triệu hoán ra một con gì đó đặc biệt một chút." Bạch Vũ yên lặng cầu nguyện.

Chỉ cần linh mạch phát triển đến một mức nhất định thì có thể có được một cơ hội triệu hoán từ không gian khác, nhưng nhóm Triệu Hoán Sư một hệ thông thường chỉ có thể có tối đa ba con Triệu Hoán Thú, đến lúc lại có được cơ hội triệu hoán thì sẽ triệu hoán được một vài vật báu kỳ lạ từ dị giới.

Thiên tài địa bảo lưu truyền trong Thế Giới Ngũ Hành có thể gặp nhưng không thể cầu, có hơn một nửa là do nhóm Triệu Hoán Sư triệu hoán được, ví dụ như Đoạn Hồn không có thuốc giải.

Bạch Vũ có thể có được năm con Triệu Hoán Thú, nhưng bây giờ nàng không gấp gáp muốn triệu hoán ra một con Triệu Hoán Thú mới, nàng đã có ba con Triệu Hoán Thú, sức chiến đấu vô cùng đủ dùng, không gấp gáp muốn có thêm một con nữa, dù sao sau này nàng cũng có thể tiếp tục thăng cấp.

Dạ Quân Mạc nhìn bộ dạng chân thành của Bạch Vũ, đoán lần này sẽ xuất hiện một bảo bối vô cùng hiếm thấy.

Cho dù Bạch Vũ không có huyết mạch Sáng Thế, nhưng trước sau gì nàng cũng là chủ nhân của thế giới này, vẫn có thể đạt được một nguyện vọng nho nhỏ.

Vì thế, Bạch Vũ liền nhìn thấy một viên bảo thạch to bằng nắm tay của một đứa trẻ sơ sinh từ trên trời nện xuống, óng ánh trong suốt, tỏa ra linh khí dày đặc, nhặt lên, vừa nhìn thấy, thiếu chút nữa vui mừng nhảy dựng lên: "Trời ạ! Vận may của ta thật tốt! Ông trời lại cho ta một khối đá không gian Quy Ninh! Chàng nói ta có phải là con cưng của trời hay không?"

Dạ Quân Mạc rất muốn nói đây không phải là vận may.

Không gian Quy Ninh là bảo vật kỳ lạ trong truyền thuyết, tảng đá sẽ hình thành một cái nho nhỏ ở bên trong mười mét chung quanh, tràn ngập không gian linh khí, con người không thể sử dụng linh khí bên trong, nhưng có thể để cho Triệu Hoán Thú tự do hấp thu, hấp thu đến trình độ nhất định là có thể tự mình thăng cấp linh thuật bị động.

Mấy vạn năm chỉ xuất hiện được một khối, còn không biết đã lưu lạc đến nơi nào rồi.

Mới vừa rồi Bạch Vũ còn nói thầm nàng không có tài nguyên cho Tiểu Thanh, Tiểu Bạch thăng cấp linh thuật bị động, ông trời liền ném một khối đá không gian Quy Ninh cho nàng, cho dù Dạ Quân Mạc có lạnh nhạt hơn nữa cũng không kiềm được hâm mộ.

"Ừm, nàng không phải là con cưng của trời, mà là chủ nhân của trời." Dạ Quân Mạc dắt tay Bạch Vũ, lập tức rời khỏi nơi này.

Xuất hiện bảo bối hiếm thấy như vậy, chắc chắn sẽ dẫn đến Thiện Địa dị tượng (hiện tượng kỳ lạ của trời đất).

Bọn họ vừa mới trở lại Phủ Vực Chủ, cả Vực Thanh Vũ liền sấm sét vang dội, mưa như trút nước. Mấy trăm năm nay cũng chưa từng thấy mưa lớn như vậy ở Vực Thanh Vũ, mưa hợp thành nước lũ, trực tiếp nhấn chìm mảnh ruộng kia rồi.