Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 256: Săn bắn, ai là con mồi (2)




Edit: V.O

Ánh mắt Tòng Nguyệt Cầm sáng lên: "Sư phụ tính ra tay?"

"Đương nhiên. Vốn để cho ngươi chuyên tâm chuẩn bị Đại hội săn bắn mới bảo ngươi đừng dính líu tới nàng ta, nay nàng ta cũng đã thành thủ tịch đệ tử, thành kẻ địch của ngươi, còn có gì hay mà phải thủ hạ lưu tình." Bách Lý trưởng lão vuốt phất trần của mình, đôi mắt lóe ra sát ý: "Ngươi chỉ cần chuyên tâm giành được thứ nhất của Đại hội, chuyện giết chết nàng ta, ta sẽ an bài tốt. Không phải mỗi lần Đại hội săn bắn đều có vài kẻ xui xẻo chết một cách mờ ám trong miệng mãnh thú sao?"

"Vâng!" Tòng Nguyệt Cầm mừng như điên gật đầu.

Trên đỉnh Vô Danh, ngoại trừ Viêm Hạo Thiên và Sa Hoằng bị thương, những người khác đều đang chuẩn bị.

Bạch Vũ trở thành thủ tịch đệ tử quá đột ngột, cũng có chút muộn, qua vài ngày nữa Đại hội săn bắn sẽ mở ra, vốn mọi người cũng không tính tham dự đột nhiên muốn đi săn bắn, ngoài ra còn dự định đánh bại toàn bộ bốn người khác, hiển nhiên có không ít chuyện cần sớm đi nghe ngóng chuẩn bị.

Bạch Vũ cũng chuẩn bị.

Nàng là Triệu Hoán Sư trung giai, có hai Triệu Hoán Thú nhị giai mãn tư chất, đều tu luyện linh thuật thời Sáng Thế Thần viễn cổ, nàng không có suy nghĩ trước khi Đại hội bắt đầu sẽ có đột phá gì, nhưng độc dược vẫn phải chuẩn bị.

Từ sau lần bị ám sát ở Thượng vực dùng hết độc dược, Bạch Vũ liền tìm kiếm độc dược mới, đáng tiếc độc vật ở Cống Hiến Đường cũng không phù hợp với ý muốn của nàng, không đủ độc hại!

Nhưng hiện tại, cho dù không đủ độc hại cũng chỉ có thể chấp nhận mang theo, trên người không có chút độc dược, có cảm giác, cảm thấy thiếu một con bài chưa lật.

Vì thế, Bạch Vũ lấy đi toàn bộ độc dược độc hại nhất của Cống Hiến Đường, Đường chủ Cống Hiến Đường nhìn thấy Bạch Vũ vác một bao tải độc dược, chỉ cảm thấy đau răng: "Những thứ này đều là kịch độc, cũng đủ độc chết toàn bộ người ở Vô Trần Cung, dù sao ngươi cũng phải ngàn vạn lần cẩn thận!"

"Yên tâm, ta chỉ là muốn độc chết mãnh thú mà thôi." Bạch Vũ cười tủm tỉm khiêng toàn bộ độc dược đi. Những thứ độc dược này chế thành hỗn hợp độc có lẽ có thể độc chết mãnh thú tam giai, tứ giai thì còn thiếu chút.

Bạch Vũ tiêu tốn mất ba ngày, chế toàn bộ độc vật thành độc phấn, rốt cục Đại hội săn bắn cũng bắt đầu.

Mỗi lần Đại hội săn bắn đều là do Mạn Thủy Quân Quốc và Tây Trần Quận Quốc giao giới trong Cự Thú Chi Lâm. Mảnh rừng già thâm sơn này không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào, trải rộng ra trăm ngàn dặm, chưa từng có ai biết đến tột cùng mảnh rừng này lớn bao nhiêu, đến tột cùng bên trong có bao nhiêu mãnh thú.

Nhưng tổng thể mà nói, Cự Thú Chi Lâm không nguy hiểm như ở Băng Nguyên, chỉ cần không đi vào sâu trong trung tâm rừng, nơi chưa từng có ai tiến vào, mãnh thú gặp được cũng sẽ không thái quá.

Giữa núi rừng, cây cối trong gió ào ào rung động, hơn một trăm đệ tử Vô Trần Cung tập hợp trên núi cao bên cạnh Cự Thú Chi Lâm, đây là núi cao duy nhất gần Cự Thú Chi Lâm, Vô Trần Cung chủ và năm vị Quốc Quân đứng ngạo nghễ trên vách núi đen, quan sát hơn một nửa Cự Thú Chi Lâm, khí thế nghiêm nghị.

Tứ đại trưởng lão đứng ở phía dưới, vung tay đưa cho mỗi người một cái Tử Kim Cầu. Năm thủ tịch đệ tử cũng có một cái, nhưng trên quả cầu lại khắc ký hiệu khác biệt.

Các đệ tử giúp đỡ vị thủ tịch đệ tử ấy, đã liên kết Tử Kim Cầu của chính mình với đối phương thành Phụ Chúc Cầu (quả cầu lệ thuộc), sau đó có thể liên hệ thông qua Tử Kim Cầu. Giết chết mãnh thú đạt được linh khí cũng sẽ được chứa đựng ở trong Tử Kim Cầu, có thể chuyển dời cho thủ tịch đệ tử.

Ba tháng sau, ai có nhiều linh khí nhất trong năm thủ tịch đệ tử, người đó là người thắng.

"Lúc gặp phải tính mạng bị nguy hiểm, bóp nát Tử Kim Cầu, sẽ có người tới cứu các ngươi, lúc nên dùng hãy dùng, không cần uổng phí tính mạng." Thương trưởng lão nhìn lướt qua mọi người, nhắc nhở một câu.

Đệ tử các đỉnh cầm lấy Tử Kim Cầu, lập tức kết nối với thủ tịch đệ tử mình giúp đỡ.

Bên này của Bạch Vũ, toàn bộ đệ tử đỉnh Vô Danh và đỉnh Liệt Dương đều kết nối với Tử Kim Cầu, tổng cộng có 43 người.