Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 248: Nhiên Huyết, bại sự (5)




Edit: V.O

Linh tửu còn lại miễn cưỡng chia làm năm ly, dâng cho năm vị Quốc Quân nếm thử. Uống một ly vào bụng, đôi mắt của năm người sáng lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm ly rượu, căn bản thứ phẩm vừa rồi và chính phẩm này không có cách nào so sánh được, đây mới là rượu tốt chân chính.

Đáng tiếc chỉ có một ly, nếu Bách Lý Vân Diễm không mạo danh thế thân, Vô Trần Cung có thể dùng Nhiên Huyết chân chính đến chiêu đãi bọn họ, nói không chừng bọn họ uống thêm mấy ly thì có thể đột phá ngay tại chỗ! Đáng tiếc......

Nghĩ đến đây, không người nào là không oán giận nhìn về phía Bách Lý Vân Diễm, một bộ hận không thể xát vào mắt của nàng ta.

Bách Lý Vân Diễm bị ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm đến sởn cả gai óc, kinh hoảng nhìn về phía Bách Lý trưởng lão, ai ngờ bị một cái tát đánh đúng ngay vào mặt, trên mặt sưng lên một dấu bàn tay rõ ràng.

Bách Lý Vân Diễm bị đánh cho choáng váng, bụm mặt, khó tin nhìn Bách Lý trưởng lão - người đánh nàng ta.

Căn bản Bách Lý trưởng lão không cho nàng ta có cơ hội nói chuyện, vung phất trần, thẹn quá hóa giận, trách cứ: "Phụ ta dốc lòng dạy ngươi như vậy, vậy mà không nghĩ tới ngươi ỷ vào là chất nữ của ta, làm xằng làm bậy, dám can đảm lừa gạt Cung chủ, mạo danh thế thân! Mắt ta thật sự bị mù mới coi trọng ngươi."

"Cô cô......" Người vứt bỏ quan hệ với con? Người mặc kệ con sao? Trong lòng Bách Lý Vân Diễm hoảng sợ vạn phần.

"Câm miệng!" Sắc mặt Bách Lý trưởng lão âm trầm, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giận dữ mắng mỏ.

Quả thật bà ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bà ta hao hết tâm tư thay Bách Lý Vân Diễm an bài cơ hội rất tốt, Bách Lý Vân Diễm lại không có bản lĩnh, không nắm chắc được, làm đi làm lại nhiều lần như vậy cũng chưa thể làm ra Nhiên Huyết chân chính, làm hại bà ta cũng mất mặt theo.

Bà ta hận không thể không có chất nữ này, bây giờ, mắt thấy chất nữ này không giữ được, bà ta cũng không muốn cùng bị kéo xuống nước.

"Cung chủ, Bách Lý Vân Diễm lừa gạt ta, lén thay đổi nhãn linh tửu, mạo danh thế thân, xin Cung chủ trách phạt." Bách Lý trưởng lão giả bộ chính nghĩa thỉnh tội với Cung chủ.

Bạch Vũ trở mặt xem thường, căn bản nàng không tin Bách Lý trưởng lão không biết chuyện, không có sự trợ giúp của bà ta, căn bản Bách Lý Vân Diễm không có khả năng giả vờ thành người chế tác Nhiên Huyết. Bây giờ xảy ra chuyện, bà ta lập tức vứt bỏ sạch sẽ lỗi của mình, đẩy toàn bộ trừng phạt qua cho Bách Lý Vân Diễm, đúng là làm chuyện đủ tuyệt tình.

"Một khi đã như vậy, phạt Bách Lý Vân Diễm ba trăm roi, đánh xong đuổi ra khỏi Vô Trần Cung." Vô Trần Cung chủ khoát khoát tay, lạnh nhạt hạ lệnh.

Chuyện này, trong lòng lão đã biết rõ ràng, nhưng suy cho cùng Bách Lý trưởng lão vẫn là trưởng lão, lão cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt, chỉ phạt Bách Lý Vân Diễm.

Bách Lý Vân Diễm hoảng sợ muốn cầu xin tha thứ, đã bị vài sư huynh chưởng quản hình phạt của Cống Hiến Đường che miệng lại, kéo đi xuống. Nàng ta nhìn bóng lưng lạnh như băng của Bách Lý trưởng lão, cả người đều tuyệt vọng.

Ba trăm roi, một phế nhân như nàng ta làm sao có thể chống đỡ được? Nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, thân cô cô của nàng ta sẽ tuyệt tình như vậy, nàng ta hối hận, hối hận đã nghe lời cô cô, đáng tiếc hối hận cũng đã không còn kịp.

Bạch Vũ nhìn thoáng qua Bách Lý Vân Diễm, đối với người trộm cắp này, người có công lao như nàng cũng không có ý kiến gì.

Yến tửu lại ầm ĩ, náo nhiệt, ca múa mừng cảnh thái bình, chút ý nghĩ đối với Nhiên Huyết của vài vị Quốc Quân vẫn còn chưa hết, nhưng nghĩ cũng biết, loại linh tửu này, Vô Trần Cung tuyệt đối sẽ không lấy ra bên ngoài để bán, bọn họ chỉ có thể trông mong nhìn chằm chằm Bạch Vũ, hy vọng Bạch Vũ có thể cầm tới thêm được một, hai ly.

Bạch Vũ chậm chạp không cảm nhận được ánh mắt của mọi người, nàng thấy được sư phụ của mình - Bạch Tử Quỳnh, vui vẻ giống như hồ điệp bay đến bên cạnh Bạch Tử Quỳnh.

"Tiểu nha đầu trưởng thành rồi, con biết làm linh tửu khi nào, ta cũng không biết." Bạch Tử Quỳnh vui tươi hớn hở châm châm cái trán Bạch Vũ.

Bạch Vũ cười hì hì lau trán: "Cái này không phải đều là công lao của sư phụ sao? Là người dạy con thành Y Sư. Đúng rồi, người nói người phải gả cho Viêm Võ Đế, rốt cuộc là sao lại thế này?"