Trường Ca Nguyệt ngẩng đầu, một đôi mắt trong suốt nhìn thoáng qua nữ tử đang cùng nha hoàn tiến vào.
Nếu như nàng không nhìn lầm, thì nữ nhân này chính là đầu sỏ hại chết Trường Ca Nguyệt, Trường Ca Nhị tiểu thư dòng thứ xuất – Trường Ca Ngữ Tình.
Trường Ca Ngữ Tình vuốt vuốt lọn tóc trong tay, bày ra tư thế mê người, cao giọng nói:
“Tam muội, ngươi nói xem, mặt mũi này của ngươi,… Chậc chậc, xấu đến nỗi làm cho người ta chán ghét, việc gì lại chạy đến ao sen nhảy xuống. Nếu như chết thì coi như xong, nếu không chết mà mặt mũi này va phải tảng đá bị thương nữa thì, ai nha… Thật sự là dọa chết người a!”
Trường Ca Ngữ Tình đem tay che ngực, làm bộ dáng giống như Tây thi ôm ngực thương tâm.
Trường Ca Nguyệt khóe miệng cong lên khinh bỉ nhìn Trường Ca Ngữ Tình có chút chán ghét.
“Nhị tỷ mặc một thân y phục sặc sỡ là lấy từ trên người của gà trống xuống sao?” (ý chị nói mẻ mặc đồ giống… con gà trống! =.=)
Trường Ca Ngữ Tình đầu tiên là sững sờ, có chút không thể tin được nhìn thoáng qua Tam muội, người mà ngày thường chỉ dám khúm núm, không dám nhìn thẳng nàng. Sau đó mới phát giác ra mình bị người quái dị cười nhạo, trong nháy mắt gương mặt trở nên vặn vẹo:
“Ngươi nói cái gì?”
Trường Ca Nguyệt không thèm để mắt tới, duỗi thắt lưng một cái, đứng dậy nhìn quét qua mọi người, ánh mắt ngạo nghễ làm cho tất cả mọi người chấn kinh.
“Lỗ ta có vấn đề, là bệnh! Phải trị!”
Vừa mới đem nước tiêu nóng cùng phấn vôi trở về, Bích Trúc vừa vặn nghe thấy những lời của tiểu thư nhà mình, thiếu chút nữa không để ý tới bậc cửa mà trượt chân té ngã.
Tiểu thư, mặc dù mỗi lần đều bị Nhị tiểu thư đến khi dễ, nhưng hôm nay bọn họ còn chưa gây sự, người như thế nào lại tự mình chuốc họa vào thân a?
Mặc dù, Nhị tiểu thư một thân y phục sặc sỡ có phần giống… ặc một con gà trống lớn, nhưng cũng không thể vì thế mà nói thẳng ra nha! (phục chủ tớ nhà này!)
Trường Ca Nguyệt nhìn thoáng qua Bích Trúc đang tiến vào, khóe miệng khẽ cong, nhìn khuôn mặt giống như nuốt phải ruồi của Trường Ca Ngữ Tình đang dại ra, cười một tiếng.
Trường Ca Ngữ Tình lúc này mới hoàn hồn, nàng tại sao lại phải chịu sự chế nhạo của kẻ quái dị này?
Trường Ca Ngữ Tình cắn răng, “Xem ra, nước ở ao sen làm cho ngươi thông minh ra một chút, người đâu lấy roi của ta tới đây!”
Trường Ca phủ là phủ tướng quân, thiếu gia tiểu thư trong phủ này trừ người quái dị này ra, ai cũng biết võ, để rồi xem nàng trừng phạt nàng ta như thế nào!
Trường Ca Nguyệt khinh thường nhìn Trường Ca Ngữ Tình, kiếp trước của nàng ở Ôn phủ, đã từng thấy qua võ công của vị Trường Ca Nhị tiểu thư này, chẳng qua chỉ là hạng công phu mèo quào mà thôi, một nữ nhi dòng thứ xuất còn có thể làm ra trò trống gì!
Nàng không phải xem thường nữ tử thứ xuất, chỉ là đối với năng lực của “Dì” có chút tín nhiệm mà thôi! Nữ nhi của Gia Cát phủ làm đương gia chủ mẫu, ức hiếp thứ nữ bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi! (ý chị là với sự ức hiếp của đại phu nhân thì vị Nhị tiểu thư dòng thứ này đương nhiên là không nhận được giáo dục tốt, suy ra là võ công kém cõi!)
Thủ đoạn chân chính, nàng kiếp trước chẳng phải đã đích thân nếm trải qua không phải sao? Cho đến khi nàng chết đi, mới có thể thấy rõ ràng vị trí của nàng trong mắt vị mẫu thân đại nhân kia là gì sao?
Trường Ca Ngữ Tình nhìn Trường Ca Nguyệt cười đắc ý, “Người quái dị, hôm nay bổn tiểu thư sẽ đánh vào khuôn mặt làm cho người ta chán ghét này của ngươi, khiến cho ngươi phải ghi nhớ cho thật kĩ!”
Trường Ca Nguyệt lạnh lùng cười một tiếng, Trường Ca Ngữ Tình vừa tiến về phía nàng vừa vung roi trong tay.
Trong mắt Trường Ca Nguyệt mang theo vài tia không thú vị, thân thủ như vậy mà cũng dám tới cùng nàng so chiêu, lười biếng ngáp một cái, không biết có phải vừa mới mượn xác hoàn hồn hay không mà trong người cảm thấy có chút mệt mỏi.
“Vậy thì muội liền chỉ giáo cho Nhị tỷ vài chiêu, để tương lai Nhị tỷ không phải làm mất mặt Trường Ca phủ!”
Nói xong, nàng nhìn thoáng qua bốn phía, ánh mắt dừng lại trên người tỳ nữ bên cạnh Trường Ca Ngữ Tình – Bích Hoa, nàng khẽ nhếch môi, bước tới.