*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi tôi đã sắp xếp gọn gẽ công cụ bản vẽ liền cùng đến phòng ăn với Thẩm Ninh
Dùng bữa xong thì còn có một tiếng đồng hồ nghỉ ngơi.
Tôi nghĩ, nguyên nhân cuộc thi diễn ra vào buổi tối là bởi vì ban đêm chính là thời điểm mà linh cảm có thể phát huy hơn cả.
Bản phát thảo được niêm phong lại sau khi nộp cho MC vào tối qua, tối nay có thời gian hai tiếng để vẽ tiếp, rồi trình bày linh cảm để vẽ thiết kế của mình ra.
Lục Nguyên Đăng vẫn như cũ ngồi đối diện tôi, ánh mắt trầm tĩnh nhìn không ra chập chờn gợn sóng nào.
Chỉ một khuôn mặt không biểu lộ gì đã làm cho tim tôi đập thình thịch.
MC tuyên bố cuộc thi bắt đầu, trong lúc vô tình nhìn Quý Vương Nhung, tôi lại phát hiện cô ta nhìn tôi cười lạnh.
Lòng tôi chợt hồi hộp. Lời nói tối qua của cô ta không ngừng vang vọng trong đầu tôi.
"Chỉ cần có tôi ở đây, quán quân không phải là cô."
Hi vọng, cô ta không quyền lực lớn đến như thế.
Tôi hít sâu một hơi, chuẩn bị lấy ra dụng cụ bắt đầu vẽ, thế nhưng khi vừa mở túi dụng cụ ra tôi liền trợn tròn mắt.
Bút vẽ của tôi, tất cả đều không thấy đâu!!!