Lục Nguyên Đăng và tiểu hoa đán mới nổi Bùi Thị Giang ở cùng với nhau một ngày một đêm trong khách sạn.
Lúc nhìn thấy tin tức này, mắt tôi có chút cay cay.
Đột nhiên hiểu ra được, cái ý trong câu gặp dịp thì chơi mà hôm đó Lục Nguyên Đăng nói với tôi.
Đúng vậy, đàn ông khi ở trên giường, từ trước đến nay đều là gặp dịp thì chơi. Đối với bọn họ mà nói, cùng với ai đều không có gì khác biệt. Anh ấy có thể lên giường với tôi, đương nhiên, cũng có thể lên giường với những người phụ nữ khác.
Trong lòng tôi vô cùng đau đớn, tôi biết bản thân mình đang ghen.
Rõ ràng chỉ là tình nhân, lại cứ nghĩ mình là vợ mà ghen tuông.
Tin tức phát ra chưa được bao lâu, điện thoại của Quý Vương Nhung liền gọi đến.
“Ninh Khanh, cô đã xem tin tức chưa?”
“Xem rồi.” Tôi trả lời.
“Thế nhưng anh ấy và cái cô Bùi Thị Giang kia, không thể có chuyện gì được.”
Những lời chắc như đinh đóng cột của Quý Vương Nhung, thực sự làm tôi có chút bất ngờ.
Phải biết rằng tính cách của cô ta từ trước đến nay luôn rất đa nghi, nếu như có chút dấu vết nào đó, đều sẽ bị cô ta nhận ra. Bằng chứng hiện tại vô cùng xác thực như vậy, sao cô ta ngược lại lại thờ ơ nhận định như vậy?
“Vì sao?”
Tôi nghi hoặc hỏi cô ta.
“Bùi Thị Giang, là em gái ruột cùng cha khác mẹ của anh ấy, là con gái riêng ở bên ngoài của bố anh ấy. Chuyện này, anh ấy biết rất rõ. Mặc dù anh ấy chưa từng nói gì với tôi, thế nhưng tôi sớm đã điều tra rõ rồi, chắc chắn là không sai.”
Sau một hồi giải thích của Quý Vương Nhung, khiến cho lòng của tôi thoải mái hơn một chút.
Hóa ra, là tôi đã hiểu lầm. Giữa Lục Nguyên Đăng và Bùi Thị Giang, thực sự không có cái loại quan hệ như trong tưởng tượng của tôi, sự ghen tuông vừa rồi là vô ích rồi.
“Ừm ừm, tôi biết rồi.”
Ngày hôm đó Quý Vương Nhung im lặng khoảng hai giây, thế nhưng lại đột nhiên nói với tôi: “Ninh Khanh, đột nhiên tôi cảm thấy, việc Lục Nguyên Đăng và những cô gái đó, nhưng lại chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi. Người lợi hại như anh ấy, muốn che giấu những chuyện như thế này, rất đơn giản. Lần trước việc của Lôi Ân Ân, tôi cảm thấy anh ấy giống như cố ý để tôi biết vậy, kể cả tôi động vào Lôi Ân Ân rồi, anh ấy cũng không có phản ứng gì. Điều này đã đủ chứng minh, anh ấy căn bản là không để ý đến Lôi Ân Ân.”
Không để ý sao?
Cái dây chuyền mười hai tỷ nói tặng liền tặng, thực sự là không để ý sao? Tôi có chút không tin.
“Sao anh ấy lại làm như vậy? Đâu cần thiết phải như vậy.” Tôi nói.
“Anh ấy có thể là đang thu hút sự chú ý của tôi. Có đôi lúc, đàn ông cũng sẽ không có cảm giác an toàn. Hành động như vậy của anh ấy, mặc dù có hơi buồn cười, thế nhưng cũng không mất đi sự đáng yêu. Ngay cả lúc nhắc đến chuyện li hôn với tôi, cũng là vì hiểu lầm tôi và người đàn ông khác có quan hệ với nhau, mới có thể ghen tuông rồi tức giận như vậy. Anh ấy chính là như vậy.”
Lúc Quý Vương Nhung nói ra những lời này, tràn đầy sự ngọt ngào, như cứa vào trái tim tôi khiến nó vô cùng đau đớn.
Hai người họ là một đôi trời sinh, còn yêu thương nhau như vậy. Mà tôi lại ở giữa, chỉ là người thứ ba không ai để ý, vô cùng nực cười.
“Anh ấy ghen đây là chuyện tốt, như vậy có thể thấy anh ấy để ý cô. Cô đã biết Bùi Thị Giang là em gái của anh ấy rồi, vậy thì đừng ra tay với Bùi Thị Giang nữa, tránh chọc anh ấy không vui.” Tôi buồn bã nói, cảm thấy bản thân thực sự nực cười mà.
Rõ ràng bản thân mới là cái thân phận hèn hạ như vậy, lại còn tỏ vẻ giống như chị em tri âm tri kỉ vậy, an ủi Quý Vương Nhung.
“Tôi biết. Có điều….” Quý Vương Nhung ngừng lại lúc, tiếp tục nói: “Cũng không loại trừ khả năng, anh ấy là đang dùng những người phụ nữ này, để che chở thay cho ai đó. Một người phụ nữ anh ấy thực sự để ý.”
Trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc, trực giác nói với tôi rằng, Quý Vương Nhung đã nhìn ra điều gì rồi.
Thế nhưng tôi rất tỉnh táo, Lục Nguyên Đăng thực sự không để ý đến tôi. Nguyên nhân anh ấy làm như vậy, có lẽ thực sự là giống như Quý Vương Nhung đã nói trước đó, chỉ là để thu hút sự chú ý của cô ta mà thôi.”
“Tôi thấy cô nghĩ nhiều rồi, Lục Nguyên Đăng chắc chắn là yêu cô. Tôi còn có chút, thôi không nói nữa.”
Vội vàng ngắt điện thoại, cả trái tim, không ngừng rối loạn.