Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 712




Bầu không khí căng thẳng bao phủ cả phòng khách, đột nhiên Cố Lượng nghĩ tới điều gì đó, nói với Tịch Phong Hàn: "Thưa ngài, Hỏa Hỏa tiểu thư mà ngài thường nhắc đến có phải cũng là một trong những thuộc hạ của Locke không?"

Tịch Phong Hàn biết hắn nắm hết tất cả thông tin về thành viên của tổ chức này, gật đầu nói: "Đúng vậy! Cô ấy đã từng là thuộc hạ của hắn."

"Tôi sẽ tra thông tin của vị tiểu thư này ngay lập tức, nói không chừng sẽ tìm ra một mối liên hệ nào đó." Cố Lượng lập tức đăng nhập vào hệ thống, tìm trong tài liệu ở hệ thống của Locke một lần, một tiêu đề hồ sơ hiện ra trong tầm mắt hắn. Tịch Phong Hàn cúi người xuống nhìn vào màn hình, Cố Lượng ấn mở ra, chỉ thấy ở trong có vài tấm hình của Hỏa Hỏa lúc nhỏ, cũng có vài tấm thời thiếu nữ, cô đứng trong căn cứ huấn luyện. Tịch Phong Hàn nhìn tấm hình một cô bé được đặt trong rổ, nói với Cố Lượng: "Cho tấm hình này rõ nét nhất có thể đi." Có lẽ nó liên quan tới thân phận của Hỏa Hỏa, lòng Tịch Phong Hàn căng thẳng tột cùng, Cố Lượng lập tức dùng phần mềm khiến tấm hình trở nên rõ nét hơn, chỉ thấy cô bé trong bức ảnh như được đúc từ ngọc, xinh xắn đáng yêu, đôi môi nhỏ đang cong lên cười với máy ảnh, mà cả người cô nhóc là bộ đồ sơ sinh của phương Đông trong bữa tiệc chúc mừng, trước ngực còn đeo một cái khóa trường mệnh.

Đây chính là Hỏa Hỏa khi còn quấn tã, trong đầu Tịch Phong Hàn lập tức tràn ngập một loại khát vọng, nếu như hắn và Hỏa Hỏa cũng có một đứa con, đứa bé đó nhất định sẽ giống hệt cô hồi nhỏ.

"Phóng to cái khóa trường mệnh này lên, nhìn rõ xem trên đó viết chữ gì!" Tịch Phong Hàn nhạy cảm cảm giác được ở đây có thông tin gì đó.

Cố Lượng lập tức chỉnh lên mức to nhất, khi những chữ nhỏ mờ mờ trên khóa trường mệnh dần dần hiện rõ ra, Tịch Phong Hàn và Cố Lượng cùng Trì Dương đang ở cạnh nhìn vào đều sợ ngây người, Trì Dương là bị kích động thốt lên: "Sở Duyệt? Chữ ở trên là Sở Duyệt."

Cả người Tịch Phong Hàn run lên, hắn nhìn lại kĩ huy hiệu gia tộc ở trên chiếc khóa trường mệnh đó của cô bé, ngay từ lần nhìn đầu tiên hắn đã nhận ngay ra: "Trên khóa trường mệnh là huy hiệu gia tộc của nhà họ Sở."

"Lẽ nào Hỏa Hỏa tiểu thư là đứa trẻ nhà họ Sở sao?" Trì Dương ngạc nhiên và vui mừng hẳn lên.

Cố Lượng thấp giọng nói: "Nếu như đây chính là đứa trẻ nhà họ Sở, vậy thì cô ấy nhất định là con của vợ chồng Sở Liệt, mà Locke nhất định biết rõ thân phận của Hỏa Hỏa, vì vậy, hiện giờ mục đích hắn bắt cóc vợ chồng Sở Liệt chính là để làm Hỏa Hỏa phải ra mặt."

Trái tim Tịch Phong Hàn dồn dập hẳn lên, Hỏa Hỏa là con của nhà họ Sở sao? Đây đúng là một điều bất ngờ tột cùng, đồng thời hiện giờ điều này cũng khiến hắn vui mừng không thôi.

"Chẳng trách cô ấy tình nguyện tự mình nhảy vào cái bẫy của Locke cũng không muốn xin tôi giúp đỡ, cô ấy sợ rằng ba mẹ mình sẽ bị giết." Lúc này Tịch Phong Hàn chỉ hận không thể xé tên Locke kia làm hàng nghìn mảnh.

Nếu như Hỏa Hỏa biết ba mẹ mình ở trong tay Locke, cô ấy tất nhiên không thể có chút phản kháng nào rồi. Cô sẽ như một con dê đợi bị làm thịt, tự giao mình cho Locke, tùy hắn xử lý.

Đột nhiên kỹ thuật viên ở bên cạnh cũng thốt lên một tiếng vui mừng: "Ngài tổng thống, đã phá giải được tường lửa rồi, hiện giờ tôi đã chặn lại được một đoạn video ngắn! Ngài xem."

Đoạn video xuất hiện trên màn hình chính là cuộc hội thoại ngắn ngủi vài giây của Hỏa Hỏa và Locke, trong video, tiếng cười ác độc của Locke khiến Tịch Phong Hàn cảm nhận được sát ý của hắn, mà trong đó, Locke nhấn mạnh không được để cho Tịch Phong Hàn giúp đỡ, rõ ràng, hiện giờ Hỏa Hỏa đều đi theo tất cả những lệnh mà hắn phát ra.

Lúc này, Trì Dương nhận được một cuộc điện thoại, hắn cũng vui hẳn lên: "Tịch thiếu, có tin tốt, trong xe của ngài có định vị điểm đến cuối cùng mà Hỏa Hỏa tiểu thư cài đặt, địa điểm cuối cùng ở gần một công xưởng bỏ hoang cách ngoại thành phía bắc ba mươi ki lô mét."

Gương mặt điển trai của Tịch Phong Hàn lộ ra chút mừng rỡ như điên, ánh mắt hắn lập tức rơi trên người Cố Lượng: "Cậu biết phải làm thế nào rồi đấy."

"Yên tâm đi! Tôi đã đọ sức với đám người đó lâu như vậy rồi, tôi cũng đã mất đi mấy người anh em. Hôm nay, tất cả bọn chúng sẽ phải trả lại bằng mạng sống." Cố Lượng cắn răng nói, đôi mắt lóe ra sát ý.

"Mọi thứ đều phải đặt sự an toàn của ba người nhà họ Sở lên trên hết, nhất định không được để họ xảy ra chuyện gì." Tịch Phong Hàn lập tức đem Hỏa Hỏa quy thành người nhà họ Sở.

Cố Lượng gật đầu: "Yên tâm đi! Ngài tổng thống, tôi không có thành kiến gì với Sở tiểu thư cả, tuy rằng cô ấy là người trong tổ chức đó, tuy nhiên tôi hiểu được cô ấy không phải là loại người như Locke."

"Cô ấy là người phụ nữ của tôi." Giọng nói khí phách của Tịch Phong Hàn vang lên.

Những người ở đó hoàn toàn kinh ngạc đơ ra vài giây, chẳng trách vừa rồi ngài tổng thống lại lo tới vậy, hóa ra Sở tiểu thư này là bạn gái của ngài tổng thống!

Cố Lượng cảm nhận được sự ủy thác chuyện hệ trọng trong ánh mắt của Tịch Phong Hàn, hắn gật mạnh đầu: "Tôi nhất định sẽ mang ba người nhà họ Sở an toàn trở về."

"Tôi sẽ giao toàn bộ quyền điều bộ đội đặc chủng tới cho cậu."

"Cảm ơn ngài tổn thống đã tín nhiệm, tôi sẽ sắp xếp để xuất phát ngay bây giờ." Sau khi Cố Lượng rời đi, Tịch Phong Hàn lại xem kỹ đoạn video kia của Locke, từ ánh mắt tràn ngập sự giết chóc và dã tâm của Locke, Tịch Phong Hàn cảm thấy lần này mục tiêu chính là Hỏa Hỏa, mà hắn ta muốn dùng vợ chồng nhà họ Sở để ép Hỏa Hỏa lộ diện, mà tiếp theo, hắn ta nhất định sẽ dùng Hỏa Hỏa làm quân cờ để uy hiếp hắn.

Tịch Phong Hàn đang đợi, đợi Locke khiêu chiến với hắn, hắn sẽ làm cho tên này trả cái giá đắt nhất.

Vì lí do sương mù, Hoa Hỏa vẫn luôn ở trên đường, cuối cùng, cô lái xe vào một con đường núi, nhìn thấy GPS cũng không có sai sót gì, cô cũng không đạp mạnh ga, chiếc xe lao thẳng vào màn sương dày đặc, cô không dám đi quá nhanh.

Hiện giờ cô không thể xảy ra bất kỳ tai nạn xe nào, điện thoại của cô đã sớm tắt, trong lòng chỉ nghĩ tới sự an nguy của ba mẹ, đó là người cha người mẹ đáng thương đã sinh ra cô, lại mất đi cô. Cô chỉ mong rằng có thể gặp được bọn họ.

Cuối cùng, xe của Hỏa Hỏa dừng lại ở một bãi đỗ xe bỏ hoang, cô xuống xe, nhìn điểm đỏ ở trước ngực, cô giơ hai tay lên, làm động tác đầu hàng. Từ lùm cỏ bên cạnh có hai tên đàn ông hung dữ bước tới, bọn họ lập tức giam cô lại, đưa cô tới một công trường bỏ hoang trong màn sương dày đặc. Trong này đang đốt chút lửa, mà người ngồi trên chiếc sofa bên cạnh đống lửa đó chính là Locke đang hút xì gà, hắn nhìn cô cười lạnh: "Hỏa Hỏa, đã hơn một năm không gặp rồi, nào, để ba nuôi xem con một chút nào."

"Tôi sẽ không nhận giặc làm cha, ông chỉ là kẻ thù của tôi thôi." Hỏa Hỏa lạnh lùng đáp trả.

Lưng bị một bàn tay ấn mạnh xuống, cô quỳ một gối trên đất, ánh mắt của Locke như rắn độc quan sát cô. Bỗng nhiên, hắn bước qua, nắm mạnh lấy cằm cô để Hỏa Hỏa phải đối mặt với hắn, Locke nhìn kĩ gương mặt càng ngày càng xinh đẹp này, đáy lòng hắn có một cảm giác thất vọng tột cùng.

"Con từng là đứa con nuôi mà ba yêu nhất, không ngờ rằng người duy nhất phản bội ta lại là con. Con có biết ba thất vọng tới nhường nào không?" Trong đôi mắt của Locke hiện lên sự tức giận hung ác. Hỏa Hỏa quay mặt đi, không để ý tới hắn.