Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 676




Hỏa Hỏa cũng bắt một chiếc taxi đi đến ngã đường mà cô thường đợi Lăng Hi lúc trước, cô đợi khoảng 15 phút thì nghe thấy tiếng động cơ chiếc siêu xe từ phía xa, cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy chiếc xe của Lăng Hi đang chạy đến, cô bất giác cau mày lại.

Tuy cô muốn gặp anh, nhưng lại không hy vọng anh đi với tốc độ đùa giỡn với tính mạng của mình để đến gặp cô! Lỡ anh xảy ra việc gì, trong lòng cô cũng sẽ bất an.

Chiếc siêu xe nghiêng mình trước mặt cô, đó là hậu quả của việc thắng quá gấp.

Kính xe hạ xuống, Lăng Hi cười nhìn cô,: "Xem như em vẫn còn có lương tâm, biết chủ động liên lạc với anh."

"Lăng Hi, lần sau anh có thể lái chậm một chút không, dù sao em cũng không vội, anh chạy nhanh như vậy rất dễ xảy ra tai nạn."

"Ặc! Được thôi! Anh nghe lời em, lần sau anh sẽ chạy chậm một chút." Lăng Hi không phản bác lại, cô làm như thế là vì lo lắng cho anh, quan tâm anh, anh rất hưởng thụ.

Hỏa Hỏa kéo cửa xe ra ngồi vào, Lăng Hi hỏi cô gần đây ra nước ngoài làm gì, Hỏa Hỏa nói đi du lịch, cũng xin nghỉ luôn công việc vệ sĩ, Lăng Hi nghe thấy thế thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cô xin nghỉ cái công việc vệ sĩ nguy hiểm kia, anh đều sẽ vui mừng thay cho cô!

"Anh cảm thấy người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ như em, thật sự không cần phải đi làm công việc nguy hiểm như vậy. Kiểu phụ nữ giống như em, làm gì người ta cũng cần, thế em chuẩn bị làm gì tiếp đây?

"Em đang đi làm trong một thư viện ở trung tâm thành phố." Hỏa Hỏa đáp.

Lăng Hi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thật không ngờ cô không hề kén cá chọn canh trong công việc! Hoặc là làm vệ sĩ hoàng gia, hoặc là cam tâm làm một nhân viên trong thư viện?

"Nếu em cần công việc thì cứ tìm anh, anh nhất định sẽ tìm một công việc tốt cho em."

"Không cần đâu, cảm ơn." Hỏa Hỏa nói xong, cô tò mò hỏi: "Em có thấy anh trong buổi tiệc quốc gia lần trước, xem ra gia tộc của anh nằm trong giới chính trị nhỉ!"

"Đúng vậy! Ông nội của anh cũng được xem là nhân vật có tiếng tăm nhất nhì! Hôm đó anh đi thay cho ông nội anh."

"Vậy anh biết trong giới chính trị có một gia tộc mang họ Sở không?" Hỏa Hỏa giả vờ tò mò hỏi.

Lăng Hi lập tức gật đầu: "Tất nhiên là anh biết, đó là gia tộc lớn nhất của nước chúng ta, quyền lực cũng không hề nhỏ, sao em lại đột nhiên lại hỏi vấn đề này thế?"

"Em chỉ thấy tò mò nên hỏi thôi! Đồng thời em cũng hi vọng khi nào đó anh có thể dẫn em đi tham quan vòng quanh nhà họ Sở, như vậy em sẽ rất vui lắm."

"Thật chứ? Thế thì có gì khó đâu, chỉ cần ông nội anh viết một bức thư thăm hỏi, anh lập tức có thể dẫn em đi xem rồi." Lăng Hi cảm thấy rất tự tin về mặt này.

Hỏa Hỏa thấy anh giúp cô một cách chân thành nhiệt tình như thế, trong lòng cô thấy rất cảm kích, ánh mắt nhìn Lăng Hi cũng không còn lạnh lùng như lúc trước đã, mà đã trở nên dịu dàng đi rất nhiều!

Từ sau khi nhận nuôi Tiểu Quất Tử, cô dường như đã cảm nhận được cái gọi là tình mẹ, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn nhiều.

Lăng Hi nhìn thấy sự cảm kích trong mắt cô, trong lòng anh ta mừng thầm, xem ra anh ta vẫn có sức quyến rũ đấy chứ, có phải trong lòng Hỏa Hỏa đã bắt đầu dần dần có thiện cảm với anh không?

"Anh mời bữa cơm này nhé." Lăng Hi nói trước: "Lát nữa không được phép kéo tay cản anh lại, em có biết đó là chuyện mất mặt đến cỡ nào không?" Anh ta oán trách một câu.

Hỏa Hỏa bị anh chọc cười, cô gật đầu đảm bảo: "Được, em sẽ không tranh giành với anh nữa."

Lăng Hi nghe thế mới thấy yên tâm, hai người vào nhà hàng, Lăng Hi gọi bốn món một canh, hai người vừa ăn vừa trò chuyện, Lăng Hi cảm thấy rất hứng thú về việc cô đi du lịch nước ngoài, Hỏa Hỏa nói một ít về chủ đề này, sau đó lại nói đến chuyện Tịch Phong Hàn mất đi người vợ yêu.

Ngày hôm đó, Lăng Hi đại diện cho ông nội đến tham gia hôn lễ của Tich Phong Hàn, tuy anh ngồi ở vị trí rất khuất, nhưng cũng đã nhìn thấy phong thái của Tổng Thống một nước.

"Đáng tiếc thật! Một cô dâu xinh đẹp như thế vậy mà lại mắc bệnh ung thư máu, vả lại nguyên nhân phát bệnh là do cô ấy đi hiến máu vào vài tháng trước. Gần đây, chuyện hiến máu cũng bị điều tra rất nghiêm ngặt."

"Đúng vậy! Bởi vì người chết là vợ của ngài Tổng Thống, sao có thể không điều tra chuyện này chứ?" Hỏa Hỏa mím môi nói.

"Nói cũng đúng. À! Em có quen biết Tổng Thống không? Lần trước trong bệnh viện, anh cảm thấy hình như hai người có quen biết nhau!"

"Không quen, sao em có thể quen biết ngài ấy chứ? Tôi chỉ là một vệ sĩ tầm thường, chắc lúc đó ngài ấy đang lo lắng cho cô Bùi đó!" Hỏa Hỏa kiên quyết phủ nhận.

Lăng Hi nghe cô nói như thế, anh ta nghĩ kỹ thì cảm thấy rất có lý, ngay cả anh ta còn chẳng là gì trước mặt Tổng Thống, Hỏa Hỏa chỉ là một vệ sĩ bình thường, càng không thể tiếp xúc được với Tổng Thống.

"Chắc là anh bị hoa mắt rồi, nhưng em cảm thấy Tổng Thống của chúng ta thế nào?" Lăng Hi thấy hơi lo lắng, Hỏa Hỏa cũng là phụ nữ! Kiểu đàn ông ưu tú xuất sắc như ngài Tổng Thống, có cô gái nào mà không thích cơ chứ?"

"Thế nào là thế nào?" Hỏa Hoa cũng bị ảnh hỏi đến hồ đồ.

"Em có thấy ngài Tổng Thống đẹp trai chứ?"

Khóe môi Hỏa Hỏa cong lên: "Tôi không phải là kiểu phụ nữ nông cạn chỉ biết nhìn vẻ ngoài, tôi càng chú ý đến nội hàm hơn, tôi không có tiếp xúc với anh ta, nên tôi cũng không rõ."

Lăng Hi nghe thấy thế, bỗng thấy nhẹ nhõm, anh ta còn cho rằng người phụ nữ nào đã gặp qua Tổng Thống thì chắc chắn sẽ không thích anh ta nữa.

"Hỏa Hỏa, sao em lại muốn đi đến nhà họ Sở?" Lăng Hi lại tò mò hỏi.

"Anh có thể đừng hỏi được không, nếu sau này có cơ hội, em sẽ nói cho anh biết." Hỏa Hỏa cầu xin.

Lăng Hi lập tức chớp mắt: "Được, anh không hỏi nữa! Em muốn đi vào lúc nào?"

"Anh xem khi nào có thể nhờ ông anh viết thiệp thăm hỏi đây! Khi nào anh đi thì dẫn em đi với."

"Vậy thì anh phải có một lý do dẫn theo em chứ, hay em làm bạn gái anh nhé? Nếu là bạn bè cũng không tiện lắm, chỉ có bạn gái mới thích hợp." Lăng Hi vừa nói, vừa cắn môi với vẻ mặt lo lắng, sợ rằng cô sẽ tức giận.

Dù sao, với thân thủ của Hỏa Hỏa, dư sức xử lý 10 người đàn ông như anh ta.

Thế nhưng khi anh không dám nhìn Hỏa Hỏa nữa thì đã nghe thấy câu trả lời sảng khoái của cô: "Được, không thành vấn đề gì, em sẽ đi với thân phận là bạn gái anh!"

Lăng Hi lập tức trừng to mắt, vui sướng như điên: "Thật chứ? Em đồng ý rồi?"

"Ừ!" Hỏa Hỏa gật đầu, mới phát hiện thật ra Lăng Hi là một người đàn ông rất hài hước, làm bạn với anh ta cũng thấy khá vui.

Nghĩ đến việc trước đây cô đối xử lạnh nhạt với anh ta, cô thấy hơi hổ thẹn trong lòng.

"Tốt quá! Vậy anh sẽ nhanh chóng nhờ ông nội viết một tấm thiếp thăm hỏi, đến lúc đó anh sẽ dẫn em đi."

"Được, cảm ơn nhé!"

"Cảm ơn gì chứ, anh phải cảm ơn em vì em đã liên lạc lại với anh, nếu không anh sẽ rất lo lắng cho em."

"Lăng Hi, vì sao anh lại thích em chứ thế?" Hỏa Hỏa hỏi thẳng, bởi vì cô tự thấy bản thân mình chẳng có chỗ nào khiến người ta yêu thích, trước đây cô còn đối xử lạnh lùng với anh ta nữa.

Lăng Hi thổi thổi mái tóc đen của mình: "Bởi vì em đáng để anh thích."