Bùi Nhiễm Nhiễm lấy điện thoại mình ra, gọi cho Cảnh Thần Hạo, hy vọng anh có thể nể mặt nhận điện thoại, nhưng không ngờ tốc độ nhận điện thoại của anh nhanh hơn cô tưởng.
“Nhớ tôi rồi?” Ngữ khí trêu chọc mang chút kiêu ngạo, giọng điệu thiếu đánh không khác gì lúc còn trẻ.
“Cảnh tổng, là vậy, tôi…” Cô còn chưa nói chuyện, liền thấy Noãn Noãn đưa tay về phía cô.
“Chú ơi, chú ơi!”
“Noãn Noãn nói chuyện với anh.” Bùi Nhiễm Nhiễm không đợi anh trả lời, đưa điện thoại cho Bùi Noãn.
Nhất thời, 2 ánh mắt trong phòng tập trung vào cô, tập trung tinh thần coi cô nói gì.
“Dạ được dạ được! Nhưng mà…” Bùi Noãn đột nhiên ngẩng đầu lại nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “Mami, cuối tuần con có thể đi chơi với chú không?”
“Không thể!” Bùi Nhiễm Nhiễm không nghĩ mà cự tuyệt.
Cảnh Thần Hạo biết cô có 2 con, không thể chỉ đưa Noãn Noãn 1 người, không thể để anh thấy Dương Dương, nói sao cũng không được.
Trước mặt cô lại đưa ra 1 bàn tay mập mạp, Bùi Nhiễm Nhiễm để điện thoại lên tai: “Cảnh tổng, cảm ơn, tạm biệt.”
“Đợi tí.” Cảnh Thần Hạo lúc này ngồi trong phòng làm việc, lúc nãy giọng của cô không mất 1 chữ lọt vào tai anh.
Hai chữ không thể quá kiên định, thậm chí không tốn thời gian suy nghĩ.
Cô cự tuyệt sớm nằm trong dự đoán của anh, nhưng vẫn như cũ, có chút thất vọng.
“Cô sợ tôi bắt cóc bọn chúng? Nhân phẩm của tôi, không lẽ cô không tin?” Cảnh Thần Hạo nhìn thời gian trên máy tính, cô quả nhiên nói đi liền đi, còn chưa tới giờ tan làm, vậy mà đã ở nhà.
Cô lập tức nghĩ đến chuyện ở Khải Hoa, thứ như nhân phẩm, anh có sao?
“Xin lỗi, nhân phẩm của Cảnh tổng anh quả thật đáng lo, nhưng mà hôm nay vẫn cảm ơn Cảnh tổng giúp tôi chăm sóc Noãn Noãn.” Cô nói xong cúp máy, không muốn nói thêm với anh.
- ----------- --------------
“Mami đi nấu cơm, các con tự chơi!” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nói xong quay người vào bếp, tối nay còn phải xử lý bản kế hoạch, nhiệm vụ trọng đại.
Sau cơm tối, cô liền bận trong nhà sách, đến Lâm Tri Hiểu mở cửa cũng không phát hiện.
“Nhiễm Nhiễm, hôm nay rốt cuộc là sao?” Lâm Tri Hiểu đến bên người cô, nhìn thấy sự nghiêm túc của cô, nghĩ đến khuôn mặt được xem là vui vẻ của Cảnh Thần Hạo, ngoài liên quan đến cô, còn có thể là ai.
“Không sao.” Bùi Nhiễm Nhiễm không ngẩng đầu trả lời, Khâu Tịch cố ý làm khó cô, bản kế hoạch lần này tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sai sót.
“Vô lý! Lúc Cảnh tổng rời phòng làm việc bộ dạng có chút vui.” Lâm Tri Hiểu, tay phải của Lâm Tri Hiểu để lên cằm, “Tớ thấy Cảnh tổng hình như rất thích Noãn Noãn.”
“Anh ta lên cơn điên.”
“A?” Lâm Tri Hiểu thiệt khâm phục bạn thân mình, có thể thản nhiên nói xấu cấp trên, chắc ngoài cô không ai dám làm.
Vì không muốn làm phiền cô, Lâm Tri Hiểu quyết định rời khỏi.
Dù Dương Dương giống Cảnh Thần Hạo, nhưng Noãn Noãn không nhưng không giống, mà con là con lai, sao có thể là con của Cảnh tổng, bọn họ là sinh đôi, dù khác trứng cũng không xuất hiện tình trạng này.
Cũng không thể là Bùi Nhiễm Nhiễm cùng lúc làm với 2 người đàn ông?
Không thể, đây là điều không thể!
Lâm Tri Hiểu lắc đầu, ngăn chặn bản thân nghĩ bậy, nếu không cô sẽ bị bệnh tâm thần như Cảnh tổng.
9h sáng, Bùi Nhiễm Nhiễm đem bản kế hoạch lên tầng 15, tối qua ngủ 2 tiếng, lúc này cảm thấy cơ thể sắp ngã xuống.
- ----------- --------------