Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 93




Lời cô vừa dứt, bên trong đi ra 1 người đàn ông, hình dáng ốm nhỏ, trên người là đồ tây bạc ôm thân, kiểu tóc được làm cẩn thận.

“Nhân viên Cảnh thị?” Queen đi lên trước không chút che giấu đánh giá Bùi Nhiễm Nhiễm, chê bai bĩu môi: “Xấu như vậy, còn dám giả mạo nhân viên Cảnh thị, cút ra cho tôi.”

Bùi Nhiễm Nhiễm miệng giật giật, thấy đàn ông đồ tây muốn đuổi cô đi, không hoang mang lấy thẻ nhân viên cho anh xem: “Chắc anh là queen đúng không? Đây là thẻ nhân viên của tôi, mời anh xem qua.”

Queen không nhận, chỉ liếc nhìn, lại híp mắt nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, đột nhiên trừng mắt thật to: “Cô đây là trang điểm ra? Đây không phải là…”

Anh vừa nói xong, liền bị Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay ngắt lời: “Tôi biết không thoát khỏi mắt của tay ma thuật thời thượng, trang điểm xấu là thói quen cá nhân của tôi.”

Bùi Nhiễm Nhiễm nói xong, kéo Hòa Thảo lên trước, chính thức giới thiệu: “Họp báo ngày mai của Cảnh thị, chắc là được biết rồi, đây là người đại diện lần này, muốn mượn đôi tay ma thuật của queen, giúp cô ấy chọn 1 bộ lễ phép.”

Queen híp mắt, bông tai đen bên tai trái sáng lên, lâu sau, anh mới đưa tay cái lên nhíu mày: “Đi theo tôi.”

Quảng cáo lần này dùng ngọc làm chủ đạo, khi Bùi Nhiễm Nhiễm theo lên tầng 2, nhìn thấy lễ phục trong tủ kính, hai mắt cô phát sáng.

Lễ phục này màu xanh phỉ thúy, kiểu nửa lộ vai, lộ sau lưng, hoa văn số ít được khắc giữa các đường tơ lụa. Ngoại trừ kiểu dáng lộ lưng, không có hoa văn lạ mắt đặc biệt nào ở phía trước, eo được thắt bằng tua rua, thả tự nhiên, phần giữa xẻ ra lộ mắt cá chân.

“Thế nào?” Queen hất cằm, mặt đầy kiêu ngạo: “Lễ phục này thích hợp chủ đề của sản phẩm mới Cảnh thị không?”

Đuôi mắt Bùi Nhiễm Nhiễm thể hiện sự vui vẻ, hai người rất nhất thống nhất ý tưởng: "Con mắt của bàn tay ma thuật giới thời thượng thực sự độc đáo, chiếc váy này hoàn toàn phù hợp với chủ đề sản phẩm mới."

Màu xanh ngọc lục bảo thanh lịch, thiết kế tua rua ở eo, cộng thêm thiết kế trần sau lưng, làm nổi bật những đường nét của phụ nữ.

Nếu chiếc váy được mặc trên người Hòa Thảo, chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm của đám đông, đến lúc đó, nó có thể phản ánh sự rực rỡ của ngọc, cái gọi là tôn lên nét đẹp của nhau, chính là như vậy.

Nghĩ đến đây, Bùi Nhiễm Nhiễm cong lên nụ cười: “Lễ phục đó, mai tôi đến lập, anh thấy được không?”

- ----------- --------------

Queen khẽ híp 2 mắt, dưới ánh nhìn đầy hy vọng của Bùi Nhiễm Nhiễm, lắc đầu: “Không thể, lễ phục này không công khai ra ngoài.” Nói xong, anh lại đưa tay nâng cằm nhỏ của Bùi Nhiễm Nhiễm, tà khí nhếch mày: “Trừ khi, cô cho tôi cao mặt mộc của mình.”

Bùi Nhiễm Nhiễm nhíu mày, đẩy tay anh ra, lạnh giọng nói: “Tại sao nhất định phải xem mặt mộc của tôi?”

“Không có tại sao.” Hai tay queen để trong túi, nhếch mày, bộ dạng không quan tâm nhún vai, “Chỉ là tôi ghét người giả tạo, đặc biệt là dùng trang điểm để giả tạo, điều đó làm tôi cảm thấy bị thách thức.”

Đây là bệnh nghề nghiệp của chuyên viên trang điểm, chỉ là anh hơi quan trọng hóa mà thôi, từ khi người phụ nữ này vào tiệm, anh đã muốn biết sau khuôn mặt vàng đó, sẽ ẩn khuôn mặt như thế nào.

Bây giờ đến lúc rồi.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhíu chặt mày, trong lòng cân đo lợi thiệt, cuối cùng gật đầu: “Được, tôi tẩy trang, Hòa Thảo cô ra ngoài đợi tôi.”

Hòa Thảo kéo áo Bùi Nhiễm Nhiễm, lí nhí khuyên: “Bùi tiểu thư, hay chúng ta về đi, không cần lễ phục này cũng được.”

“Lễ phục này nhất định phải lấy được, cô ra ngoài đợi tôi.”

Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nói vừa đẩy Hòa Thảo, sau đó mới nhìn thẳng Queen: “Anh nói chuyện giữ lời, bây giờ tôi tẩy trang.”

“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.”

Nghe anh bảo đảm, Bùi Nhiễm Nhiễm mới bắt đầu tẩy trang, đồ tẩy trang Ma Hoán đều có, cô ngồi trước bàn trang điểm, hít sâu 1 hơi, nhắm mắt tẩy trang.

Mặt nhỏ như trứng ngỗng, ngũ quan tinh tế, mắt sáng như nước, mày đẹp như bươm bướm, da mặt trắng không tì vết, như là trứng gà mới vừa luộc xong, mặt đầy collagen. =)))

“Thật đẹp!”

Queen nhìn đến có chút ngây người, anh ở trong giới thời thượng lâu vậy, nhưng lại chưa từng thấy qua phụ nữ đẹp như vậy, cũng chưa từng mất hình tượng như vậy.

- ----------- --------------