Hơn nữa còn là biết ngay lúc này, quá tốt rồi.
Ông trời quả nhiên vẫn rất ưu ái cô!
Đôi mắt to của Tiểu Hành Hành nhìn bụng của Ôn Thủy, “bảo bảo ở đâu?”
“Bảo bảo đang ở trong bụng dì.” Ôn Thủy cười yếu ớt sờ bụng dưới, bằng phẳng hoàn toàn không cảm giác được.
Bảo Bảo lúc này, vẫn rất nhỏ!
“Dì ăn bảo bảo vào trong bụng sao?” Tiểu Hành Hành ôm thật chặt Bùi Nhiễm Nhiễm, dáng vẻ tỏ ra như dì rất đáng sợ.
“Không có!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhẹ nhàng vỗ Tiểu Hành Hành ở phía sau lưng.
Hôn lễ chính thức bắt đầu.
Ôn Thủy vòng lấy tay của ba Ứng, chậm rãi đi đến thảm đỏ, hoa đồng của bọn họ là Dương Dương Noãn Noãn.
Hiện trường rất náo nhiệt, quý tộc quyền quý, chúng tinh tụ tập, quả thực còn nhiều minh tinh hơn so với lễ trao giải, long trọng, xa hoa!
Tiểu Hành Hành đang ở trên người của Cảnh Thần Hạo, ngoan ngoãn ngồi trong vòng tay của ba, không khóc cũng không quậy.
Bọn họ đều tập trung nhìn buổi lễ long trọng, tươi đẹp.
Tề Viễn Dương uể oải cầm ly rượu, ngồi chéo chân, một bộ dạng không có xương cốt vậy, chỉ thiếu xụi lơ ở trên ghế.
Hôn lễ a......
Cũng không phải anh!
Thật nhàm chán!
Hứa Thuần bên cạnh nhìn bộ dạng này của anh, “còn có thể trông thấy người anh thích, khiến anh không có tinh thần sao?”
“Người phụ nữ mà tôi thích lại ko có ngồi ở bên cạnh tôi! Đường Sóc thật đúng là biết sắp xếp vị trí!” Tề Viễn Dương nhìn về phía bên trái, đều là hàng thứ nhất.
Thế nhưng là một người ở bên trái, một người ở bên phải, ở giữa còn bị ngăn cách bởi tấm thảm đỏ.
Đây rõ ràng là không cho anh thấy Bùi Nhiễm Nhiễm.
Anh em như Đường Sóc!
“Cũng không tệ a! Chí ít tôi vẫn ở bên anh.” Hứa Thuần nhìn lên sân khấu, “cuối cùng người có tình đã về chung một nhà.”
“Hớ”! Anh hừ lạnh một tiếng, “có liên quan gì đến cô, xem náo nhiệt mà thôi!”
“Hỏa khí hôm nay của anh có chút lớn a! Tôi cho rằng gần đây anh đã không còn tình cảm gì nữa.” Ánh mắt Hứa Thuần nhìn về nơi Bùi Nhiễm Nhiễm, “người chủ nghĩa độc thân, anh nên thản nhiên chút mới đúng.”
“Tôi cũng đâu phải thần tiên.” Anh còn có tình cảm.
Chỉ là tình cảm không được bất kỳ hồi báo nào mà thôi.
Hứa Thuần lại nhìn anh một cái, ánh mắt liền di chuyển về phía sân khấu, hai người trao đổi chiếc nhẫn cho nhau.
Một cảnh tượng thật tuyệt đẹp, nam thanh nữ tú, đẹp cực kì.
Đáng tiếc......
“Anh không cảm thấy cả đời không kết hôn, cũng coi như một sự tiếc nuối sao?” Cô nhìn sân khấu, hỏi lại là Tề Viễn Dương.
“Cô không cảm thấy miễn cưỡng kết hôn với người mình không thích, đó là một loại tra tấn sao?” Tề Viễn Dương không quan tâm hỏi lại.
Người anh thích đã không thích anh, vậy anh sẽ không sống chung với người mà anh không thích.
“Nói cũng đúng.”
Trên sân khấu đã tuyên bố kết thúc buổi lễ, chú rể có thể hôn cô dâu.
Âm thanh của người chủ trì kích động truyền đến, Khăn che mặt ở trước mặt Ôn Thủy liền bị xốc lên.
Khuôn mặt đẹp trai tiến tới trước mặt cô, bàn tay lớn ôm eo cô, cô vừa muốn duỗi hai tay ra, bỗng nhiên trong dạ dày một trận cuồn cuộn, rất không được tự nhiên.
Sau đó liền......
“Ọe......”
Mọi người đối với phản ứng như vậy của cô, đều sững sờ.
Đường Sóc cũng run lên, không thích nụ hôn của anh cũng không cần phản ứng kịch liệt như vậy chứ?
“A Sóc...... Ọe......” Cô vội quơ quơ tay, anh đừng hiểu lầm a!
Cô thật tình không phải cố ý! ---------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-------------
“Em sao thế? Không khỏe sao?” Đường Sóc rất nhanh phát hiện ra cô bị bệnh.
“Còn không phải do con của anh, khiến cho em không thoải mái!” Cô nắm tau của anh sờ lên bụng dưới, kích động ngửa đầu nhìn anh, “a Sóc, chúng ta có em bé rồi!”
“Em bé......” Trong lòng Đường Sóc khẽ giật mình, cả người giống như lạc vào huyễn cảnh, sao lại có em bé.
“Biểu cảm của anh là sao? Không vui sao? “ Cô miết miệng, có chút không vui.
“A...... Anh thả em xuống!” Hai tay cô căng thẳng ôm anh, đầu tựa vào lồng ngực anh.
Anh không phải không vui, là rất vui.
Vừa rồi bởi vì quá vui, cho nên ngẩn người ra.
“Bà xã, anh rất vui!” Song hỉ lâm môn sao có thể không vui!
Cô ngẩng đầu, chủ động ghé vào gương mặt của anh, “ông xã, em cũng rất vui!”
Bầu trời xanh thẳm bắn đầy pháo bông, bọn họ đi xuống sân khấu trong tiếng hoan hô kích động.
Cô được anh ôm cẩn thận trong suốt đường đi, nhìn ra sự vui sướng trên mặt anh, trong lòng của mình càng thêm vui vẻ.
“Hẳn là có rồi, vừa rồi bác sĩ Hứa đã kiểm tra qua, mai chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút.” Cô vừa cười vừa nói.
“Ừm, nghe anh đó.” Bây giờ quan trọng là mang cô về phòng thay quần áo trước, áo cưới trên người cô quá chật.
“Sớm biết kết hôn phải nghe theo em, em nhất định sẽ gả sớm!” Đầu cô tựa ở lồng ngực của anh, “có phải sau này đều nghe theo em không?”
“Ý kiến nhất trí sẽ nghe theo em, ý kiến không nhất trí thì thương lượng.” Vấn đề có nguyên tắc không thể nghe theo cô.
Tỉ như chuyện cô vào bếp.
“Nể mặt hôm nay tân hôn, không so đo với anh! Sau này hãy nói!” Thân thể của cô bị đặt lên giường, sau đó người ở trước mặt liền cởi áo cưới cô ra.
“Anh muốn làm gì? Bây giờ em đang mang thai!” Có phải anh quá nóng vội không!
Đường Sóc nhìn khuôn mặt nhỏ khẩn trương đề phòng của cô, “chúng ta đã có con rồi, em thẹn cái gì?”
“Con còn đang trong bụng đó! Chúc mừng Đường tiên sinh, sắp bắt đầu hành trình cấm dục dài đăng đẳng rồi.” Cô cười tủm tỉm cúi đầu nhìn tay anh, “vừa về đến liền cởi áo cưới, anh không cứu nổi nữa!”
“Anh muốn em thay quần áo, phần eo của áo cưới quá chật.” Anh là một chính nhân quân tử, nhưng hiện giờ...... Không phải.
Đối mặt với bà xã của mình, anh có thể lưu manh.
Cho nên, áo cưới này cởi đến tim anh ngứa ngấy khó nhịn, “thật sự có à?”
“Anh còn không muốn thừa nhận?” Thân thể trần truồng của Ôn Thủy ngồi ở trên giường, quấn chăn mền nhìn anh, “Đường Sóc, ăn rồi phải thừa nhận!”
“Thừa nhận.” Sao có thể không nhận, chẳng qua là anh cảm thấy quá nhanh.
Ôn Thủy giống như nhìn thấu suy nghĩ của anh, “em cảm thấy nhanh? Chúng ta sống chung lâu vậy rồi, anh cũng không trẻ nữa, đứa bé này nhất định phải sinh!”
“Tốt, sinh! Sinh một đứa xong sinh tiếp một đứa, sinh thêm mấy đứa.” Anh cầm váy đưa cho cô, thay đi!”
Hiện giờ giữa ban ngày ban mặt cởi truồng xác thực không tốt, nhất là đối mặt với chồng của mình.
Cô thay quần áo, mới đi ra với Đường Sóc, khách trên bàn rượu quả thực quá nhiều, may mắn hôm nay cô có em bé, có thể không cần uống rượu.
Nhưng Đường Sóc thảm rồi.
Sau mấy bàn, cô liền ngoan ngoãn ngồi bên cạnh ở Bùi Nhiễm Nhiễm, uống nước trái cây, ăn cơm.
Cảnh Thần Hạo đi uống rượu với Đường Sóc, cho nên hiện giờ trên bàn không có mấy người.
Tiểu Hành Hành mở to hai mắt nhìn cô, “Dì ơi em bé......”
“Em bé của dì sang năm mới có thể nhìn thấy.” Bùi Nhiễm Nhiễm cúi đầu nhìn tiểu bảo, “được không?”
“Dạ......”Tiểu Hành Hành hiểu chuyện gật đầu, sang năm sẽ có thể trông thấy em bé rồi.
“Nhiễm Nhiễm, chị có thể giúp em một chuyện không? Ôn Thủy ghé tới trước mặt cô, “kỳ thật cũng không phải giúp đỡ, là có liên quan tới Tề Viễn Dương.”
“Tề tổng? Anh ta sao vậy?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn chung quanh, lúc cử hành hôn lễ, hình như anh ta còn ở đây, nhưng bây giờ không có ở đây.
Chẳng lẽ đi rồi?
“Chị có thể giúp em không? Em đã hứa với bác sĩ Hứa.” Cô chỉ là luôn không có dũng khí đi tìm Nhiễm Nhiễm, nhưng bây giờ không thể trì hoãn nữa!
- --------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-------------