Ngủ? Anh tiếp cận cô như vậy, ôm cô như vậy, sao cô có thể an tâm đi ngủ, lỡ cô đi ngủ anh làm gì thì sao?
Không đúng, không được, cô phải tin vào nhân phẩm của Đường Sóc.
“Cái này, hiẹn tại thân thể của chúng ta đều không khỏe, anh phải nhịn một chút, đừng động thủ với em.” Cô vẫn là nên nhắc nhở một câu.
“Ưm, sau này từ từ động.” Nhìn vết máu trên người cô, anh cũng không nỡ động vào.
Cuộc sống sau này của cô khổ rồi!
Nghĩ đi nghĩ lại, cô cũng đã quá buồn ngủ rồi, không lâu sau đã thiếp đi.
Một mực ngủ đến một giờ chiều mới tỉnh lại, cơm trưa do Tiểu Mạc mang vào, cô vậy mà ăn hết sạch.
Sau bữa ăn, cô uể oải tựa vào giường: “Thật ra cũng không có gì nghiêm trọng, em vẫn là nên quay lại đoàn phim thì hơn.”
“Nghỉ ngơi đi, không vội.” Đường Sóc ngồi kế bên chậm rãi đọc báo tài chính và kinh tế.
“Bộ phim này luôn bị hối là đang trễ tiến độ, còn không vội, A Sóc……” cô tiến lại gần anh, hai tay nắm lấy tay anh.
Đường Sóc quay đầu nhìn những vết xước nhỏ trên bàn tay nhỏ bé của cô, kiên quyết: “Không được!”
“Đuổi đạo diễn đó đi, tìm đạo diễn khác, em phải nghỉ ngơi.” Đường Sóc nắm lấy cổ tay của cô: “Nếu em không muốn nghỉ ngơi thì ra ngoài đi dạo.”
“Không phải! Anh nhanh lên! Đuổi ông đạo diễn đó đi, ông ta chỉ biết xải quy tắc ngầm, làm việc thì chẳng ra gì, đuổi đuổi!” Cô ngồi kế bên gật gật đầu: “Đáng đời ông ta.”
“Ưm, đáng đời.” Âm thanh của Đường Sóc nhạt nhạt,: “Vậy em tự chơi đi.”
Cô sửng sốt một chút, nhìn Đường Sóc buông tay cô ra, cô tự mình chơi cái gì?
“Được a! Tự chơi thì tự chơi!”
Cô có cảm giác mình sắp điên rồi.
Bởi vì cô cầm điện thoại, gửi Wechat cho Đường Sóc.
Đang cầm báo tài chính và kinh tế, Đường Sóc thấy điện thoại báo có tin nhắn liền mở xem, ánh mắt lập tức quay sang nhìn cô gái đang ngồi kế bên anh trên giường.
Anh nhận được một tấm hình, một tấm hình rất có tính khiêu chiến.
“Ngủ với em hoặc thượng em, anh chọn một.”
Ôn Thủy lập tức cảm giác trong phòng có mùi nguy hiểm, liền rút người vào trong chăn: “Wechat của em bị hack, không phải em làm đâu!”
“Anh chưa nói gì sao em biết anh nhận được tin nhắn gì?” Anh quay sang nhìn cô: “Em có tinh thần quá nhỉ?”
“Không có! Em buồn ngủ quá a!” Cô duỗi người như rất mệt mỏi, ngáp một cái: “A…….buồn ngủ quá a…….!”
Cô đúng là diễn viên thiên tài trời sinh, diễn cảnh lười biếng mệt mỏi y như thật.
Đường Sóc cúi người hôn nhẹ lên môi cô, ôm hôn cô, cô đúng là kẻ lừa bịp, đại lừa bịp, hôm qua thì nói không được động thủ, hôm nay lại chủ động muốn anh động thủ.
Hiện tại lại bắt đầu mời gọi anh!
Oa oa oa……Hai tay cô đẩy vai anh ra: “Em muốn đi ngủ”
“Hửm? Em làm anh khó chịu xong lại không muốn chịu trách nhiệm?” Ánh mắt của anh lướt từ trên môi cô xuống dưới: “Cả hai cái anh đều muốn.”
“Cái gì hai cái? Em nghe không hiểu!” Cô quay đầu sang hướng khác: “Em chẳng hiểu anh đang nói gì!”
“Vậy anh cầm điện thoại cho em xem một chút.”
Đường Sóc nhẹ nhàng cười một cái: “Đùa em thôi, ngủ đi!”
Ôn Thủy cả người cứng đờ, mím chặt môi, cảm giác vừa có được anh liền vụt mất.
Một hồi sau, Ôn Thủy quay sang nhìn anh, phát hiện anh không phải đang cầm tờ báo tài chính kinh tế, mà là kịch bản của cô!
“Em xem kịch bản của em làm gì?” Cô mặc lại áo, cảm giác trần chuồng trước mặt anh cứ như đang câu dẫn anh!
“Đổi.” Đường Sóc cầm cây bút trong tay, quay sang nhìn cô: “Đổi lại thành em đánh cô ta, xong ném cô ta xuống vũng bùn, em thấy sao?”
“Anh thật lợi hại!” Cô đưa ngón tay cái lên: “Phía sau em có cây súng, hay anh cho em làm một phát luôn đi!”
Anh nghiêm túc hỏi lại: “Em có giấy phép cầm súng?”
“Trong TV chắc là được, em đùa thôi, súng gì mà súng, em cầm còn chưa dám nói chi đến nổ súng!”
“Ưm, Thủy Thủy là cô gái dịu dàng hiền lành mà.” Anh lại cúi đầu tiếp tục xem kịch bản rất nghiêm túc.
Nhưng cô có cảm giác mình không thể tiếp tục nằm trên giường, cô đứng dậy rời giường, đi qua phía sau anh, ôm lấy cổ anh: “Cám ơn anh!”
“Về sau dung hành động thực tế để cảm ơn.”
“Thôi đi! Bây giờ người không được là anh!” Trên đầu anh vẫn còn quấn băng gạc.
“Trông cũng đẹp trai phết!”
“Được, anh sẽ nhớ rõ lời khiêu khích này của em.” Đường Sóc lại ghi ghi chép chép vào kịch bản: “Trong đây hình như thiếu cảnh giường chiếu, để thêm vào nhỉ?”
“Không muốn! Thêm cảnh giường chiếu vào làm gì? Cảnh giường chiếu trong “Kinh mưa” không phải cho anh xóa đi sao, giờ lại thêm vào làm gì? Có phải sau khi lấy đầu đạn ra anh không được bình thường nữa không?” Cô gõ nhẹ vào cổ anh: “Anh còn yêu em không?”
“Yêu.” Anh bỏ kịch bản trong tay xuống: “Anh đưa em ra ngoài đi dạo.”
“Được!”
Rất nhanh họ đã thay đồ đi ra ngoài, đây là chỗ quay phim, ra ngoài gặp không ít người, nhưng hai người họ không mấy quan tâm.
To gan khoác tay anh, chậm rãi tàn bộ.
“Băng gạc trên đầu anh khi nào thì tháo ra được? Chỗ phẫu thuật lấy đầu đạn ra có phải sẽ không có tóc không?” Cô hiếu kỳ
“Không có, về sau sẽ dài ra, em chê?” Đường Sóc cúi đầu nhìn xem cô, nghĩ đến sau này sẽ đi cắt đầu đinh để tóc dài đều.
“Về sau không mọc dài ra lại được, em sẽ chê đó.” Cô vừa cười vừa nói: “Sao có thể không mọc lại được.”
Bỗng nhiên, một chiếc xe dừng lại trước mặt họ, Ôn Thủy theo bản năng dựa lại gần Đường Sóc, nhìn xem cánh cửa sổ đang từ từ hạ xuống.
“Ôn tiểu thư, sao lại rảnh rỗi như vậy?” Bên trong xe xuất hiện một gương mặt đáng ghét.
Gã nam nhân này là nhà sản xuất hôm qua!
Ôn Thủy nhìn anh ta bằng bộ mặt ghét bỏ, cảm giác con người này không có gì tốt lành.
“Đường tổng, đã lâu không gặp, tối nay họp gặp lại nhỉ?” Anh ta hướng mắt nhìn Đường Sóc đang đứng bên cạnh Ôn Thủy: “Chậc chậc, băng gạc lớn như vậy, sai này chắc sẽ khó khăn lắm đây, ở bên một đại mỹ nhân như vậy, chỉ được nhìn không được ăn, anh chắc sắp hóa thành tiên rồi nhỉ?”
Tối hôm qua vừa ở trước mặt cô nói năng lung tung xong, thế mà......
“Muốn chết phải không?”
“Tôi nói anh a……” Ôn Thủy đi lại gần xe của anh ta: “Tôi còn lo cái đó của anh không ổn, không biết đã nhiễm phải bao nhiêu bệnh, tôi không ngại nói thật anh biết, mấy cô tiểu minh tinh mà anh đã từng thượng, không biết đã qua tay bao nhiêu gã đàn ông khác, mà bên trong đó không biết ẩn chứa bao nhiêu bệnh tình dục, ây da, tôi nghĩ anh cũng nên đi kiểm tra lại đi a.”
Ôn Thủy nhún nhún vai: “Cũng may Đường Sóc nhà tôi không giống anh, chỉ yêu một mình tôi, tôi cũng chỉ yêu một mình anh ấy, sau này chúng tôi nhất định sẽ mời anh uống rượu mừng, còn anh thì cứ tiếp tục làm đại hiệp phong lưu sở khanh của anh đi.” Cô cười khinh bỉ, kéo Đường Sóc rời đi.
Đường Sóc còn đang nhìn anh ta bị nói đến sắc mặt ngớ ngẩn hẳn ra, liền bị lôi đi.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------