“Sẽ có cách mà, nếu như thực sự không được, cưỡng ép đưa trở về.” Đường Sóc đưa tay ôm lung cô, “ngồi đi!”
“Em cũng muốn cưỡng ép đưa con bé về, vừa nãy em đã muốn rồi.” Ôn Thủy để kịch bản ra xa một chút, “con bé cứ nhất định phải đến đoàn làm phim xem thử, còn bây giờ quay về mất mặt, em......”
“Con bé còn nhỏ, suy nghĩ chưa chín chắn, nếu quả thật để con bé làm trong đoàn làm phim mấy ngày, thấy cực như vậy, có thể con bé sẽ không có suy nghĩ đó nữa.” Đường Sóc cầm kịch bản bên cạnh lên, “muốn quay cái nào? Hay là cái nào cũng không muốn?”
“A Sóc......” Cô tựa lên người anh, “dân quốc này không tệ nhỉ? Bác sĩ gián điệp? Mặt ngoài là bác sĩ, nhưng trên thực tế là đảng ngầm, vả lại thân phận của cô ấy còn khá phức tạp! Em cảm thấy cũng không tệ lắm, rất có tính khiêu chiến, đối với kĩ thuật diễn xuất rất có tính thử thách!
“Em thích là được.”
“Vậy quyết định thế đi, một lát em gọi cho anh Lâm!” Cô nắm chặt kịch bản, không biết nha đầu đó bây giờ sao rồi, nhất định phải ngoan ngoãn ở trong nhà, tuyệt đối không được cho con bé gây ra chuyện gì.
Hôm sau, Triệu Thanh Thanh liền bị trợ lý và tài xế của Ôn Thủy đưa đến đoàn làm phim tham quan, nhưng cũng chỉ tham quan, sẽ không để con bé vào tổ phim.
Không nghĩ tới nha đầu đó lại cảm thấy rất thú vị, có chết cũng không đi, thấy trên mạng truyền tin Ôn Thủy phải vào đoàn phim truyền hình “Lưu Huỳnh”, liền kích động ngủ không được, cứ muốn đến đoàn làm phim cùng Ôn Thủy.
Ngày thứ hai Ôn Thủy vào đoàn phim, con bé liền chạy tới.
Ôn Thủy đang trang điểm trong phòng trang điểm, Triệu Thanh Thanh đứng bên cạnh cô, “chị Nguyệt, chị là thiên kim tiểu thư mà, có phải cần một nha hoàn ở bên cạnh không? Em thế nào?”
“Không cần, trong kịch bản không có.” Ôn Thủy nhìn Triệu Thanh Thanh trong gương, “em rất rảnh thì đi dạo xem đi, chị rất bận.”
Trong tay cô còn cầm kịch bản, mặc dù đã xem không ít lời thoại, cũng nhớ kĩ rồi, nhưng nàng vẫn có thói quen xem kịch bản trước khi quay.
“Không phải đâu! Em muốn ở cạnh chị, chị quay một mình cô đơn biết bao! Triệu Thanh Thanh cúi đầu nhìn cô, “ chị Nguyệt, kịch bản chị cũng xem rất lâu rồi, có phải thuộc hết rồi không, em giúp chị cầm nha!”
“Không cần, chị tự cầm.” Cô nhìn kịch bản, “em đi dạo một chút sau đó ngoan ngoãn ở yên đợi chị, em đến Thành phố a nửa tháng rồi, ngày mai chị đưa em trở về.”
“Em không muốn! Em còn chưa hình mà!” Triệu Thanh thanh lập tức cự tuyệt, “chị Nguyệt, chị không thể đối xử với em như vậy, em muốn quay phim!”
“Em có thể đi ghi danh học trường nghệ thuật, sau này có rất nhiều cơ hội, bây giờ cái gì em cũng không hiểu, chỉ có một sự nhiệt huyết có thì có ích gì?” Ôn Thủy nghiêng đầu nhìn cô, “em thật sự muốn đi con đường này, vẫn cần phải học tập.”
“Thế nhưng thầy cô đều nói thực tiễn mới là thấy cô tốt nhất, học ở trong trường, chưa chắc tốt bằng việc học ở trong đoàn làm phim, nơi này mới có thể học được nhiều thứ phải không nào?” Triệu Thanh Thanh lung lay cánh tay của cô, “chị Nguyệt!”
“Không được! Ngày mai nhất định về nhà!” Ôn Thủy cầm kịch bản đứng dậy, “em muốn đi quay phim, em muốn xem thì đứng ở một bên xem đi!”
Triệu Thanh Thanh đương nhiên muốn xem, lập tức đi theo cô ra ngoài.
Ôn Thủy đến phim trường, liền có ghế ngồi riêng cho cô, cô ngồi nghỉ ngơi, Triệu Thanh mắt nhìn xung quanh, du ngoạn.
Tiểu Mặc thấy động tác của cô, luôn cảm giác không đáng tin cậy, đứa bé này có khi nào sẽ xảy ra chuyện không?
“Chị, con bé đó sẽ không làm ra chuyện gì chứ hả?” Tiểu Mặc cúi đầu xích lại gần Ôn Thủy.
“Giữa ban ngày, nó có thể làm ra gì? Giật cảnh sao? Hay là......” Dư quang của Ôn Thủy liếc nhìn đạo diễn một cái, chắc sẽ không.
“Không sao đâu, yên tâm đi! Nếu như quả thật có chuyện gì, gọi A Cửu đem nó về, trực tiếp đưa đến sân bay.” Cô cũng không tin còn không đối phó được một đứa bé.
“Dạ! Chị yên tâm quay phim đi!” Tiểu Mặc lập tức gật đầu!
Thật sự đến lúc cô quay, Triệu Thanh Thanh lập tức ngồi ở vị trí của cô, có chút hăng hái nhìn bọn họ quay phim.
Ngồi vị trí này thật tốt, kế bên chính là đạo diễn, phó đạo diễn, những người khác trong đoàn làm phim ở bên cạnh trông coi, nếu thật sự có được địa vị như chị Nguyệt, ai dám khi dễ cô?
Không có ai! --------------Nhóm dịch Boss – app iNovel------------
“Cắt! Rất tốt! Vẫn tốt như cũ! Nguyệt a! Hợp tác với cô rất vui!” Đạo diễn nhìn cô đi tới, lập tức cười đứng dậy.
Đạo diễn này bình thường rất thích mắng chửi người, nhưng đối với Ôn Thủy, ngoại trừ lần thứ nhất có nói qua, sau này đều là khen.
“Chị Nguyệt!” Triệu Thanh Thanh lập tức đứng dậy, kéo cánh tay của cô, cúi đầu nhìn đạo diễn đang ngồi, “đạo diễn, kỳ thật con cũng không tệ nha! Có còn cảnh nào cho diễn viên quần chúng hay không, con có thể thử một chút?”
“Cái này hôm nay không có!” Đạo diễn lập tức nghiêng đầu nhìn camera, “nhanh lên nào! Chuẩn bị cảnh tiếp theo!”
“Chị Nguyệt......” Triệu Thanh Thanh ủy khuất nhìn cô, “em sẽ rất ngoan.”
“Rất ngoan vậy có nghe lời chị hay không hả? Bây giờ quan trọng nhất chính là đi học.” Ôn Thủy vừa uống nước, vừa nhìn cô.
Nhưng bây giờ cũng có rất nhiều ngôi sao nhỏ tuổi a! Vì sao em lại không thể?” Triệu Thanh Thanh không phục nói, “chị Nguyệt chị ở trong làng giải trí quan hệ rộng thế, không xài có phải rất lãng phí sao?”
Ôn Thủy cảm thấy đã không thể nói chuyện được với cô, có lẽ thật sự phải để con bé trải nghiệm thử một lần thì mới biết được quay phim cực đến đâu.
“Xế chiều ngày mai đi! Có một cảnh cần tới diễn viên quần chúng, còn phải nằm ở trên mặt đất mấy tiếng, em làm được không?”
“Chị cho em diễn tử thi? Không tốt lắm!” Triệu Thanh Thanh lắc đầu cự tuyệt, em không muốn diễn như thế, em muốn thật xinh đẹp, có thể nói có thể hát có thể nhảy, không muốn làm người chết!”
“Chị cũng là từng bước đi lên, diễn kịch không phải là em muốn diễn cái gì là diễn cái đó, nhân vật của em thế nào, thì em phải làm thế đó! Thật xinh đẹp nhảy nhót tưng bừng? Có nhân vật nào trong TV luôn là kiểu người như vậy hả?” Ôn Thủy đưa ly nước cho Tiểu Mặc, chuẩn bị cảnh thứ hai.
Triệu Thanh Thanh nhìn bóng lung cô rời đi, vậy thì phải thế nào đây?
Trong hiện thực thế nào, chẳng lẽ trong TV cũng phải như thế sao?
Không được vui vẻ sao!
Ngày đầu tiên quay phim đã có chín cảnh, lúc kết thúc đã rất muộn, Ôn Thủy cũng rất mệt mỏi.
Lúc trở về khách sạn, cảm giác cô đã có thể nằm dài dưới đất.
“A, chị, vừa nãy em quên nói, Đường tổng đợi chị ở trong phòng.” Lúc Tiểu Mặc đi ra thang máy, mới giật mình nhớ ra.
“Cái gì?” Ôn Thủy lập tức tỉnh táo lại, nhìn cái gương trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của mình, “sắc mặt của chị vẫn tốt chứ hả? Đã tẩy trang rồi, nhìn vào vẫn ổn chứ?”
“Rất tốt, rất xinh đẹp, mặc mộc đẹp!” Tiểu Mặc kéo cô đi về phòng, “chị, một lát em có cần đem chút đồ ăn khuya đến không?”
Vừa nãy cô nói đói bụng.
“Cần! Mặc dù phải giữ dáng, thế nhưng chị thật sự rất đói.” Đi với Đường Sóc cũng không thể làm chuyện khác, ăn một chút gì cũng không tệ.
- -------------Nhóm dịch Boss – app iNovel------------