Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 80




Lý Văn vừa bước chân vào con đường này, có chút sợ hãi rụt vai, cũng không dám trái ý đại ca, chỉ có thể ngồi quỳ trên đất, hít điếu thuốc này đến điếu khác.

Sau khi tác dụng của thuốc mê qua đi, Bùi Nhiễm Nhiễm từ từ tỉnh dậy, nhưng mà cô không lập tức mở mắt, sau khi động đậy bàn tay nhẹ nhàng, cô mở mắt bằng 1 đường thẳng, cẩn thận đánh giá xung quanh.

Ở đây nhìn giống công trường bỏ hoang, 2 người đàn ông 1 người cao to, 1 người ốm yếu, nhưng dù là ai trong 2 người, cô đều không thể thắng.

Tim đập càng mạnh, cô cắn môi, cố trấn tĩnh.

Cô căn bản không biết tại sao mình bị bắt cóc, trong lòng đột nhiên hiện lên tên của vài người, người nhìn cô không thuận mắt có Khâu Tịch, còn có bạn gái tin đồn của Cảnh Thần Hạo - Lucy.

Khâu Tịch cùng bộ phận với cô, cô ta không có gan làm chuyện này, nhưng Lucy thì khác …

Tất cả mọi người nhanh chóng lướt qua đầu Bùi Nhiễm Nhiễm, nhưng khi chủ trong miệng người đàn ông thô lỗ xuất hiện, cô bị dọa 1 phen…

“Hòa tiểu thư, người cô cần tôi đã bắt đến rồi!” Lý Hạo thấy người phụ nữ đi vào, nhanh chóng đứng dậy đón.

Hòa tiểu thư trong miệng Lý Hạo, chính là Hòa Miêu!

Hòa Miêu đeo kính râm, mặc đầm liền trắng, mặt mũi sạch sẽ, cô nhìn Bùi Dĩ Hàn dưới đất, châm chọc nhếch môi: “Làm tốt lắm, có bị ai phát hiện không?”

Lý Hạo lập tức lắc đầu bảo đảm: “Tuyệt đối không ai phát hiện, anh em tôi làm việc cô yên tâm, Hòa tiểu thư vậy cô nói tiền…”

Anh ngừng lại đưa tay ra, mắt đầy tham lam.

Hòa Miêu thấy vậy, không vui hừ lạnh 1 tiếng, từ trong tiếng lấy xấp tiền ra, đập lên người anh ta: “Đây là 5 vạn, chỉ cần anh ngoan ngoãn như lời, tiền tự nhiên không thiếu.”

- ----------- --------------

Lý Hạo nhận tiền, cảm thấy trọng lượng nặng, cười ngây ngốc. Lý Văn đi theo qua đó nhìn, 2 mắt phát sáng, nhiều tiền vậy anh chưa từng thấy qua, thì ra làm ngành này kiếm nhiều tiền vậy.

Lý Hạo nhìn mắt em trai, cẩn thận để tiền vào túi, gật đầu cong người với Hòa Miêu: “Hòa tiểu thư ra tay hào phóng, sau đó còn cần gì, cứ căn dặn, anh em tôi nhất định toàn lực phối hợp.”

“Nhận tiền rồi, làm việc thật tốt cho tôi! Treo người phụ nữ này lên trước.”

Hòa Miêu thật ra cũng rất tiếc tiền đó, cô dường như bán hết trang sức Âu Dương Lập cho cô. Chẳng qua, nếu tốn chút tiền, có thế giáo huấn phụ nữ già Bùi Dĩ Hàn, cũng đáng.

Lý Hạo Lý Văn nhận lệnh, nâng Bùi Nhiễm Nhiễm dưới đất lên, tháo dây trói chân, lấy vải trong miệng ra, dựng thẳng 2 tay cô, vừa chuẩn bị cột lên thanh chắn ngang trên trần nhà, nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên phản kháng kịch liệt.

“Cô ta tỉnh rồi, các người nhanh treo cô ta lên!” Hòa Miêu thấy Bùi Dĩ Hàn tỉnh dậy, gấp gáp dậm chân kêu to.

Bùi Nhiễm Nhiễm không để mặc Hòa Miêu treo mình lên, nhân lúc trói chân được cởi, cô không giả ngất nữa, mạnh mẽ mở mắt, đứng dậy nhanh chóng, dùng cao gót đập mạnh lên bàn chân Lý Hạo.

Dù cho Lý Hạo da thịt dày, cũng chịu không nổi.

“A!” Anh kêu thảm thiết 1 tiếng, ôm chân lăn ra đất.

Lý Văn dễ đối phó, thấy đại ca bị thương, phản ứng tự nhiên nhìn sang kia, Bùi Nhiễm Nhiễm canh chuẩn thời gian, đưa đầu gối lên đỉnh 1 cái.

Vừa hay chạm vào phần hông bụng, nỗi đau đó lập tức khiến Lý Văn mặt đỏ như máu, ôm lấy hông kêu thảm.

Bùi Nhiễm Nhiễm không quan tâm được nhiều, nhanh chóng chạy ra cửa, Hòa Miêu trước cửa chặn cô: “Các người bọn phế vật, nhanh chóng chặn lại…”

Lời chưa nói xong, mặt bị đập mạnh, Bùi Nhiễm Nhiễm cắn răng lấy tay bị trói, đánh mạnh vào mặt cô ta, khiến cô ta đau đến nói không nên lời.

“A---” Hòa Miêu bị đánh đau, té xuống đất, kính râm rớt xuống đất, mặt sưng to, nhếch nhác cực kỳ.

- ----------- --------------