Hác Lôi vừa thấy người tới, lập tức biến sắc, bước lên trước vài bước cẩn thận hỏi, “Đường tổng, sao ngài rảnh tới đây?”
Đường Sóc mặc đồ tây màu xám, đôi môi mỏng khẽ nhếch, miệng cong lên, lúc này đang bế và dỗ Noãn Noãn.
Bùi Nhiễm Nhiễm mới thấy Đường Sóc, lòng lập tức loạn, nhanh chóng quay đầu, lấy kính râm từ túi ra, lại nhìn con trai, lòng gấp gáp không thôi.
Đường Sóc lướt qua Hác Lôi, nhìn về hướng Bùi Nhiễm Nhiễm, trong lòng càng tò mò hơn.
Cô có thể chắc chắn người phụ nữ này từng gặp anh, nhưng, tại sao gấp gáp đeo kính lên?
“Mami, có phải con và anh không thể cùng đi học không?” Bùi Noãn giọng nức nở, mắt đỏ lên, nhìn cực kỳ đáng thương.
Cô copy, không phải là đứa trẻ thành thật, không có trường nhận cô.
Bùi Nhiễm Nhiễm đau lòng, đi lên vài bước muốn ôm con từ tay Đường Sóc, nhưng Đường Sóc lại quay người, khiến cô chạm vào không khí.
“Tiên sinh, xin trả con cho tôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm đứng thẳng người, sắc mặt lạnh lùng.
Âu Dương Lập giành điện thoại, bây giờ Đường Sóc giành con, công tử nhà giàu đến ăn no lên cơn giành đồ sao?
Đường Sóc liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, lại nhìn Bùi Noãn, nhíu mày, “Cô ấy là mẹ con?”
Bùi Noãn ngoan ngoãn gật đầu, đưa 2 tay về hướng Bùi Nhiễm Nhiễm, mềm mại làm nũng, “Mami, bế bế.”
Bùi Nhiễm Nhiễm đau lòng gấp gáp, đưa tay bế con qua, lại kéo con trai ra sau, ngẩng đầu nhìn thẳng Đường Sóc, giọng lãnh đạm, “Phiền tiên sinh nhường đường.”
Cô phải đi nhanh, tuy mấy năm không gặp, anh không nhận ra cô, chỉ là, thời gian dài, khó tránh bị lộ
- ----------- --------------
Đường Sóc không hiểu sao cô vừa thấy anh liền muốn đi, không lẽ lực hấp dẫn của anh bị giảm xuống?
Anh di chuyển 1 bước, nhường đường, nhưng lúc cô vừa lướt qua anh lười biếng nói.
“Con của cô, tôi có thể cho chúng nhập học.” Đường Sóc nhàn nhã nói tay đang chơi đùa với cái hộp quẹt được đặt làm, mắt hoa đào nhếch lên, liếc nhìn Hác Lôi đang đứng 1 bên, cười, “Chủ nhiệm Hác, bà nói tôi có quyền này không?”
Đường Sóc là chủ của trường Thất Thái Quang, đương nhiên có quyền này.
Hác Lôi run sợ lên trước, phối hợp gật đầu: “Đường tổng đương nhiên có quyền quyết định cho ai vô học, ngài nói sao chính là vậy.”
Bùi Nhiễm Nhiễm đã sáng lên, cuối cùng cũng hiểu. Đường thị đứng đầu giới giải trí, có thể là áp dụng quy tắc tiền đẻ ra tiền, đầu từ vào mảng khác, trường mầm non này, chắc cũng thuộc về Đường thị.
Tìm trường tốt cho Dương Dương và Noãn Noãn không dễ, tuy Bùi Nhiễm Nhiễm không thích chủ nhiệm này, nhưng bây giờ chỉ có thể tạm thời gửi con ở trường này.
Cuối cùng, Bùi Nhiễm Nhiễm chịu thua gật đầu: “Bây giờ tôi làm thủ tục nhập học cho 2 con.”
Đường Sóc không nói thêm gì nữa, mắt hoa đào lại vô thức liếc nhìn Bùi Dương phía sau Bùi Nhiễm Nhiễm.
Sao càng nhìn càng giống Cảnh Thần Hạo, từ lúc mới nhìn thấy cậu ở cửa phòng làm việc, lòng đã kinh ngạc.
Đây rõ ràng là bản thu nhỏ của Cảnh Thần Hạo.
Bùi Nhiễm Nhiễm làm xong thủ tục nhập học, đá trong lòng cũng được lấy ra, cô nhẹ thở phào, lúc quay người, thấy Đường Sóc đang đánh giá Bùi Dương.
Lòng cô hoang mang, đưa con ra sau lưng, có chút hoang mang, “Tiên sinh, hôm nay cảm ơn anh, nhà tôi còn có chuyện, đi trước, ngày khác đãi anh ăn cảm ơn.’
“Chọn ngày không bằng hôm nay, muốn cảm ơn thì hôm nay đi.” Đường Sóc khẽ híp mắt hoa đào, trả lời không chút khách khí.
Bùi Nhiễm Nhiễm bị nói đến câm nín, không ngờ 1 câu khách khí lại bị cho là thật, bây giờ muốn thoát cũng không được.
“Mami, chúng ta đưa chú đi ăn KFC được không?” Bùi Noãn đưa tay nhẹ kéo góc áo Bùi Nhiễm Nhiễm, nũng nịu nói.
Cô có thể đi học, đều là công lao của chú, phải để mami cảm ơn chú thật tốt mới được.
- ----------- --------------