70718.
“Nam nhân trên thế giới đều chết hết rồi sao? Tôi chỉ có thể ở bên anh?” Cô khinh bỉ nhìn Mẫn Lệ.
Bây h đang ở nhà ng khác, trc khoan nói với anh.
Sau khi đến nhà, Cố Linh thấy đc Mật Nguyệt tiểu bảo bảo của Dương Dương chủ nhân.
Thì ra họ thật sự đã định hôn, nhỏ như v, bây h lại còn lưu hành định hôn s?
Thật biết chơi!
“Mật Nguyệt bảo bảo sao? Cho nên tên là Mật Nguyệt?” Cô cười ngồi bên Dương Dương, ôn nhu nhìn Mật Nguyệt đang cười haha.
“Đúng!” Lâm Tri Hiểu vừa bưng ly nước qua, liền nghe lời của cô.
“Thích Mật Nguyệt, tên hay.” Cô đưa 1 ngón tay cho Mật Nguyệt, tiểu Mật Nguyệt nắm tay.
“Tay nhỏ rất mềm, non nớt, rất thoải mái.” Cô nhìn Mật Nguyệt còn đang cười: “Thật xinh đẹp, như là mẹ v.”
Tự nhiên bị khen, Lâm Tri Hiểu cười uống nước.
Thật biết nói chuyện!
Mẫn Lệ thấy cô vui vẻ cho với con nít: “Em thích, chúng ta cũng có thể sinh.”
“Tôi sinh cái gì, còn chưa tính, sau này nói!” Cô thật sự k muốn sinh.
Mà cô muốn đi!
K ở lại đâ, sinh con với Mẫn Lệ?
V k fai rất lâu cũng k rời đc.
Cô mới k muốn!
“Đc.” Họ về từ từ bàn bạc.
Buổi trưa cứ thế qua bằng việc Cố Linh chơi đùa với tiểu Mật Nguyệt.
Ngủ sớm nhất, nhưng dậy trễ nhất là Bùi Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo cuối cùng cũng dậy.
Bọn họ nhìn mấy ng hòa thuận vui vẻ, có thể tác phẩm chỉ là 1 phong cách đặc biệt của nhiếp ảnh gia, thực tế nhìn Cố Linh như v, cũng khá hoạt bát, k fai là linh hồn rỗng như tác phẩm triển lãm.
Tối, ngồi trên bàn ăn, Thích Thịnh Thiên nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “Chị dâu, lời này là tôi nói, k ngờ thật sự là lẩu, chị có thể ăn sao?”
“Có thể! Chỉ cần k ăn cay, ăn thanh đạm là đc.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nói.
Cô vừa nói xong, Cố Linh liền nhịn k đc nói: “Mọi ng chỉ ăn không có ý nghĩa gì? Rượu đâu!”
Mẫn Lệ vừa nghe, cô lại muốn uống rượu?
Cô có phải nghiện rượu k? Mỗi ngày đều uống?
Còn uống đc hơn anh.
“Đệ muội… tửu lượng k tệ?” Thích Thịnh Thiên nhìn Cố Linh, cười hỏi.
“Cũng đc! Có thể uống đến Mẫn Lệ bò!” Lần trc cô làm anh uống đến say mèm.
“Lợi hại! Lên rượu lên rượu!” Thích Thịnh Thiên lập tức nói: “Rượu gặp tri kỉ cụng ly ít, đêm nay k say k về.”
“Có thể k về, ở lại nghỉ ngơi.” Cảnh Thần Hạo bình thản nói.
Mẫn Lệ muốn nói đừng uống, nhưng mỗi lần bản thân đều uống, s có thể kêu cô k uống?
Cuối cùng anh đưa rượu lên cụng chung, trên bàn ăn chỉ còn 3 ng cùng Dương Dương Noãn Noãn k uống.
“Đệ muội tửu lượng thật tốt!” Thích Thịnh Thiên nhìn chai rượu trên bàn, bọn họ uống nhiều v r.
Bùi Nhiễm Nhiễm k kiên nhẫn nhìn họ uống rượu, thật uống đc!
Cô nghiêng đầu nhìn Cảnh Thần Hạo, nhỏ tiếng nói: “Họ cứ uống thế, k vấn đề chứ?”
“K s, say r khiêng về ngủ.” Anh gắp rau cô thích vào tô cô, về những ng khác, tạm thời k quan tâm.
“Dạ đc!” Cô cũng k quan tâm nữa.
Kết quả, hình như Thích Thịnh Thiên và Cố Linh đều say r.
Lâm Tri Hiểu cạn lời nhìn nam nhân dựa vai cô k ngừng kêu “Hiểu Hiểu”, sức nặng cơ thể áp lên ng cô.
Lời nói k fai quá loạn, đã nói k uống, k uống say, nhanh v đã quên.
Ở nhà Cảnh tổng uống say thành v.
Cô k kiên nhẫn, chỉ có thể đỡ anh về phòng nghỉ.
Mà 1 ng say khác k chịu hợp tác, mặt nhỏ đỏ lên cầm chai rượu: “Uống 1 chút đi, thêm chút nữa! A Lệ… anh k uống cùng tôi s?”
“Anh cùng em, nhưng em say r, ngoan, mai uống tiếp!” Mẫn Lệ muốn lấy rượu từ tay cô, nhưng cô nhanh chóng né đi.
“Anh là ng xấu! A Lệ là ng xấu, dám giành rượu của tôi! K cho tôi uống!” Cô cười híp mắt, ôm chai rượu nhìn anh, nghiêng đầu đi ra ngoài.
“La la la…. A Lệ giành rượu của tôi, A Lệ là ng xấu, tôi k cho! K cho!”
Mẫn Lệ thấy cô đột nhiên lên cơn điên khi say, liền chạy theo.
Anh nhớ lần trc say, k fai v!
Hôm nay s v?
Cố Linh cầm rượu lên lầu, ở lầu 2 chạy loạn.
“K cần, tránh xa tôi tí, bây h anh giành rượu của tôi, sau này giành cái khác! K nhường tôi chút nào!” Cô từ từ lùi về, nhìn anh đi đến, chai rượu áp lên mặt, cơ thể say mèm lùi về sau.
“Anh đừng qua, cách xa tôi tí!” Cô lắc đầu: “A Lệ…”
“Rốt cuộc em muốn anh đến hay k?” Mẫn Lệ nhìn bộ dạng say mèm của cô, thật sự k thể tùy cô tiếp tục.
Đi đến bên cô, từ trong tay lấy chai rượu, nhưng tay nhỏ của cô cứ ở trên chai, k chịu buông.
Cơ thể 2 ng dán chặt, sáng đèn hành lang làm in khuôn mặt dính chặt của họ.
Cố Linh đột nhiên thả lỏng tay, sức nặng cơ thể dựa vào anh: “Chồng! Dẫn em đi ngủ, tắm nữa!”
Mẫn Lệ ném chai rượu, sau đó ôm cô, quay ng nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo vừa lên lầu.
“Anh Hạo, chị dâu, cô ấy say, chúng tôi đi trc.” Anh ôm Cố Linh, liền về phòng họ.
Cố Linh nằm trên giường bắt đầu k đàng hoàng, hai tay k yên, ở trên giường lật qua lật lại.
Cuối cùng, cô bò bên mép giường: “Ọe ọe” bắt đầu nôn khoe.
Trc đây khi uống rượu, k xuất hiện cảnh này, s bây h, lại muốn ói.
“K fai e có thai chứ?” Mẫn Lệ vỗ lưng cô, căng thẳng hỏi.
“Trời ơi, a có thường thức k? Chúng ta mới ngủ mấy ngày? Còn có thai? Kiểm tra ra cái rắm!” Cô có thể bị cảm r, cho nên uống say mới ói.
“Em k cần kích động, cũng đừng đầy miệng chửi tục, nhanh ói đi!” Mẫn Lệ thấy cô ói khó chịu v, lòng anh cũng khó chịu.
Cố Linh k muốn quan tâm anh, nhưng thật sự có chút khó chịu.
Lại ói 1 hồi, cô ý thức mới dần phục hồi.
“Anh còn ngây đó làm gì? Tìm bác sĩ, or là lấy thuốc, tôi k khỏe, bị cảm r!” Cố Linh đứng dậy, ói đến cô sắp k còn sức đứng nữa.
Nam nhân này còn ở bên trông cô, cũng k biết chăm sóc người khác!
Cơ thể cô chao đảo dựa vào ng anh, sau đó cảm thấy bị bàn tay để lên trán cô. cô hoàn toàn chui vào lòng anh.
Mẫn Lệ ôm cô lên, để cô lên giường, nhìn cô ngủ say, cảm thấy mặt cô có chút nóng, quay ng liền rời phòng.
K lâu sau, bác sĩ gia đình lên, sau khi kt, cho thuốc r rời đi.
Mà Cố Linh sớm ngủ như chết.