“Ngoan thật, không có đá anh.” Bùi Nhiễm Nhiễm giờ mới phát hiện có người đến bên mình.
“Anh nói em đó bảo bối to bự của anh.” Cảnh Thần Hạo nhìn má Bùi Nhiễm Nhiễm, nhẹ nhàng hỏi “Lúc nãy em nghĩ gì?”
Cô nghiêng người, để tiện nhìn gương mặt đẹp trai của anh, từ từ đáp: “Em đang nghĩ sao mà mẹ em và Nhã Phán lại có thân với nhau nhanh thế, còn hẹn nhau đi ăn cơm.”
“Bọn họ suy cho cùng cũng là người nhà.”
“Nhưng..” Bùi Nhiễm Nhiễm đôi tay giữ lấy cằm anh, giương mặt lên, “Ba em và chú hai em quan hệ cũng không thân thiết như thế, người thân chung em không đi lại thường xuyên thế...”
Nếu không cùng không biết có 1người ở thành phố a, 1 người ở thành phố S!
“Đừng nghĩ nhiều, sức khỏe em quan trọng hơn, những chuyện khác không cần phải suy nghĩ.” Cảnh Thần Hạo đau lòng khi mấy ngày nay cô tâm sự đầy người không nghỉ ngơi thật tốt.
Vì mối quan hệ giữa anh và Bối Tịnh Nguyệt, khiến Nhiễm Nhiễm luôn nhọc lọc.
“Thôi được rồi!” Cô hít 1 hơi sau, “a...”
“Sao thế?” Cảnh Thần Hạo sờ bụng cô, lo lắng nhìn khuôn mặt của cô, “Nhiễm Nhiễm?”
“Nó đá em.” Bùi Nhiễm Nhiễm sờ bụng, đầy nhõng nhẽo nhìn anh.
“Phải ghi lại, đợi nó ra đời tính sổ với nó.” Cảnh Thần Hạo đỡ cô từ từ đi xuống lầu.
Hai người đi xuống lầu, bên trong bụng của Bùi Nhiễm Nhiễm lại ngoan ngoãn đến là, “Có khi nào nó sợ anh dọa, sau đó không dám ra ngoài thì làm sao?”
“Không ra thì mổ.”
Nghe Cảnh Thần Hạo nói thế, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy toàn thân lạnh cả lên.
Cô sờ vòng tròn bụng mình, nói với bảo bối trong bụng, “Bảo bối, con ngoan ngoãn ra đây nhé? Nếu không daddy con sẽ lấy dao mổ con ra, daddy con sau này nhất định không nỡ đánh con, ngoan..”
Cảnh Thần Hạo nhìn ngữ điệu cô dịu dàng như thế, anh không nỡ đánh mới lạ, nếu con gái đương nhiên không nỡ, nhưng nếu là con trai, thằng nhóc đó dám bắt nạt mami nó, nên đánh.
Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn còn sịu dàng nói, không để ý đến cái nhìn u ám của người đàn ông bên cạnh.
“Daddy, ba làm mặt lạnh làm gì? Sợ quá!” Noãn Noãn ngồi trên ghế, nhìn 2 người đi xuống, mở to mắt.
“Nhất định là do mẹ bị bắt nạt.” Dương Dương tay nhìn ipad, đầu không ngước lên.
“Mami bị ai bắt nạt? Daddy nhất định giúp mami ra mặt, người làm hại mami đều là người xấu!” Noãn Noãn phẫn nộ nhìn họ, mặt đầy tức giận.
Dương Dương đưa mắt liếc nhìn Noãn Noãn, em gái này càng ngày càng ngốc rồi.
“Khong ai bắt nạt mami hết, anh con lừa con đó.” Thai nhi động đẩy sao gọi là bắt nạt?
Nếu mà cái đó cũng gọi là bắt nạt, hai đứa nó chắc bắt nạt cô không ít.
Cảnh Thần Hạo vẫn mặt lạnh lùng, lòng càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình, nếu đó là con trai, sẽ xử lý nó.
“Thôi, ăn cơm thôi, Dương Dương bỏ ipad xuống.” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Dương Dương Noãn Noãn nói, cùng Cảnh Thần Hạo đi ra.
Noãn Noãn dựa vào ghế sofa ngước đầu lên nhìn Dương Dương, “Anh hai, thật ra...là daddy bắt nạt mami đó?”
Còn chưa đi xa nên Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy mặt đỏ lên, Noãn Noãn bình thường nghe thấy gì?
Cảnh Thần Hạo cả mặt tỉnh bơ, như không có gì xảy ra.
“Phòng nhà chúng ta cách âm...” Bùi Nhiễm Nhiễm nhẹ nhàng hỏi.
“Rất tốt.”
“Sau lại có thể...” Cô nhìn Cảnh Thần Hạo, không thể!
“Những chỗ khác...có thể không tốt lắm.”
“...”
Chỗ khác là nói nhà Lâm Tri Hiểu sao?
Trời ơi!
Lần sau cô nhất định không đến đó!
...
Ngày tháng càng ngày càng bình yên, sự khác biệt nhất giờ là mẹ cô đã về.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhận được điện thoại của Vivian, nói cô ta đi du lịch về, biết mẹ đẫ về, bảo cô ta đến nhà chơi.
Cảnh Thần Hạo không tình nguyện đưa cô đến nhà Vivian, vì nhà Vivian đối với anh mà nói, thật là 1 nơi không muốn đi, cũng không muốn Bùi Nhiễm Nhiễm đi.
“Không sao! Chỉ là 1 buổi trà chiều, em sẽ về nagy!” Lúc xuống xe, cô an ủi “Huống hồ mẹ em ở đó, em bụng lớn thế, em có thể làm gì?”
“Mẹ ở đó càng không yên tâm.” Cảnh Thần Hạo kéo tay của cô không muốn buông.
Trước đây khi đến nhà Vivian rất dễ xảy ra chuyện, giờ còn có thêm 1 mẹ vợ không thích mình cũng ở đó, 2 người phụ nữ nếu rót vào cô vợ yêu nhỏ bé của anh cái gì đó, lúc đó anh tìm ai đây?
“Anh yên tâm, không xảy ra chuyện đâu! Cũng sẽ không đi khỏi, 2 tiếng sau anh đến đón em, được không?” Cô rút tay ra khỏi tay Bùi Nhiễm Nhiễm, mặt tiến gần anh, hôn 1 cái.
1 nụ hôn nhỏ tạm biệt, khiến lòng Cảnh Thần Hạo thoải mái hơn, “Anh đi bệnh viện thăm Đường Sóc rồi quay lại đón em.”
“Thăm lâu hơn tí! Thăm 1 cái không đủ 2 tiếng đâu.” Bùi Nhiễm Nhiễm mở cửa xe đi xuống, “Bye...”
Cô đi được vài bước thấy Vivian và Bối Tịnh Nguyệt đi ra, đỡ cô vào trong.
Nếu có thể, Cảnh Thần Hạo thật không muốn rời khỏi.
Nhưng họ uống trà chiều, anh thật sự không thích hợp xen vào.
“Mẹ, chị, con không sao.” Cô thật không sao!
Trước đây Dương Dương Noãn Noãn 2 người, bụng thật lớn, cô 1 mình ở ngoài cũng qua dược, giờ chỉ có 1 đứa, sao lại trở nên nhõng nhẽo thế.
Chắc là do có người chăm sóc, nên trở nên thế chăng!
Bên trong phòng khá ấm áp, cô vừa ngồi xuống, Vivian đã rót cho cô 1 ly nước trái cây, “Tốt cho da.”
“Cảm ơn!” Cô từ từ uống 1 ngụm, “Quy Hảo không ở đây sao?”
“Chị vừa về, cô ta đã vội ra nước ngoài! Cũng không biết đang làm gì!” Vivian bất lực đáp, “Gái lớn không quản được, nó tự có suy nghĩ rồi!”
“Khá tốt!” Cô nhẹ nhàng đáp.
Cô tiếp tục uống nước ép.
Bối Tịnh Nguyệt nhìn Vivian, không ngừng nháy mắt với cô.
Vivian nhẹ lắc đầu, biểu thị từ chối.
Bối Tịnh Nguyệt mặt trâm ngâm, Bùi Nhiễm Nhiễm vừa đặt ly xuống, bà ta cười nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm.
Bùi Nhiễm Nhiễm luôn cảm thấy mẹ và Vivian vừa rồi đã nói rất nhiều chuyện sau lưng cô, tuy cô không nghe thấy chữ nào.
“Các người có gì thì nói thẳng đi! Trừ chuyện mà bảo con rời khỏi Cảnh Thần Hạo nhạt nhẽo đó, con đều có thể miễn cưỡng nghe.”Cô liếc trái phải cái.
Thật ra nhìn là biết không phải tụ họp thông thường.
“Mẹ em.. có bạn trai mới, muốn kết hôn! Muốn hỏi ý kiến em!” Vivian cười nói.
Bối Tịnh Nguyệt trừng mắt nhìn Vivian, cái đó nói cho cô nghe, không phải Nhiễm Nhiễm nghe.
Đúng là khiến bà loạn cả lên, rõ ràng là biết bà định nói chuyện của Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo.
“Thật không?” Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu nhìn Bối Tịnh Nguyệt, nhìn cô muốn nói không ra lời, cười đáp, “Thực ra con thấy khá ổn, con chấp nhận được, con tin ba cũng vậy, ba nhất định mong mẹ sống tốt, nếu mẹ thích, đều được.’
Dù sao đi nữa cuộc đời mẹ cô còn rất dài, không thể cứ đơn độc 1 mình!