Lần này Hai cha con này lại trở mặt rồi.
Thích lão gia không nói nên lời, ấm ức, không nói chuyện.
Thích Thịnh Thiên nhanh chóng sẽ đến bệnh viện, Lâm Tri Hiểu dựa vào đầu giường đợi anh.
“Bà xã, em chịu thiệt thòi rồi.” Lâm Tri Hiểu nhanh chóng đi đến trước mặt cô, kéo cô đôi tay cô, “Bà xã, anh đã giúp em ra mặt! Em yên tâm.”
“Ra mặt? Anh đã làm gì?” Lâm Tri Hiểu quan tâm nhìn anh, “Đó là ba anh, ông ta không có ý, em có thể tha thứ cho ông ta.”
“Ông ta cố ý, anh là con ông ta, hiểu rõ ông ta hơn em, anh ta cố tình đến kiếm chuyện em, không muốn anh vui.” Thích Thịnh Thiên ngồi bên cạnh, nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô, “Sao vẫn chưa đỡ, sắc mặt kém quá, bà xã, có chỗ nào không khỏe.”
Lâm Tri Hiểu gật đầu, “Có.”
“Đâu?” Thích Thịnh Thiên lập tức đứng dậy, đưa tay vòng quanh gáy cô, chuẩn bị đi tìm bác sĩ.
“Em chỉ là trong lòng không thoải mái, không phải cơ thế.” Lâm Tri Hiểu kéo tay anh, “Anh dù gì cũng là cha, đừng quá cứng ngắt, với lại chuyện trước đây đã qua lâu như thế, anh có thể chấp nhận Thích Đại thiếu gia, sao không thể tha thứ ông ra?”
Cô không muốn mối quan hệ họ cứ đối đầu nhau, nếu có thể, cô hy vọng hai người họ làm lành.
“Chuyện trước đây anh có thể không tính toán, nhưng vừa này ông ta nói, còn chuyện năm ngoái tự mình đí nói mấy lời đó với em, sao anh có thể tha thứ cho ông ta, đâu phải ông ta lấy vợi, thực là lo quá xa!” Thích Thịnh Thiên nghĩ đến chuyện năm ngoái, đầy sự không vui.
“Thôi thôi, đừng giận, em không nói nữa, em muốn ăn táo, anh gọt cho em.” Lâm Tri Hiểu buông tay anh ra.
Chuyện này không vội, phải từ từ.
Giống như đại boss và Đường Sóc, đến giờ vẫn chưa lành.
Năm ngoái Nhiễm Nhiễm cho rằng chỉ cần bọn họ hợp tác với nhau, gặp mặt nhiều lần, sẽ tự phục hồi quan hệ như trước, nhưng thực tế chứng minh không phải thế.
Cho đến khi hợp tác xong, đôi bên đều thắng lợi, đại boss và Đường Sóc vẫn không có phản ứng làm lành.
Sau đó Nhiễm Nhiễm ngoài mặt thì tỏ ra bỏ cuộc, nhưng vẫn không ngừng cố gắng, 2 người đàn ông không có ý chủ động làm lành, có vẻ như cố gắng cho mình xem vậy.
Sau đó, Nhiễm Nhiễm giận lên, hợp tác cũng không làm nữa, hai người đó muốn làm gì làm, còn rắc rối hơn cả nữ giới.
Thích Thịnh Thiên người này...
Anh ta có ý kiến với cha mình, cha anh lại có ý kiến với cô, Thích Thịnh Thiên kẹp giữa, lại vì chuyện trước đây, có thể rất khó làm lành với nhau.
Có thể nói không có làm lành bao giờ, do họ có bao giờ vui vẻ chung sống bên nhau.
...
Diệp Mộ Yên mặc đầm màu đen, mới rời khỏi trường quay.
Cô vừa đi ra, trước mặt cô đã vây đầy phóng viên, ánh đèn chớp nháy không ngừng hướng về cô.
“Cô Diệp, cô thật là đang hẹn hò với Cảnh Tổng của tập đoàn Cảnh Thiên sao?”
“Cô Diệp, xin hỏi các người bao giờ cưới? Người ta nói mẹ quý nhờ con gả vào hào môn? Cô có suy nghĩ gì?”
“Cô Diệp, hôm qua đột nhiên xuất hiện tin vợ cũ của Cảnh Tổng cô Bùi Nhiễm Nhiễm ngoại tình, còn có thai, cô cảm thấy đứa trẻ trong bụng cô ta có thể là của Cảnh Tổng không? Hay của Tề tổng?”
“Cô Diệp, tôi vừa nhận được tin cô ngừng quay phim, có thể nói nguyên nhân không?”
Vẫn đề nhiều vô kể cứ hiện lên trước mặt cô, như thủy triều dâng lên vậy.
Cô ngừng chân đứng yên vị trí, gương mặt xinh đẹp tươi cười, má trái có núm đồng tiền lô ra, dáng vẻ phóng khoáng, trang trọng, từ tốn vô cùng.
“Tôi chỉ là 1 diễn viên trong phim, nên cụ thể tạo sao phim ngừng quay tôi không biết, còn về chuyện của Cảnh tổng...” Diệp Mộ Yên đột nhiên nhìn 1 ống kính, “Tôi muốn nói là, Cảnh Thần, anh rất tốt, bất luận xảy ra chuyện gì, em và An An đều ủng hộ anh.”
Đây chẳng phải là đang Show ân ái sao, rải cẩu lương?
Phóng viên bàn tán um sùm, những vấn đề khác không ngừng hướng về cô.
Sau lưng Ứng Giác Nguyệt nghe thấy lời cô nói, cầm điện thoại bỗng dwung cười phá lên, “Đúng là đồ ngốc là thì năm nào cũng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều...”
Giọng cô không lớn, nhưng chỗ nào có Ứng Giác Nguyệt xuất hiện, nơi đó đều trở thành tâm điểm.
Nhưng giờ còn có Diệp Mộ Yên, bọn họ không muốn bỏ ai, thế là, bọn họ vây hai người lại với nhau.
Ứng Giác Nguyệt cúi đầu chơi điện thoại, không thèm để ý đã bị đám phóng viên chặn lại, cục diện này thấy thường xuyên, không lấy làm lạ.
“Cô Ứng, câu cô vừa nói có ý gì? Chẳng lẽ cô cũng thích Cảnh tổng?” 1 phóng viên can đảm nói.
“Cảnh tổng anh tuấn giỏi giang, tiền và quyền không kém bất kỳ ai, thân làm phụ nữ ai mà không thích, nhưng mà tôi tự mình hiểu rõ, người ta là trai đã có vợ, sao tôi lại làm chuyện vô đạo đức được, tuy tôi nhân phẩm không tốt, nhưng mà đạo đức tối thiểu đó tôi vẫn có.” Ứng Giác Nguyệt nói.
Diệp Mộ Yên nghe rõ lời cô ta, vẫn cứ cười nhek, “Ứng tiểu thư lúc đang nói câu này, có nhớ đến chuyện mình đã từng làm không?”
Diệp Mộ Yên vừa nói thế, những người khác đã rõ, Ứng Giác Nguyệt tức giận, cô quá nổi tiếng, đến nỗi bất cứ chuyện gì liên quan đến cô, đều lập tức lên hot search, nhưng?
Tin tức xấu của cô thật là quá nhiều, thực ra có nhiều chuyện không đúng, rõ là nói bậy, nhưng mà Ứng Giác Nguyệt trước giờ không để tâm.
Đồn rằng cô bán thân đổi lấy vị trí, được người ta bao nuôi, rồi ngủ với người này người kia, hơn thế, nửa đầu năm nay, còn nghe nói cô ngủ với 1 cậu nhóc 17 tuổi dẫn đầu đoàn múa.
Vả lại còn bao nuooi trai trả, đối với tin này, ngay cả tiếng “haha” cô cũng không nói.
Dù tin tức tệ bao nhiêu, họ đã quen rồi, những fans thích cô vẫn cứ thích, do cô đủ đẹp, quá đẹp, dáng đẹp, tính cách lạnh lùng, nhận được sự yêu thích của fans.
“Tôi làm gì?” Ứng Giác Nguyệt ngẩng đầu lển, nhanh chóng nhìn ống kính đối diện, “Tôi không đẻ con với người đã có vợ, cũng không trải nghiệm qua XXX! Đẻ con đối với tôi mà nói, còn quá xa vời.”
Ứng Giác Nguyệt nói thế, những ký giả khác dường như vui điên lên, chưa trải qua xxx?
Đó là 1 tin sốc.
Theo những tin tức đã tung ra trước đó, danh sách những người ngủ qua với cô cho thấy, cô là người phụ nữ có cuộc sống về đêm phòng phú, sao lại chưa trải nghiệm!
Lời cô nói chẳng khác nào nói mấy cô AV nói mình còn trinh.
Phóng viên bàn luận khong ngớt, Diệp Mộ Yên bị ghẻ lạnh.