“ Chị dâu, chị rảnh rỗi như vậy, Hạo ca có biết không? Cô quan tâm chuyện của anh chẳng bằng cô đến kiếm Cảnh Thần Hạo thân mật.
“ Tôi vẫn rảnh rỗi như vậy mà.”
Sao dạo này cô phải lo lắm chuyện vậy!
Đường Sóc và Cảnh Thần Hạo vẫn như cũ, không có vẻ gì là sẽ làm hòa, Thích Thịnh Thiên lại gặp phải chuyện như vậy, còn Cảnh Thần Hạo thì sao!
Còn một đứa trẻ nghi là của anh đang nằm trong bụng người phụ nữ khác nữa, sao chẳng có chuyện gì tốt lành xảy ra vậy!
“ Cô ấy thích kiểu như thế nào tôi không biết, tôi không thân với cô ấy lắm.” Thích Thịnh Thiên lắc đầu, “ Chị dâu, chuyện này chị phải giúp em khuyên giải với Hiểu Hiểu nhé, em sẽ nhanh chóng giải quyết thôi.”
“ Cô ấy thì cậu yên tâm, tôi lo cho cậu hơn.” Mặc dù giấy kết hôn đó hình như không có hiệu lực trong nước!
Nếu đổi lại là cô thì chính cô cũng sẽ đau lòng về chuyện này, tâm tư của Lâm Tri Hiểu cô hoàn toàn có thể hiểu được.
“ Chị dâu thật tốt, đúng là em cảm thấy không dễ chịu chút nào.” Anh sắp bị Trần Nhan làm tức chết thôi.
Bùi Nhiễm Nhiễm nói rồi định quay lưng rời đi.
Thích Thịnh Thiên nhìn cô rời đi, anh cảm thấy hơi buồn, hai người đã nói chuyện xong rồi sao?
Sao đột nhiên lại đi rồi?
Bùi Nhiễm Nhiễm quay về văn phòng của mình, cô chống cằm càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Cô có nên hẹn gặp Trần Nhan hay không?
Dù sao thì lượng công việc hiện tai của cô đang rất ít!
Ngày ngày đi làm cùng Cảnh Thần Hạo, thực ra cơ thể cô đã sớm khỏi rồi, không cần thiết phải như vậy.
Cảnh Thần Hạo không cho phép cô để bản thân mình quá mệt mỏi, nhưng cô không bận một chút lại thành ra rảnh rỗi quá cho nên suốt ngày nghĩ cho những chuyện lặt vặt của người khác, cảm giác còn đau đầu hơn cả lúc cô làm công việc của mình.
Trần Nhan không đi làm nên Bùi Nhiễm Nhiễm hẹn cô ra uống trà, nhưng lúc ra khỏi công ty cô cũng có nói với đại boss một tiếng không thì anh sẽ tức giận mất.
Điều lạ là anh không hề ngăn cô lại, cũng không nói muốn đi cùng cô, nên cô tự đi một mình.
Cô đến tiệm cà phê, vừa mở cửa căn phòng đã đặt trước đã có thể ngửi thấy một mùi thuốc lá phảng phất.
Trần Nhan vừa nhìn thấy cô liền lập tức mở cửa sổ ra thông gió, gương mặt xinh đẹp điềm tĩnh quay ra nhìn cô.
“ Lâu lắm không gặp.” Cô ấy chào trước.
Bùi Nhiễm Nhiễm tiến đến, nhìn chiếc gạt tàn trên bàn, “ Hút thuốc không tốt cho cơ thể đâu.”
“ Không ai quản tôi chuyện này cả.” Trần Nhan nói với vẻ chẳng sao cả nhưng tay cô lại tắt điếu thuốc đi.
“ Cho nên cô muốn kiếm một người kiềm chế cô hơn sao? Cho nên mới nói yêu cầu ly hôn với Thích Thịnh Thiên?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn gương mặt cô, hình như có tâm sự.
“ Tôi chỉ nói chơi thôi, dù sao anh ta cũng không nghiêm túc đâu!” Trần Nhan vẫn phổi bò như cũ, “ Không phải còn điều động cả Cảnh tổng rồi sao? Sáng sớm ba tôi đã nói đơn hàng có vấn đề, có mấy nhà đều cancel đơn hàng chót hạn.”
Cảnh Thần Hạo động tác khá nhanh, cả ngày nay cô đều ở trong văn phòng mà không phát hiện ra.
Cô đột nhiên cảm thấy hơi ngại, dù gì thì chuyện này cũng do chồng cô làm.
“ Thực ra giấy kết hôn đó vô giá trị trong nước, cô biết chứ?” Chuyện thương trường Cảnh Thần Hạo làm vậy chắc chắn có lý do của anh ta.
“ Bây giờ biết rồi, không tôi lại cứ tưởng anh ta vừa kết hôn đã ngoại tình! Nhưng......” Ngón tay Trần Nhan gõ gõ lên bàn, “ Thích Thịnh Thiên không biết chứ!”
Nếu biết thì chẳng cần tìm cô làm gì, cũng chẳng cần bị Cảnh Thị đối xử như vậy.
“ Tạm thời không thấy nói.” Với trạng thái sáng nay của Thích Thịnh Thiên thì xem ra chắc Lâm Tri Hiểu cũng chưa nói.
Đột nhiên cảm thấy cậu ta thật đáng thương, ai cũng biết chỉ giấu mình cậu ta.
“ Đúng là lợi hại, mấy người đúng là!” Trần Nhan đột nhiên cười, cười đến độ khó dừng lại, “ Thích Thịnh Thiên nhất định sẽ hận chúng ta đến chết mất!”
“ Tốt thôi, coi như thử lòng cậu ta, cô nói anh ta chậm chạp, nhưng xem ra lần này động tác cũng khá nhanh đấy chứ, chỉ có điều nhầm người thôi.” Nếu như giờ này hai người kết hôn là cậu ta và Lâm Tri Hiểu thì.
Cô cũng chẳng cần tra xem giấy kết hôn đó có hiệu lực trong nước hay không nữa mà trực tiếp khuyên hai người đến thẳng cục dân chính để đăng ký kết hôn, như vậy là hợp pháp rồi.
“ Tôi còn bất ngờ hơn cậu ta!” Chắc chắn lúc đó cô lỡ coi Thích Thịnh Thiên thành một người nào đó.
“ Biết, nhưng cô cũng hút ít đi.” Cô ít thấy phụ nữ hút thuốc, mặc dù số lần cô gặp Trần Nhan không nhiều nhưng gần như lần nào cũng thấy cô ấy hút thuốc.
“ Đột nhiên tôi thấy làm les hay hơn!” Như vậy thì không cần đau khổ hay vất vả vật lộn trước tình trường nữa.
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy khá vui vẻ khi nói chuyện với cô ấy, quả nhiên trong lòng thích một ai đó sẽ rất đau khổ, lẽ nào Trần Nhan và người đó không thể đến được với nhau sao?
Nếu như không thể, tại sao lại cần Thích Thịnh Thiên giới thiệu bạn trai cho mình làm gì, và cách nói của cô ấy cũng không giống như đang đùa giỡn.
“ Cô có thể tìm một người đàn ông quản chế lấy cô.”
“ Không tìm thấy mà! Thế nên mới cần nhờ Thích Thịnh Thiên giúp đó! Cậu ta lại không giúp, không giúp thì thôi còn làm thế với tôi! Đúng là chó cắn áo rách, không biết ơn gì cả, trước tôi giúp cậu ta biết bao việc! Chính tôi còn bị mang cái mác đã có chồng chưa cưới tiền nhiệm, nhưng cậu ta thì sao! Đến một câu cảm ơn cũng không có!” Trần Nhan nâng cốc cà phê lên uống vài ngụm, càng nói càng thấy tức.
“ Đột nhiên tôi rất muốn biết vì sao hai người lại đính hôn với nhau?” Khi trước lấy lý do vì có con nên lấy chỉ là một trò đùa nên không phải lý do này.
Trần Nhan bỏ ly cà phê xuống, cô nhìn Nhiễm Nhiễm, giải thích đơn giản.
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe xong liền cười, vì Thích Thịnh Thiên sau khi uống say muốn kết hôn với Lâm Tri Hiểu, kết quả là vì uống say cùng với Trần Nhan nên bị người nhà cậu ta hiểu lầm.
Nếu theo như lời của Trần Nhan thì cô ấy nhớ lại có một buổi sáng khi nhìn thấy cậu ta, phát hiện tâm trạng của cậu ta không được tốt, chắc chính là lúc đó.
Không ngờ cậu ta có thể giấu kỹ như vậy, nếu không phải Trần Nhan đi tìm Lâm Tri Hiểu chắc cũng không thể biết được!
Đúng là lợi hại!
“ Nhiễm Nhiễm, cô là một cô gái tốt, luôn phải lo lắng cho những chuyện như thế này đúng là vất vả cho cô, hay là......tôi đi ly hôn với cậu ta cho rồi! Như vậy tôi cũng thoát khỏi cái mác đã có chồng để đi hưởng thụ ong bướm ngoài kia.” Cô từ đầu đã không thích Thích Thịnh Thiên, ai mà biết lại thành ra như thế này.
“ Nếu được như vậy thì tốt nhất.” Bùi nhiễm Nhiễm cười nói, như vậy họ sẽ không còn phải lo lắng nhiều chuyện nữa.
Thực ra cứ thế đến được với nhau là tốt nhất, đây là điều mà cô rút ra được.
“ Như vậy có dễ cho cậu ta quá không? Haizz, tôi phải nghĩ cho kỹ đã, sau khi tôi ly hôn với cậu ta mà cậu ta lại lập tức kết hôn trong khi tôi còn không có nổi bạn trai, cho nên, yêu cầu cậu ta giới thiệu đối tượng cho tôi không quá đáng chứ! Cái anh chàng này đúng là nhỏ nhen quá!” Trần Nhan cũng hơi đau đầu về vấn đề này.
Lẽ nào cậu ta không có chút EQ nào hay sao?
Không thể bán đứng người khác một lần?