Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 374




Người đàn ông này thật sự quá yêu nghiệt mà!

“Bùi Nhiễm Nhiễm, thật ra cô hoàn toàn có thể không cần phải làm kế hoạch gì, chi bằng cô đi làm diễn viên lồng tiếng đi, diễn viên tiểu phẩm cũng không tệ, hai bè cũng khá hợp với cô.” Anh vừa nói vừa đứng dậy, “đi thôi! Nhưng cô thế này Dương Dương Noãn Noãn có nhận ra cô không?”

“Cái này không cần anh quan tâm.” Bùi Nhiễm Nhiễm trừng mắt liếc nhìn anh một cái, xoay người đi ra ngoài.

“Được được, tôi mặc kệ, nếu như cô bị Cảnh Thần Hạo bắt lấy, tôi cũng mặc kệ.” Tề Viễn Dương đuổi theo bước chân của cô, nhìn bộ trang phục hầu gái của cô, nhẹ nhàng lắc đầu, “tôi cảm thấy cô bổ sug thêm chút gì đó cho dáng người của cô, chỉ cần Cảnh Thần Hạo có chút hoài nghi, kiểm tra camera một cái là có thể nhìn ra ngay.”

“Chúng ta đi sớm một chút, hiện vẫn chưa tới giờ tan học, vẫn chưa tới lúc đón, người của Cảnh gia sẽ không đi.” Huống chi vừa mới nghe anh ta nói Cảnh thị gần nhất xảy ra chuyện lớn như vậy.

Cảnh Thần Hạo đang bận bịu xử lý công việc của công ty, anh ta có lẽ sẽ không tự mình đi đón Dương Dương Noãn Noãn.

Bùi Nhiễm Nhiễm nói nhanh, Tề Viễn Dương liền lái rất nhanh.

Cô nhìn những cảnh tượng không ngừng lướt nhanh bên ngoài cửa sổ, nghiêng đầu liếc mắt nhìn anh, “bảo anh lái nhanh một chút, không phải bảo anh đua xe không cần mạng!”

“Chung một ý thôi.”

“Trên đường này lại không có xe khác, không cần lo lắng.”

Ngày đó trên đường tới Bùi Nhiễm Nhiễm không có nhìn kĩ, bây giờ nhìn kĩ mới phát hiện đường núi này thật xa và vắng, Tề Viễn Dương rốt cuộc đã xây biệt thự ở đây từ khi nào thế?

Khá là có thú thanh nhàn.

Lúc đến trường mầm non Thất Thái Quang là ba giờ chiều, lúc này cổng trường chỉ có bảo vệ trông coi, vẫn chưa có phụ huynh nào đến.

Chiếc xe màu đỏ dừng ở một chỗ xa xa, cô đi bộ qua đó.

Đến cửa phòng bảo vệ, cô giả dạng thành một người hầu của nhà giàu, đưa chút đồ tới tiểu thư nhà mình, ba mẹ của những đứa trẻ trong đó phần lớn đều là người vừa có tiền vừa có quyền.

Một bảo vệ nhỏ nhoi nào dám đắc tội, lập tức cho cô vào.

Cô đi tới lớp của Dương Dương Noãn Noãn, phát hiện bên trong không có ai, cô lại vòng qua khu nhà dạy học, mới phát hiện bọn họ đang ở bên ngoài làm đồ chơi.

Mười mấy bạn nhỏ bu lại thành một vòng tròn lớn, cô nhìn thấy Dương Dương Noãn Noãn đang nắm chặt tay, trong ánh mặt trời, hai tiểu bảo bối đã hoàn toàn chiếm mất mọi tầm nhìn của cô.

Cô hận không thể lập tức đi qua đó ngay, ôm bọn họ rời khỏi.

Bước chân của cô còn chưa xê dịch, ánh mắt Dương Dương đã nhìn qua trước.

Cô làm một động tác hôn gió nho nhỏ với cậu, dùng khẩu hình miệng hô một câu, “Dương Dương.”

“Anh, anh đang nhìn gì thế?” Noãn Noãn cũng thuận theo ánh mắt cậu nhìn qua đó, đã nhìn thấy đối diện có một người phụ nữ mặt có những vết sẹo mụn xấu xí đang hướng về phía cô làm động tác hôn gió.

Mami!

Mami cuối cùng cũng đến thăm bọn họ!

Noãn Noãn kích động xém chút muốn kêu lên, miệng nhỏ bị Dương Dương kịp thời ngăn lại.

Cô lập tức hiểu ra ý của anh mình, ngậm miệng lại.

Dương Dương giơ tay nhìn cô giáo, “báo cáo cô, em con khát nước, con dẫn em đi uống nước ạ.”

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe Dương Dương nói thế, lập tức xoay người đi.

Không đến một phút, cô liền nghe được tiếng bước chân đang đi về phía cô của Dương Dương Noãn Noãn. ----------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------

Ở góc cua của dãy nhà dạy học, hai cơ thể nhỏ bé nhào vào trong ngực cô, cô kích động ôm bọn họ, “Dương Dương Noãn Noãn, mami rất nhớ các con.”

“Mami, Noãn Noãn cũng rất nhớ mami.” Noãn Noãn đưa tay ôm cô, cơ thể nhỏ bé một khắc cũng không muốn rời xa cô.

“Mami, mami đi đâu vậy ạ?” Trong lòng Dương Dương cũng kích động, nhưng trong lòng cậu lo cho cô hơn.

Sốt ruột muốn biết cô đã sống thế nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Chuyện này sau này hẵn nói! Dương Dương Noãn Noãn, nếu như mami không sống chung với daddy nữa, các con có đồng ý đi theo mami không, hay là ở lại bên cạnh daddy?”

“Mami!” Dương Dương dường như không suy nghĩ mà trả lời.

Noãn Noãn nghiêng cái đầu nhỏ nhìn cô, mắt to dần dần trở nên ướt át, cô thích mami, nhưng cũng thích daddy, cũng thích anh hai, cô không muốn rời xa họ, một người cũng không muốn.

“Mami, tại sao chúng ta không thể sống chung vậy? Daddy mami không phải người một nhà sao?” Mấy ngày nay không gặp mami cô đã rất khó chịu.

Nếu như không được gặp daddy nữa, cô cũng sẽ buồn.

Bùi Nhiễm Nhiễm mím môi, chuyện của Bùi Nhã Phán tụi nhỏ vẫn chưa biết sao?

Chẳng lẽ Cảnh Thần Hạo không có mang cô ta về?

Cũng đúng, bọn họ sống với nhau ở ở bên ngoài, có lẽ đã lâu vẫn chưa về nhà.

“Daddy có phải đã lâu rồi không về nhà?” Cô dò hỏi.

“Dạ, từ sau khi không thấy mami đâu nữa, một lần cũng không về nhà.” Noãn Noãn nhớ rất rõ, cái đêm mami đi có về nhà, thậm chí không biết daddy đi từ lúc nào.

Lúc gặp lại daddy là trong bệnh viện.

Về sau daddy không cho phép bọn họ đến gặp daddy nữa, đến bây giờ vẫn không có nhìn thấy daddy.

Quả nhiên không kịp chờ đợi mà đến với Bùi Nhã Phán sao?

Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm đau như đang bị kim đâm vậy, cô ra đi là đúng, cô rút lui cũng là đối.

Lúc ra đi đưa cho anh một đơn thỏa thuận ly hôn!

Thả tự do cho anh, cũng thả tự do cho mình.

Nhưng trong lòng cô lại có chút không cam lòng!

“Dương Dương Noãn Noãn, các con đồng ý đi cùng mami sao? Chúng ta rời khỏi chỗ này.” Cô vẫn chưa quên mục đích chính mà cô tới hôm nay.

Hai cái đầu nhỏ đều gật đầu, bọn họ đồng ý đi với mami.

Cô kích động hôn trên mặt tụi nó, nhưng cô không dám ở lâu.

“Các con chuẩn bị sẵn đi, mami có thể sẽ tới dẫn các con đi bất cứ lúc nào, chuyện này nhất quyết không được nói cho daddy biết, chuyện hôm nay mami tới thăm các con cũng không được nói, bất kì ai cũng không được nhắc tới, nhớ kỹ chưa?” Cứ để cô làm một người phụ nữ ích kỉ vậy!

Cục diện như bây giờ, Dương Dương Noãn Noãn định sẵn sẽ không thể lớn lên trong một gia đình hoàn chỉnh.

“Dạ nhớ ạ, mami.” Dương Dương Noãn Noãn cùng nhau gật đầu.

Bùi Nhiễm Nhiễm lưu luyến không rời nhìn tụi nó, hiện giờ cô nhất định phải đi, sau này họ còn có nhiều thời gian tiếp xúc.

Bùi Nhiễm Nhiễm buông họ ra, hai tay sờ tóc của tụi nó, cười cười, “mau trở về lên lớp đi, mami bây giờ phải đi rồi.”

“Mami, Noãn Noãn không nỡ xa mami......” Noãn Noãn ngửa đầu nhìn cô, hông dễ gì gặp được mami, tại sao mami phải đi rồi.

“Noãn Noãn ngoan, sau này chúng ta sẽ gặp lại, sẽ ở chung với nhau suốt.” Chỉ là sau khi cho tụi nhỏ biết một gia đình ấm áp khi có sự quan tâm che chở của ba, lại dẫn tụi nó đi.

Đối với tụi nó mà nói khó tránh khỏi có chút tàn nhẫn.

Thế nhưng cô không lựa chọn khác.

Cảnh Thần Hạo giờ đã có người phụ nữ khác, còn có đứa con khác, thậm chí ngay cả nhà cũng không về nữa.

Dương Dương Noãn Noãn phải làm sao?

Không thể sau khi không có ba, cũng không có mẹ ở bên cạnh, cô muốn ở bên cạnh tụi nó, ở bên tụi nhỏ suốt.

Nhìn Dương Dương Noãn Noãn đi về lớp, cô không có ở lại mà rời khỏi nhà trẻ.

Trên đường trở về, cô ngồi ở hàng ghế sau ngồi dựa lưng vào ghế, cô không dám ngồi ở vị trí kế bên tài xế nữa.

Giống như chợt nhớ tới, kiểm tra camera trên đường, cho dù cô giả dạng như thế, cô vẫn hơi có chút lo.

“Cô muốn khi nào dẫn họ đi?” Tề Viễn Dương đột nhiên hỏi.

- ---------Nhóm dịch: Boss – app Inovel-----------