“Ngủ với em.”
Nói xong, bờ môi nóng bỏng của anh thuận dọc theo hướng tai từ từ di chuyển xuống, đến má, đến cổ, rồi kéo khóa xuống.
Cô thở nhẹ nhàng, thân thể dường như đang từ từ nóng lên, đôi tay không kiềm chế được nắm chặt lấy lưng anh, “ứ…”
Trong đêm tối, big Boss nở nụ cười đắc ý, bờ môi đang di chuyển tới bầu ngực bỗng di chuyển ngược lên trên, đến tai cô, nhẹ nhàng hỏi, “Ngủ nha?”
“Ngủ…”
Cô vô tình nói lời mơ màng, cho đến khi đôi chân mở rộng ra, cơ thể phía dưới được lấp đầy, cô mới nhớ lời lúc nảy cô nói là đi ngủ, không phải là ngủ cô!
“A…”
“Chồng ơi, em sai rồi, ý em nói là đi ngủ….”
Chữ đi ngủ còn chưa được nói ra, cô đã bị dục vọng xâm chiếm.
Hôm sau, Bùi Nhiễm Nhiễm nằm gọn trong lòng anh, khóc không thành lệ, lần sau cô phải nói rõ, không đúng, cho dù nói rõ cũng bị anh giải thích theo kiểu méo mó.
Nhưng nằm trong vòng tay anh như thế, trên đỉnh đầu cô là hơi thở nhẹ nhàng của anh, cô cảm thấy vô cùng ấm áp.
Cảm thấy tay anh hơi nhúc nhích, cô liền nói, “Chào buổi sáng.”
“Ừ, bà xã.” Lúc nãy anh đúng là chưa tỉnh, bị lời cô làm cho tỉnh.
Cảm thấy có vật gì cứng cứng đâm vào cô, cô gần như cắn răng nói, “Em đang nghĩ sao đàn ông cứ sáng sớm lại có phản ứng sinh lý bệnh hoạn như thế!”
“Có thể do mặt trời mọc lên rồi chăng, anh cũng phải mọc chứ.”
“Kaka…”Người cô nghiêng qua 1 xíu, “Em mệt, em muốn ngủ thêm xíu!”
“Ừ.” Nhưng phải ngủ trong vòng tay anh, sau đó lại ôm cô vào lòng.
Ngày hôm lễ được quyết định vào ngày 19/5, còn thời gian 1 tuần.
Cảnh Thần Hạo không muốn cô đến công ty, trong 1 tuần phải ở nhà nghỉ ngơi, nhưng cô không đồng ý, đi làm và hôn lễ đâu có xung đột nhau, thể lực cô chịu được, không cần lãng phí thời gian 1 tuần.
Huống hồ cô là thư ký trưởng của anh, bận như thế, công việc nhiều như thế, kết quả của việc nghỉ ngơi 1 tuần là làm tăng ca trong tuần kế tiếp, cô thật không muốn.
“Nhiễm Nhiễm, ý anh là tuần này em có thể đi làm đẹp đi Spa, thả lỏng cơ thể.” Big Bos đã định ngày xong rồi nên bắt đầu lo lắng.
Trước đây tự nhiên Nhiễm Nhiễm đột nhiên xa cách anh, anh vẫn còn nhớ mãi, cho đến giờ anh cũng không hiểu nguyên nhân tại sao, những lý do mà cô nói, không có cái nào đủ thuyết phục anh.
Anh hiểu cô, gì mà tin đồn lăng nhăng bên ngoài, gì mà tới tháng, tư duy cô có lúc còn lý trí hơn cả anh, không thể vì những lý do đó mà đối với anh như thế.
Sau đó anh cũng đi tìm Vivian để thám thính, nhưng cô ta cứ mở miệng ra là không biết gì.
Lý do duy nhất là Nhiễm Nhiễm không cho cô nói.
“Ông xã, em có cách khiến mình được thư giản hơn, anh có muốn nghe không?” Lâu như thế, cô ít khi ở trước mặt công chúng gọi anh như thế.
Đại Boss nghe cách xưng hô của cô, ánh mắt sáng rực, mặt đầy hưng phấn nhìn cô, “Gì?”
“Mấy ngày tới, ta ngủ riêng đi!” Mặt cô rất nghiêm túc, nói xong bất giác lùi 1 bước, “Anh không nói tức là ngầm đồng ý! Chúng ta cử hành hôn lễ theo cách truyền thống, nên theo phong tục truyền thống, tân lang tân nương trước ngày đại hôn không được gặp mặt, càng không được ngủ chung, cuối tuần này em đến nhà của Tri Hiểu.”
Cô càng nói càng vui mừng, khuôn mặt hiện lên sự hưng phấn, toàn bộ khuôn mặt xinh đẹp ấy đều toát lên nét hào quang.
Nhưng khuôn mặt của Đại Boss lại tối sầm lại.
Hôn lễ truyền thống yêu cầu thế sao?
Lúc đầu nói là nhất bái thiên địa, sau đó đưa vào động phòng.
Phúc lợi lúc đó có rồi, nhưng sao ngày xưa lại có quy định đó.
“Bà xã, chúng ta không cần tuân theo.” Anh không muốn tuân theo quy định cổ đại đó!
“Cần!” Nói là theo hôn lễ triều hán, thì phải theo những chuẩn mực, cứ vui vẻ mà quyết định vậy đi.”
Vui đâu?
Lòng Đại Boss buồn.
Bùi Nhiễm Nhiễm với âm mưu được toại nguyện, đem theo khuôn mặt vui vẻ, rời khỏi phòng.
Phòng họp lớn như thế chỉ còn mỗi đại boss ngồi trong đó, trong đầy hiện lên những gì cô vừa nói, đột nhiên, khuôn mặt anh tuấn của anh nở 1 nụ cười ma ranh.
Nhiễm Nhiễm có cách của cô ấy, anh cũng có của anh, nhất định khiến cô ngoan ngoãn rời khỏi nhà Lâm Tri Hiểu.
Mới chớp mắt đã đén thứ sáu, Bùi Nhiễm Nhiễm không nỡ xa Dương Dương Noãn Noãn, nhưng có thể thoát khỏi Cảnh Thần Hạo 2 ngày, không đúng 3 ngày, trong lòng cô lại thấy kích động.
Đến giờ xuống ca, cũng không đượi anh, thậm chí không đến phòng làm việc của anh, trực tiếp lấy túi xuống lầu cùng Lâm Tri Hiểu đến căn hộ của Lâm Tri Hiểu.
Bọn họ đi siêu thị trước, lúc về nhà còn xách rất nhiều túi, vừa tới nhà, Bùi Nhiễm Nhiễm bắt đầu dọn dẹp, chuẩn bị cơm tối.
Lâm Tri Hiểu cũng đứng bên cạnh giúp rửa rau, “Nhiễm Nhiễm, cậu không về có được không?”
Thứ 4 tuần sau là lễ cưới, nhưng trước khi hôn lễ Nhiễm Nhiễm lại đến nhà cô ở.
“Đương nhiên được, phải hoàn toàn từ biệt cuộc sống độc thân, mình đến tìm cậu, anh cũng có thể đến tìm anh em anh ấy chơi đùa, cuộc sống vui vẻ biết bao! Chỉ là nếu Dương Dương Noãn Noãn ở đây càng tốt!” Dương Dương Noãn Noãn là bảo bối của cô, 1 ngày cũng không nỡ rời xa.
Trước đây bị Âu Dương Lập nhốt trong biệt thử, lòng cô luôn nhớ nhung chúng.
“Hay đón tụi nhóc qua?”
“Đừng!” Nếu cô đón tụi nhóc qua, kết cục duy nhất là cô cũng đừng đến nữa, Cảnh Thần Hạo tuyệt đối không thả cô về đây nữa.
Hôm nay vừa sáng sớm cô đã chạy ra ngoài.
“Vậy tội nghiệp Nhiễm Nhiễm rồi, cậu nấu cơm trước, để tớ nghĩ xem tối nay chúng ta đi đâu đây!” Lâm Tri Hiểu vui vẻ rời khỏi nhà bếp.
Thân hình lắc lư, nhìn bộ dạng như rất vui.
Bùi Nhiễm Nhiễm thật sự muốn nói cô chỉ muốn ở nhà nghỉ ngơi, không muốn ra ngoài.
Nhưng nhìn bộ dạng vui vẻ của Lâm Tri Hiểu, cô lại thu mình lại, xem như làm theo lời Cảnh Thần Hạo, ra ngoài thư giản.
Nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm không ngờ, Lâm Tri Hiểu dẫn cô đến quán bar.
Mà 2 người họ lúc này còn mặc đồ công sở, nhưng chỗ này có vẻ mặc đồng phục là 1 sự…mê hoặc.
Ánh đèn trong phòng bar nhấp nháy, không ngừng đổi màu sắc, những ca sĩ hát những bài vui tươi khiến người ta hưng phấn, mấy anh nam thanh nữ tú thì uốn éo trên sàn nhảy vô cùng náo nhiệt.
Hai người ngồi trên 1 băng ghế dài, đã từ chối gần 30 lời mời nhảy.
Bùi Nhiễm Nhiễm chú ý thấy có không ít người cứ hướng nhìn bọn họ, bàn luận không ngớt, họ xấu đến không thể xuất hiện hay sao?
Kệ mấy câu bình luận nhảm nhí đó!
“Nhiễm Nhiễm! Cuộc sống độc thân cuối cùng! Cậu không đi…” Lâm Tri Hiểu cầm ly nước ép ở trong quán bar nhìn 1 lượt., “Có muốn nhảy không?”
“Không.” Cô còn chưa chuẩn bị sẵn cho việc nhảy ở chỗ này, trong đây nhiều nam nữ thế, sẽ tiếp xúc da thịt.
Cô không thích chút nào.