Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 299




“Anh rất vui vì anh mà em ghen tuông” nhưng việc ghen tuông này có cần thiết phải như thế đối với anh không?

Khi nhìn thấy anh phải là tức giận mới đúng, nhưng mà anh rõ ràng từ trong ánh mắt của cô ấy nhìn thấy sự lạnh lùng xa cách….

Ánh mắt như đó bây giờ chỉ cần xuất hiện, trong lòng của anh liền cảm thấy vô cùng bất an, giống như là cô ấy lập tức ròi xa anh vậy

“Anh vui, nhưng mà em không vui à!” cô nhẹ nhàng dùng khuỷu tay đụng anh một cái, “nói nhanh!”

Cảnh Thần Hạo vẫn còn có chút do dự cô ấy rốt cuộc có nói sự thật không, nhưng mà cô ấy giấu ở trong lòng không nói, anh đến một chút biện pháp cũng không có

Bây giờ Dương Dương Noãn Noãn nằm ở trên giường bệnh, cô ấy nhất định sẽ không rời đi

Nói không chừng chỉ là anh nhìn nhầm rồi

Có khả năng là…

“Liêu Vi” anh chỉ nói hai từ, đôi mắt đen nháy sắc bén, dám đối xử như thế với bọn trẻ của anh, thật sự là cảm thấy bản thân sống đủ rồi chắc

Nghe thấy hai chữ này, Bùi Nhiễm Nhiễm cơ thể ngửa ra phía sau, hoàn toàn dựa lên người của anh ấy, cô đã từng nghĩ đến khả năng này, khả năng giờ biến thành hiện thực

“Thật sự là mỉa mai….” Cô lạnh lùng nói, “cô ta hiện giờ người đang ở đâu?”

“Thích Thịnh Thiên nói ràng xuất ngoại rồi, hiện đang tìm kiếm” cho dù là cùng trời cuối đất, anh cũng sẽ tóm được cô ta trở về

Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi mạng dậy, đi đến giữa hai chiếc giường bệnh, nhìn khuôn mặt ngủ ngon yên bình của Dương Dương Noãn Noãn, trong lòng thì đang rỉ máu

Cảm giác đau này, so với ở trên người bản thân cô còn đau hơn nữa!

Liêu Vi thực sự quá độc ác!

Không biết từ khi nào Cảnh Thần Hạo đi đến phía sau cô, ôm chặt lấy cô, cứ như thế yên lặng ôm cô, mọi thứ chìm trong im lặng

Bùi Nhiễm Nhiễm mong muốn bản thân làm chút đồ ăn cho Dương Dương Noãn Noãn, liền cùng với Cảnh Thần Hạo rời đi, trong phòng bệnh chỉ còn lại bác sĩ hộ lý, còn có vệ sĩ 24 tiếng không rời đi, bọn họ rất yên tâm

Từ trong thang máy bệnh viện đi ra, cơ thể của cô bị Cảnh Thần Hạo ôm thật chặt, ngầng mặt lên đón lấy bông tuyết rơi xuống đối với cô không có một chút ảnh hưởng nào

“Nhiễm Nhiễm!”

Bùi Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu quay sang nhìn, đôi mắt của Âu Dương Lập sáng bừng lên, sải bước lớn đi nhanh về phía bọn họ, mà ở bên cạnh anh ta vẫn còn Tào Lệ Phi đã lâu không gặp đi theo

“Xin lỗi, chúng ta không có gì để nói hết!” Bùi Nhiễm Nhiễm không muốn ở đây lãng phí thời gian với anh ta, cô muốn Dương Dương Noãn Noãn tỉnh lại có thể ăn được món ăn do chính tay cô nấu

Đôi mắt của Cảnh Thần Hạo lạnh băng, trên khuôn mặt băng giá lộ ra nụ cười nhẹ, “Âu Dương tổng tài không hiểu được câu nói là sự khác biệt của thân quen xa lạ sao? Anh như thế gọi hôn thê của tôi, có phải là quá không để tôi trong mắt rồi không?”

Âu Dương Lập nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo, bước chân không kiểm soát bỗng ngừng lại, khi nhìn vào bản thân, hoàn toàn không có sự nhẹ nhàng giống khi nhìn Nhiễm Nhiễmm

Anh ta còn là Cảnh tồng người có quyền trong cả hai thế lực đen trắng, trên thực lực bản thân không thể so sánh bằng, nhưng mà anh và Nhiễm Nhiễm 10 năm thanh mai trúc mã, còn có ai có thể so sáng bằng chứ?

Bọn họ ở bên nhau mới là tuyệt đẹp

“Nhiễm Nhiễm, em có chỗ nào không được khỏe sao?” Âu Dương Lập không dám tiến lên phía trước, nhưng ánh mắt quan tâm của anh không hề có giảm đi, nhìn thấy thần sắc của Nhiễm Nhiễm không quá ổn, đau nhói trong lòng

“Không có liên quan gì tới anh! Tôi bây giờ không muốn nhìn thấy anh, anh tốt nhất là đừng có xuất hiện trước mặt của tôi, nếu không tối không dám đảm bảo tôi sẽ làm chuyện gì không có tình người, dù sao cũng có Cảnh Thần Hạo chống lưng cho tôi, anh có thể thử sức gây chuyện với tôi thì sẽ có kết cục như thế nào, không muốn tập đoàn Âu Á ngày mai biến mất tại thành phố A, thì biến xa cho tôi!” cô chỉ muốn quay trở về om canh, làm sao mà lại gặp phải người không muốn gặp

“Nhiễm Nhiễm, lời nói này của cô không phải quá quá đáng rồi sao, tập đoàn Âu Á của chúng tôi dù gì cũng ở thành phố A bao nhiêu năm nay rồi, làm sao có thể!” Tào Lệ Phi nhìn thấy dáng điệu tình cảm sâu sắc cảu hai người bọn họ thì cảm thấy rất nhức mắt

Xem ra ban đầu không có để Bùi Nhiễm Nhiễm và con trai mình kết hôn là chính xác, nói không chừng sau khi kết hôn vẫn sẽ ngoại tình nữa!

“Muốn thử không?” Cảnh Thần Hạo liếc nhìn bà ta một cái nhìn lạnh lùng, giọng nói bình tĩnh giống như là không có chút sóng gió nào

Nhưng mà lời anh nói thì lại khiến người khác không thể không tin 

Tào Lệ Phi dám khẳng định, nếu như bản thân nói một từ muốn, ngày mai tại thành phố A, tập đoàn Âu Á sẽ trở thành lịch sử, lịch sử không còn sự tồn tại!

“Gần đây thuốc nổ trên tay khá là nhiều, vừa hay đang tìm kiếm vật thử nghiệm! Không nghĩ rằng Âu Dương tổng tài tốt như thế này, đích thân đến tận cửa rồi, tối nay sẽ kêu người đi lắp đặt, Âu Dương tổng tài có thể đích thân quan sát khung cảnh tập đoàn Âu Á đổ sập” Cảnh Thần Hạo cúi đầu xuống nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “Nhiễm Nhiễm, em cảm thấy như thế có được không?”

“Em cảm thấy khá ổn, nhưng mà gây thương tích cho người khác không tốt, nhớ kêu gọi những người ở bên trong ra ngoài” Bùi Nhiễm Nhiễm bây giờ đối với bọn họ một chút cảm tình đều không có nữa rồi

Chuyện của Dương Dương Noãn Noãn gần như khiến cô hoàn toàn sụp đổ

Âu Dương Lập nghe thấy lời nói của cô, sững sờ luôn

Nhiễm Nhiễm của anh làm sao có thể tàn nhẫn như thế đối với anh, sẽ không đâu

Tào Lệ Phi cũng như thế, giống như là kẻ ngốc đứng ở tại chỗ, chuyện gây nổ cả một tòa nhà lớn lại đứng ở trước mặt bọn họ nói ra

Còn có đạo trời không!

Cảnh Thần Hạo anh ta chính là một con quỷ! Một con quỷ không nên đắc tội!

“Nhiễm Nhiễm, anh biết em là đang nói chuyện cười, em lương thiện như thế nhất định sẽ không làm chuyện thế này, anh đây sẽ rời đi, em có việc thì đi trước đi!” Âu Dương Lập lập tức nhường đứng sang một bên, anh vừa rồi nói như thế, Cảnh Thần Hạo chắc sẽ không làm cái gì đâu

Bùi Nhiễm Nhiễm lười đến mức lười không thèm nhìn anh ta một cái, cứ thế mà cùng với Cảnh Thần Hạo bỏ đi

Sau khi hai người bọn họ rời đi rồi, Tào Lệ Phi lên trước trừng mắt với anh một cái, “mẹ sớm đã nói qua với con rồi, Bùi Nhiễm Nhiễm không phù hợp với con, con cứ không nghe, người đàn ông trong lòng của cô ta căn bản không phải là con, nói không chừng 5 năm trước bọn họ đã cấu kết với nhau rồi, nếu không thì làm sao lại có hai đứa trẻ lớn nhường đó, con chính là tâm quá tốt rồi, mới bị cô ta luôn giấu trong bóng tối”

Âu Dương Lập không có trả lời, cứ thế mà tiến vào bên trong, hôm nay là bị Tào Lệ Phi kéo đi ép phải đến thăm Hòa Miêu

Nào đâu có nghĩ đến sẽ ở tại đây gặt hái được ngoài ý muốn, Nhiễm Nhiễm cũng đang ở đây, đợi chút điều tra xem là chuyện gì

Trong thang máy đi lên, Tào Lệ Phi vẫn còn đang dạy dỗ anh

“Lập Nhi, con nghe lời của mẹ, Hòa Miêu tuy rằng sinh ra không thể so sánh với con, nhưng mà dù sao thì trong bụng của con bé là đứa con của con, là cốt nhục của Âu Dương Gia chúng ta, con chẳng nhé muốn để con của con lưu lạc bên ngoài, con muốn ở bên ngoài trăng hoa thế nào đều được, nhưng mà giấy kết hôn bắt buộc phải lấy, cho dù đến lúc đó con muốn ly hôn! Cháu trai bắt buộc phải danh chính ngôn thuận!”

“Cháu trai mẹ nếu như muốn thì mẹ giữ lại, nhưng mà kết hôn thì không thể nào!” anh vừa mới ly hôn, làm sao có thể kết hôn nhanh như thế

“Lập Nhi!” Tào Lệ Phi gào lên, “mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi, không được qua lại với họ Bùi!”

“Con biết, thì sao?” Âu Dương Lập điệu bộ không quan trọng nhìn bà ấy, “chính là bởi vì chuyện của Bùi Gia trước đây Bùi Nhiễm Nhiễm mới như thế đối với con, dù gì con sau này sẽ đối tốt với cô ấy, bù đắp sự sai lầm mà chúng ta đã phạm lỗi với Bùi Gia!”

“Con tốt nhất đừng có mà làm như thế!” Tào Lệ Phi cũng trừng mắt với con mình, “đừng có nghĩ rằng con bây giờ là tổng tài mẹ sẽ không có biện pháp gì cả!”

“Mẹ, mẹ trước đây đối phó với người khác xem như xong rồi, mẹ bây giờ muốn dùng cách này trên người của con sao? Còn xem thường những chuyện gần đây của tập đoàn Âu Á chưa đủ nhiều sao?” cứ luôn ở bên ngoài đứng mũi chịu sao, chứ chưa có hạ xuống bao giờ

“Con tốt nhất nghe theo mẹ, mẹ là sẽ không hại con” Tào Lệ Phi trước khi vào trong cánh cửa dặn dò con một câu

Âu Dương Lập không thèm để tâm cười cười, đôi tay đúc vào trong túi quần tiến vào trong.