Cô chẳng qua là một thiên kim nghèo túng mà thôi, còn là một thiên kim nghèo túng không ai cần.
“Bùi tiểu thư thích không? Nhưng tôi thấy cô hẳn là không mua nổi nhỉ?” Cô ta cười lạnh, ánh mắt nhìn cô càng thêm châm biến, “nhưng mà nể mặt chúng ta có giao tình nhiều năm như vậy, tôi có thể mua một sợi tặng cho cô.”
“Cô có tiền mua dây chuyền tặng cho tôi, chi bằng giữ lại phòng thân. Tôi nghe nói Liêu thị không lâu trước đã bị thu mua, thế nào, Âu Dương phu nhân cảm giác thế nào?” Trên gương mặt xinh đẹp của cô nở một nụ cười nhàn nhạt, dáng vẻ hào phóng, tao nhã tự nhiên.
Cho dù Bùi gia không còn gì nữa, cô vẫn là Bùi nhiễm nhiễm, Bùi nhiễm nhiễm cao ngạo.
“Liêu thị đúng là sụp đổ, thế thì sao? tập đoàn Âu Á giờ đây không như xưa, thì có là gì? Chẳng lẽ cô còn trông cậy vào người đàn ông đã ôm cô đi vào năm năm trước đến cứu cô sao? Tôi nói cho cô biết, anh ta đã sớm thích người phụ nữ khác rồi, còn là người phụ nữ có con, đối với cô, có lẽ anh ta đã sớm thất vọng cực độ rồi!” Cô bỗng nhiên rất may mắn, Bùi Dĩ Hàn không phải Bùi Nhiễm Nhiễm với cô mà nói là quá tốt rồi.
Nếu không phải hôm nay gặp nhau tại nơi khó xử thế này, cô vẫn sẽ rơi vào thế hạ phong.
Lúc trước cô ta chẳng phải rất mạnh miệng nói Bùi Dĩ Hàn chính là Bùi Nhiễm Nhiễm sao? Sao giờ mới mấy ngày, cô ta đã thay đổi quan niệm rồi?
Phụ nữ quả nhiên là loài động vật hay thay đổi.
“Giúp tôi chúc phúc anh ta.” Cô nở nụ cười xinh đẹp, xoay người đi qua một quầy trưng bày khác.
Trong mắt hoàn toàn làm lơ cô ta, giờ phút này cô chính là một vị khách tới tham quan, lời khoe khoang của Liêu Vi ở trước mặt cô không có ý nghĩa gì, một ngày nào đó, cô ta sẽ cười không ra.
Liêu Vi bị cô lơ đi như thế, trong lòng lúc này không cân bằng, ánh mắt nhìn cô vẫn còn rất bất an, trước kia bọn họ còn là bạn thân, cô hiểu tính của Bùi Nhiễm Nhiễm, sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy.
Dù sao trước đây cô ta thật sự thích qua Âu Dương Lập, nếu như không phải Bùi gia bỗng nhiên sụp đổ, căn bản không tới phiên cô gả cho Lập.
Hiện giờ cô đã không còn Liêu thị chống lưng cho, càng không thể không có Lập, không thể rời khỏi Âu Dương gia, dù cho Âu Dương Lập có nhiều người đàn bà khác như thế, cô đều có thể không quan tâm, chỉ riêng cô ta, cô không thể không quan tâm.
Ánh mắt cô nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đã bốc hỏa và vô cùng căm hận, cô ta không nên trở về.
Vu Quy Hảo nghi hoặc nhìn bọn họ, nhưng cô không hiểu rõ tình huống, cho nên cô lựa chọn im lặng.
Yên lặng đứng ngoài quan sát, khi cô ấy cần giúp giúp một tay là được rồi.
“Phục vụ, tôi muốn cái này, cái này, còn có cái này, phàm là những thứ mà cô ta nhìn trúng, tôi đều muốn.” Cô kiêu ngạo nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, ngoại trừ Âu Dương Lập bây giờ còn có một chút xíu thích cô ta, cô ta không có tư cách gì đem ra so với cô.
Phu nhân của Âu Dương là cô, Cảnh thị cô ta càng không có chốn dung thân, Cảnh Thần Hạo không thích cô ta!
“Cô xác định?” Cô cười nhạt hỏi lại, nếu là như vậy, tất cả mọi thứ ở đây, cô đều phải xem qua.
“Đương nhiên, chẳng lẽ cô mua mua nổi sao?” Khuôn mặt tiều tụy của cô khi nói đến câu này tự nhiên sáng hẳn, vẻ mặt hưng phấn.
Cuối cùng cũng có cơ hội hung hăng giẫm đạp cô ta dưới chân rồi, châm biếm cô ta, khinh thường cô ta.
“Âu Dương phu nhân nói rất đúng, tôi quả thật không mua nổi.” Cô cũng không muốn mua nhiều châu báu về nhà thế này, mặc dù nhà Cảnh Thần Hạo rất lớn, hoàn toàn có thể dựa theo cách bày trí ở đây làm một cái giống nhau như đúc ở trong nhà.
Nhưng cô thật tình không nhàm như Liêu Vi. -----------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel-----------
Sự đắc ý trên mặt Liêu Vi không sao giấu đi được, nhưng nhìn khuôn mặt sáng láng, xinh đẹp như cũ của cô ta, trong lòng cô lại đau âm ỉ, phẫn hận trong mắt chợt lóe lên.
Dù như thế, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn bắt được, cô không thể phủ nhận cười khẽ, “những thứ ở đây tôi đều thích, Âu Dương phu nhân muốn mua hết một lần sao?”
Chỉ sợ như thế, Tào Lệ Phi sẽ bắt cô và Âu Dương Lập ly hôn ngay lập tức, người phụ nữ không biết quản lí nhà như thế.
Tập đoàn Âu Á đang bán đồ, cô còn mua nhiều như thế trở về.
Huống chi, châu báu được mang ra trưng bày hôm nay, trong đó còn có mấy món giá trị liên thành, mua hết cô ta nhất định cũng không dám.
“Tôi mua hết thì đã sao, dù sao thì cô đã không mua nổi.” Cô kiếm đâu ra nhiều tiền mà dám mua nhiều châu báu như vậy về đây.
“Âu Dương phu nhân, tôi đại biểu cho cô Vivian rất tiếc khi thông báo đến cô, tất cả châu báu ở đây, một món chúng tôi cũng sẽ không bán cho cô. Vu Quy Hảo lên tiếng đúng lúc, “ngoài ra, tất cả mọi thứ ở đây, nhưng phàm là Bùi tiểu thư nhìn trúng, chúng ta tặng miễn phí.”
“Cô dựa vào cái gì?” Cô kinh ngạc nhìn họ, vừa rồi còn tưởng rằng đi theo sau lưng Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ là một người hướng dẫn mua hàng, thế nhưng bây giờ cô mới nhìn rõ thân phận của cô ta.
Dường như đích thật có tư cách đại diện cho nhà thiết kế chính.
“Cô dựa vào cái gì mà tặng miễn phí cho cô ta, tôi cho cô biết, cô đừng để bị bộ dáng của cô ta lừa, nhà cô ta đã sớm phá sản, ngay cả món đồ rẻ tiền nhất ở đây cô ta cũng không mua nổi, cô tặng cho cô ta cũng không thu được lợi gì!” Cô cũng không tin thân là một thương nhân, ngay cả đạo lý này cũng không hiểu.
Cho dù là một nhà thiết kế từ nước ngoài về thì đã sao, bọn họ muốn phát triển ở thành phố A, tập đoàn Âu Á ở đây chính là tập đoàn đứng đầu, nhưng phàm là một người thông minh, đều biết nên chọn thế nào.
“Tôi cho cô biết, tôi là vợ của tổng giám đốc Âu Dương Lập của tập đoàn Âu Á, những thứ đồ ở đây tại sao không bán cho tôi? Tôi cho cô biết, bây giờ cô không bán cho tôi, đến lúc đó chờ khi các cô vào tập đoàn Âu Á rồi, tặng không cho tôi, tôi cũng không thèm!” Cô bởi vì kích động, bất an, một hơi nói không ngừng.
Thế nhưng Bùi nhiễm nhiễm đối diện dường như không có bất kỳ hành động gì, chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng, bộ dáng lạnh nhạt khiến cô càng thêm lo sợ.
Tay phải mất tự nhiên nắm thật chặt túi xách trong tay, cố gắng không để cho lớp ngụy trang cao ngạo của mình thất bại thảm hại trước mặt bọn họ.
“Âu Dương phu nhân, thật tiếc khi phải nói với cô, chúng tôi cũng sẽ không tặng không cho cô, nếu như cô muốn có, cũng không nhất định có thể bán cho cô.” Vu Quy Hảo sớm đã không ưa bộ dáng này của cô ta, nhưng chị Nhiễm Nhiễm hết lần này tới lần khác làm ra vẻ mặt không quan tâm, cô chỉ có thể nhịn.
Lúc nhịn không được nữa, cô sẽ phải ra mặt.
“Mặt khác, giọng của cô quá lớn, ảnh hưởng đến những vị khách khác, mời cô ra ngoài ngay.” Vu Quy Hảo ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, “cho cô một phút rời khỏi nơi này, nếu không tôi gọi bảo vệ tới.”
“60, 59,58......” Vu Quy Hảo đứng tại chỗ, đọc rõ từng chữ đếm ngược.
Động tác nghiêm túc của cô khiến Bùi Nhiễm Nhiễm nhịn không được khẽ cười, Liêu vi chỉ cảm thấy chói mắt hơn.
Cô ta hung hăng trợn mắt nhìn cô một cái, “Bùi Nhiễm Nhiễm, cho dù cô đã trở về, thì cái gì cũng không sánh nổi với tôi, tôi sẽ không ly hôn Lập đâu.”
“Tôi cũng sẽ không ăn lại thứ đã từng ăn, cho dù anh ta quỳ trên đất cầu xin tôi.” Cô ta hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề này, Âu Dương Lập dù có muốn ly hôn với cô, sau này tuyệt đối cũng sẽ không có bất cứ quan hệ gì với cô.
“Cô......” Cô thở phì phò, nghe Vu Quy Hảo đã đếm tới 15, cô không ở lại thêm nữa, thở hổn hển đi qua trước mặt bọn họ ra ngoài.
Nếu như cô thật sự bị bảo vệ đuổi ra ngoài, sẽ làm xấu mặt Âu Dương gia, vậy tức là thật sự cho bọn họ cái cớ để không cần cô nữa.
Cô tuyệt đối không thể cho phép mình phạm sai lầm như thế.
- ----------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel-----------