Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 120




Hà Hoa Huy như ám ảnh văng vẳng bên tai Cảnh Thần Hạo, nếu không có nám nhất định là tuyệt sắc mỹ nữ.

Nếu những vết nám đó là cô trang điểm thành thì sao?

“Cô học qua thanh nhạc sao? Tôi trước đây có chơi 1 nhà thanh nhạc chuyên nghiệp, rõ ràng là 1 người phụ nữ, cảm giác như là mấy trăm người vậy, mỗi tiếng 1 giọng khác nhau, rất câu hồn! Không ngờ Cảnh tổng cũng thích kiểu này, ngày khác giới thiệu cho các người biết!” Hà Hoa Huy nhếch mày, dùng thần sắc “Anh hiểu mà” nhìn Cảnh Thần Hạo.

Giọng này của cô quả thật không phải thật, Cảnh Thần Hạo nghĩ đến giọng bén nhọn hôm đó, lòng vô thức lạnh đi.

Người phụ nữ này rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện giấu anh?

“Không cần cảm ơn.” Cảnh Thần Hạo lạnh nhạt nói.

“Đáng tiếc! Nhưng…” Hà Hoa Huy thần sắc như cũ rơi lên người Bùi Nhiễm Nhiễm, cafe đưa lên miệng thật lâu chưa uống, “Cảnh tổng có cực phẩm trong tay, đương nhiên không thèm những người phụ nữ khác!”

Bùi Nhiễm Nhiễm thật muốn qua xé nát miệng của Hà Hoa Huy, anh nói ít 1 câu không ai nói anh câm đâu, Hà thị sắp không giữ được, còn ở đây nói bậy!

“Quả thật là cực phẩm.” Cảnh Thần Hạo liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, từ tay cô lấy hợp đồng qua, để lên bàn thủy tinh trong suốt, “Hợp đồng thu mua.”

Hà Hoa Huy vừa nghe, lập tức nhấp miếng cafe, gấp gáp để xuống, lấy hợp đồng lên nghiêm túc coi.

Hợp đồng đó Bùi Nhiễm Nhiễm chưa coi, nhưng qua sắc mặt Hà Hoa Huy, điều kiện chắc rất ưu đãi, nhưng Hà thị không chỉ mình anh ta, có thể làm chủ sao?

“Cảnh tổng quả nhiên hào phóng!” Hà Hoa Huy để lại hợp đồng lên bàn, hai tay đưa ngón cái lên, “Chuyện này giao cho tôi!”

“Cảnh thị không chỉ có nhân tài, càng có tiền.” Cảnh Thần Hạo từ ghế đứng lên, hai tay chỉnh lại đồ tây, “Đợi tin tốt.”

“Đương nhiên! Nếu để Cảnh tổng thất vọng, vậy tôi có làm ăn làm gì!” Hà Hoa Huy mặt cười nhìn 2 người rời đi, “Tiểu mỹ nữ, hẹn gặp lại!”

Bước chân Bùi Nhiễm Nhiễm dừng lại, cô sẽ không sập bẫy vì những lời này.

- ----------- --------------

Rời khỏi phòng, cô gấp gáp không đợi được đi về trước, cô không quên lời Cảnh Thần Hạo vừa nói, còn vào lúc Hà Hoa Huy nói, Cảnh Thần Hạo nhìn như không quan tâm, nhưng lúc nào cũng đang đánh giá cô.

Nếu cứ vậy bị lộ, cô nhất định dùng tay xé nát Hà Hoa Huy!

Cảnh Thần Hạo không nhanh không chậm theo sau vào thang máy, cửa vừa đóng, tay phải được tay áp cô lên thang máy, tay trái nâng cằm cô lên, nhẹ chà sát, “Trang điểm…”

“Cảnh tổng không phải đã biết sao? Vì xấu, nên trang điểm.” Lời này hình như cô đã sớm nói qua.

“Haha…” Cảnh Thần Hạo dùng sức chà sát cằm cô, ngón trỏ dính 1 lớp màu vàng nâu, “Bùi Dĩ Hàn?”

“Thang máy mở cửa rồi.” Cô quay đầu lại, thản nhiên nói.

May là chỉ 5 tầng, tốc độ cũng nhanh.

Cảnh Thần Hạo buông cằm cô ra, quay lưng đi về trước, tự nhiên nhìn xuống ngón tay trái.

Tuy không phải là trang điểm chuyên nghiệp, nhưng trang điểm trên mặt tuyệt đối không phải thật.

Giọng giả, mặt giả, sợ là tên cũng giả.

Anh trầm mặt đi ra ngoài, đêm nay nhất định phải coi mặt cô rốt cuộc thế nào?

Cảnh Thần Hạo chìm trong suy nghĩ bản thân, đi đến bên xe thì dừng bước, Tiểu Dương đi trước mở cửa sau của xe, cung kính đứng đó.

Anh lúc này quay lưng, sau lưng không thấy tung tích cô?

Bùi Dĩ Hàn cô dám đi cửa sau rời khỏi!

Tiểu Dương đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh bị áp bức, Cảnh tổng tức giận thật đáng sợ, anh muốn về nhà tìm mẹ!

Cảnh Thần Hạo tức giận đưa tay đập cửa, mới cúi người ngồi xuống, “Đi Nặc Thiên!”

“Vâng!” Tiểu Dương lập tức đóng cửa, nuốt nước miếng, đi vòng qua bên kia xe đi vào xe.

Bùi Nhiễm Nhiễm trốn ra cửa sau thở phào 1 hơi, đi siêu thị mua đồ trước, mới về nhà Lâm Tri Hiểu.

Vừa đẩy cửa, Bùi Noãn liền chạy ra, “Mami, con nhớ mẹ quá!”

“Mami cũng nhớ con.” 2 người đi vào trong, “Anh đâu?”

“Anh chơi máy tính!” Bùi Noãn cười hì hì đáp, đi theo sau cô vào bếp, ngẩng đầu nhìn cô, “Mami, mai chúng ta đi trường mầm non không?”

- ----------- --------------