Làm trò quỷ gì đó!
“À, Thích tổng, có phải anh muốn uống rượu không?” Ninh Giao tay cầm bình rượu: “Anh thả tôi ra một chút, tôi rót rượu cho anh!”
“Tốt!”
Thích Mặc Lâm nhìn Ninh Giao trong bộ đồ phục vụ của khách sạn, vậy mà vẫn chỗ lòi chỗ lõm, đường cong rõ ràng, xinh đẹp lung linh, đã vậy động tác rót rượu còn thành thạo như vậy, làm quen ở đây sao?
Thích Mặc Lâm chưa từng thấy qua cô ở đây!
Ninh Giao rót một ly rượu, miệng cười tủm tỉm cầm ly rượu trên tay: “Chuyện này không cần nói với Cảnh tổng đâu.”
“Haha, vậy phải xem biểu hiện của em đã.” Anh cầm ly rượu, tay kia nắm lấy tay cô: “Còn nhớ trước đây cô em đã đánh anh mấy bạt tai không?”
“Không có! Mà thôi, Thích tổng nên quên đi a! Chuyện cũng đã xảy ra mấy ngày rồi, Thích tổng anh đâu phải người hẹp hòi như vậy a!” Cô nuốt nước bọt, nam nhân này đúng là kinh khủng.
Vậy mà lại nhìn cô bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đó, tim cô đang đập thình thịch luôn rồi a!
Nghĩ biện pháp chạy trốn mới được!
Thích Mặc Lâm cúi người, uống rượu, vừa uống vừa nhìn chằm chằm cô.
Ninh Giao bị nhìn đến nổi hết da gà, sau lưng như có một luồng điện đi qua.
Cô cẩn thận suy nghĩ lại, rốt cuộc cô đã đắc tội gì với anh, cùng lắm là từ chối không đến công ty anh làm thôi mà.
“Thích tổng!” Cô lại rót thêm một ly rượu: “Tôi nghĩ kỹ lại rồi, tới công ty anh làm cũng không tệ lắm, hay là ngày mai tôi từ chức rồi qua công ty anh làm, anh thấy sao?”
“Cô cho rằng công ty tôi là nơi cô muốn tới thì tới sao? Lúc trước cho cô cơ hội thì không biết trân trọng, bây giờ mới muốn đầu quân cho tôi?” Hôm nay anh phải giày vò cô gái không biết sống chết này cho đã giận mới được.
Tát anh ba cái, bây giờ anh vẫn còn cảm giác đau rát!
“Được, vậy tôi không đi là được chứ gì. Rốt cuộc anh còn muốn làm gì, tôi đâu có làm phiền anh phát tiết, anh cũng đã điên xong rồi mà!” Cô mới là người xui xẻo nhất a!
“Phát tiết?” Thích Mặc Lâm khẽ cười: “Chuyện này đối với cô là phát tiết?”
“Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Anh chẳng phải t*ng trùng chạy lên não nên cần phát tiết sao? Thích tổng, anh coi như tôi vô hình đi, hoặc như một luồng khí, anh *** một phát thả tôi đi đi được không?”
“Cô cho rằng tôi sẽ thả cô đi dễ dàng như vậy sao?” Anh kéo mạnh tay của cô, một hất ném cô lên trên giường.
Vả lại trên giường còn có mùi của những phụ nữ khác, cô bất giác cau mày: “Thích tổng, sao khi không lại có hứng thú với tôi vậy, tôi nói cho anh biết, chị đây cóc sợ cưng đâu, chị đã kiểm duyệt qua vô số người rồi!”
Thích Mặc Lâm đè lên người cô, nắm lấy áo của cô: “Ồ, vậy để xem xem, số nam nhân mà cô kiểm duyệt với số nữ nhân mà tôi đã kiểm duyệt, ai nhiều hơn!”
“Tên khốn! Tôi chưa từng đụng chạm anh như vậy, khốn kiếp, anh dám!”
“Tôi có gì không dám, cô đã dám đánh tôi bây giờ không dám nhận hậu quả sao? Cô nói đã kiểm duyệt qua vô số nam nhân mà, sao bây giờ lại ngại ngùng rồi.” Khóe miệng anh cong lên, cười gian ác: “Đến đây a!”
“Tôi không muốn, trên giường anh còn có mùi của nữ nhân khác, tôi không muốn, cút!” Cô không muốn mình bị thịt trong tình huống như vậy.
“Được!” Thích Mặc Lâm ôm lấy cơ thể quần áo xốc xếch của cô, ném cô lên ghế sô pha, ghế sô pha không có mùi của nữ nhân khác.
Ninh Giao trước giờ cố chấp, chỉ có cô ăn hiếp người khác chứ chưa bao giờ bị ép tới như vậy!
Tức chết cô rồi!
“Hỗn đản, anh làm vậy sẽ bị công an phạt đó!”
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Tôi chờ cô kiện tôi đó, cùng lắm thì tôi ngồi tù uống trà một ngày, việc nhỏ này tôi hi sinh được.” Anh nhìn đôi môi nhỏ nhắn đầy đặn của cô, liền cúi xuống hôn lên môi cô.
“Ưm ưm ưm……” Ninh Giao cựa quậy không ngừng, tên khốn này vậy mà lại dùng đôi môi vừa hôn người khác để hôn cô.
Đồ lưu manh!
“A……” Cô cắn mạnh vào lưỡi của anh, giữa miệng của hai người chỉ toàn là máu.
“Ninh Giao, cô đúng là gan to bằng trời!” Thích Mặc Lâm liếm máu dính ở mép môi, động tác rất tà mị và khiêu khích.
“Đúng, tôi chính là to gan vậy đó, đừng nghĩ tôi sợ anh!” Máu đọng ở môi của cô, không biết là máu của ai nữa.
“Tôi ngược lại muốn xem xem gan cô to cỡ nào!” Ánh mắt của anh như rực lửa, anh banh hai chân cô ra, cúi xuống.
“A......”
Tê liệt! Đau quá!
Bỗng nhiên Thích Mặc Lâm khựng khựng lại, cảm giác này là......
Anh không thích ngủ với xử nữ.
Nhưng lỡ rồi, anh biết làm sao đây!
“Haha, Ninh Giao tiểu thư tự xưng đã duyệt qua vô số nam nhân, vui lòng nói cho tôi biết cái màng kia là gì vậy a!”
“Đương nhiên là giả rồi!” Cô chịu đựng đau đớn, gượng cười.
Anh cúi đầu, cắn nhẹ vào tai cô: “Thật không? Vậy tôi không cần phải thương hoa tiếc ngọc nữa rồi!”
“A……” Cô chỉ định nói bừa một câu để lừa anh, không ngờ lại bị anh xâm chiếm một lần nữa.
Vừa mới chạm vào những nữ nhân khác, lại chạm vào cô!
Quả thực ghê tởm!
Ngửi mùi hương trong phòng, cô sắp không thở nổi nữa rồi!
- -
Ba ngày!
Ninh Giao đã ba ngày không tới công ty rồi!
Trước đó gọi điện còn nghe giọng cô yếu ớt xin nghỉ phép, nhưng Lê Lê hiểu rõ cô, không thể nào cô lại xin nghỉ lâu như vậy được!
Lê Lê càng nghĩ càng không đúng, sau khi tan làm, nói với Cảnh Hành một tiếng, liền đi thẳng đến nhà Ninh Giao.
Trước đó cô đã có chìa khóa nhà Ninh Giao, cô trực tiếp mở cửa đi vào. Vừa mở cửa đã nghe nồng nặc mùi rượu.
“Học tỷ!”
“Học tỷ!”
Rèm cửa đều kéo lại, Ninh Giao ngồi ở góc phòng, xung quanh ngổn ngang các chai rượu, có chai trống rỗng, có chai đã vỡ tan nát, rất hỗn loạn.
Lê Lê căng thẳng trong lòng, vội vàng chạy tới, “Học tỷ, học tỷ, chị sao vậy?”
Ánh mắt Ninh Giao trống rỗng, cô đã ba ngày không ra ngoài, cũng không ăn uống gì, chỉ ngồi một chỗ uống rượu.
Ninh Giao bị Lê Lê lay vài cái, cảm giác có chút choáng: “Cút, ra ngoài!”
“Học tỷ, là em!”
“Tôi biết là cô, cô cũng không phải thứ tốt lành gì, tại cô nên giờ tôi mới thành bộ dạng này, cút, cút ra ngoài!”
“Em…..rốt cuộc chị bị gì vậy?” Lê Lê bị cô dọa đến hoảng luôn rồi!
Lê Lê mở cửa sổ để thoáng một chút, sau đó đi tới đỡ Ninh Giao đứng dậy.
Ninh Giao hất tay cô ra: “Tôi kêu cô cút ra ngoài, tôi không cần cô thương hại!”
“Học tỷ, chị bị sao vậy!” Lê Lê đứng bên cạnh cô, tay chân luống cuống không biết nên làm gì.
Cô bị Ninh Giao đẩy ra ngoài: “Cút, ra ngoài!”
Cũng không biết sao Ninh Giao lại mạnh tới vậy, đẩy cô ra ngoài, rầm một phát đóng cửa lại.
“Học tỷ! Học tỷ!”
Sắc mặt vừa rồi của học tỷ tái nhợt, rốt cuộc mấy ngày qua đã xảy ra chuyện gì!
Trong nội tâm cô lo lắng không thôi, luống cuống gọi điện cho Cảnh Hành!
Rất nhanh, Cảnh Hành liền đến, nhưng không phải chỉ có một mình Cảnh Hành, phía sau còn có Thích Mặc Lâm đi theo
“Chuyện mình gây ra tự mình xử lý!” Cảnh Hành đau lòng kéo tay Lê Lê rời đi.
“Nhưng mà học tỷ……” Lê Lê lo lắng nói với Thích Mặc Lâm: “Rốt cuộc anh đã làm gì học tỷ rồi!”
“Em có thể làm gì cô ấy a, chị dâu, một nam một nữ, chị nghĩ sẽ xảy ra chuyện gì? Chuyện rất hiển nhiên mà!” Thích Mặc Lâm thái độ lơ đễnh nói một câu: “Cô ta nói đã duyệt qua vô số nam nhân, sao em biết đây là lần đầu tiên của cô ta a!”