Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 1023




"Em nói đi?" Cảnh Hành gợi cảm nhún mày, "em phải biết rằng nếu làm anh giận thì sẽ phải trả giá!"

"Á......" cô ta vịnh lấy cằm cảm thấy xấu hổ!

Giải quyết xong sinh lý của một người nào đó, Lê Lê rửa tay hết vài lần nhưng lại không dám nhìn thẳng vào mặt.

Bèn bị anh ta giữ lại.

Hai người cùng đi ra tìm quán ăn nhàn nhã dùng cơm trưa

Không ngờ lại gặp được người quen ở đó.

Quen với Cảnh Hành.

"Không ngại ngồi chung chứ?" Đường Khê cười nhẹ nhàng.

Ánh mắt ảm đạm nhìn Lê Lê bên cạnh, lần gặp trước kia nghe nói mối quan hệ của hai người không tốt lắm, bây giờ lại nghe nói rặng họ ở cùng nhau rồi!

Anh Cảnh Hành đột nhiên lại thích một người khác, cô cảm thấy khó chịu.

"Không ngại, không sao đâu!" Lê Lê vội cười nói, cầm lấy dao nĩa tiếp tục ăn.

Người phụ nữ này hơi để tâm nhỉ!

Thêm một tình địch sao lại phản ứng như thế?

Cảnh Hành không có khẩu vị gì cả.

"Tối nay có buổi nhạc hội, cô Lê có muốn đi chung không? Bên đây có vé." Đường Khê bỗng đưa ra tờ vé xem nhạc hội, "tối nay tôi đến rước cô được không?"

"Được thôi!"

"Được gì chứ!" Cảnh Hành lướt nhìn Lê Lê, "tối nay em có việc quên rồi sao?"

"Chuyện gì thế?" sao cô biết được chứ!

Sắc mặt Cảnh Hành vừa đơ, "anh nói có việc thì là có việc!"

Hừm, được rồi!

Anh ta cho rằng có việc thì là có việc thôi!

"Thật ngại quá, cô Đường ơi, tôi đã quên tí chuyện. "gương mặt của Lê Lê thập phần day dứt, hoàn toàn khiến người khác không nghi ngờ gì.

Đường Khê đành thôi.

Từ quán ăn bỏ đi, Lê Lê nghiên đầu nhìn anh ta, "giận rồi à?"

"Em không có tí đề phòng tình địch cả sao?" anh ta rất tức giận điểm này của cô ta!

"Tình địch? ối, anh nói Đường Khê là tình địch à? Nhưng mà anh không thích cô ta thì cô ta sao gọi là tình địch được?" Lê Lê nắm lấy tay lớn của anh ta, "trừ khi anh cũng thích cô ta hoặc có ý với cô ta chăng!"

"Đương nhiên là anh với cô ta không gì với nhau rồi!" Cảnh Hành nắm lấy tay nhỏ của cô, "nên, lúc nãy em có hơi tự tin rồi chăng?"

"Cho là vậy đi! Vì anh thích em mà!" cái đầu nhỏ của cô tựa vào người anh ta, "nên, những người phụ nữ đó trong mắt anh không là gì cả nên em cũng không bận tâm!"

"Cái này quả thật không sai!" cô ta thậm chí không biết Đường Khê thích anh ta!

Cần phải xử lý tí.

Còn người phụ nữ cạnh anh không chút yên tâm nhưng lo lắng sẽ có người gây bất lợi cho cô ấy.

- -

"Cái gì, muốn em xuất ngoại à!" Đường Khê ngồi ghế sofa nhìn ba mẹ ngồi đối diện, "tại sao thế!"

"Lúc trước chả phải em vẫn luôn muốn đi vào trường nghệ thuật bồi dưỡng thêm mà? Bây giờ xin dùm em, em lại không đi à? Phải đi chứ!" Đường Thạc ngữ khí nghiêm túc nói, "ngày mai đưa em đi!"

"Em cũng rất muồn đi, nhưng mà......" cô ta vẫn chưa thu phục Cảnh Hành à!

Ngày mai đi rồi, chờ cô ta quay về thôi, sớm đã là cảnh còn người mất rồi!

"Có thể trễ tí được không!" cô ta muốn trễ tí á!

"Ba mẹ, hai người đi nghỉ ngơi đi! ở đây có con rồi." Đường Đường kéo Đường Khê đi!

Trong khu ghế lô của nhà hàng Cảnh Thiên, Đường Khê đang uống rượu buồn.

"Ba mẹ thật phiền! quản lý rộng rãi quá! Em cảm thấy anh Cảnh Hành trông rất đẹp và bảnh trai, không được á! Ba và Cảnh thúc thúc không phải là anh em sao? Nếu chúng ta ở chung với nhau thì họ sẽ rất vui! Tại sao ba không chịu định ước lúc nhỏ cho chúng ta nhỉ! Chị Mật Nguyệt bị anh Dương Dương yêu chiều như một đứa trẻ vậy!"

"Em có biết rằng dì nhỏ không! Trước kia cũng thích Chú Cảnh, bây giờ đều đang sống ở nước ngoài, em có thể khiến ba mẹ đừng lo cho em quá được không! Đừng đắc tội với Cảnh Hành nữa!" Đường Đường rót rượu cho cô ta, "em ra ngoài xem xem, nói không chừng sẽ nhanh chóng gặp được người mình thích!"

"Ồ......" Đường Khê bễu môi, "anh có muốn đi xem nhạc hội không?"

"Không đi! Thời gian không còn sớm nữa rồi!"

"Được thôi! Vậy thật là tiếc! anh Cảnh Hành đẹp trai lắm nhỉ!" Đường Khê vịnh cằm, "tóc đen mắt xanh, giống như nhân vật nam chính trong phim hoạt hình, đẹp trai cực kỳ!"

Đường Đường gật đầu, "đúng vậy, đều rất đẹp trai, có một người anh đẹp trai như vậy cũng không tệ! nếu là bạn trai thì em đừng mộng tưởng nữa!"

"Hừ!" cô cảm thấy trong lòng có chút không vui!

"Lê Lê kia có gì tốt chứ!" cô ta nghĩ không thông.

“Bất kể cô có gì tốt thì cô ấy cũng là người phụ nữ anh ta thích, em đừng đụng cô ta nữa, sau này có xảy ra chuyện gì, em có ghánh nổi không?" Đường Đường bóp lấy mặt nhỏ của cô ta, "anh cũng đều vì tốt cho em thôi!"

"Được thôi được thôi! Em đâu phải là người không nghe lời đâu nhỉ! Mọi người đều nói vậy thì em biết làm sao!" cô ta chỉ có thể thỏa hiệp thôi!

"Nhưng mà, anh Cảnh Hành rất đẹp trai......" Đường Khê lại uống thêm rượu, "thật hối hận vì không nhanh tay trước!"

"Hừm, em chuẩn bị đi ngày mai xuất ngoại rồi! nói không chừng có thể có thêm một em rể nữa, đến lúc đó nhà chúng ta đều có con lai, em thich mắt xanh tóc đen thì tự mình sinh một đứa thôi!"

"Nói thôi cũng được!" Đường Khê nói rồi gật đầu, "quyết định vậy đi!"

Em gái ngốc, vậy cũng dụ được nó!

- -

Từ lúc quang minh chính đại ra ra vào vào cùng với Cảnh Hành thì công việc của Lê Lê trở nên rất thuận lợi và nhẹ nhàng.

Bởi vì mỗi buổi trưa đều phải cùng Boss ra ngoài ăn cơm, chơi game, nhẹ nhàng qua một ngày!

Nhưng mà, sao cô lại cảm thấy bản thân như đã được sắp đặt sẵn rồi!

Vả lại trong vòng một tháng lại trở nên bình thường cả rồi!

Bao gồm Ninh Dao!

Trong văn phòng của chủ tịch.

"Boss, anh thành thực nói có phải muốn em theo anh nên mới muốn em thành người chính của anh không?" cô đứng bên cạnh bàn làm việc, cúi đầu nhìn anh ta.

Cảnh Hành tay lớn ôm chặt lấy eo thon của cô, "bỗng nhiên đầu trở nên thông suốt rồi, trở thành thông minh rồi!"

"Vậy có cần tăng lương không?" cô ta sắc mặt biến đổi chợt cười!

"Vợ anh có ý đồ thâm sâu nhỉ! Công việc nhiều thì lương phải nhiều chứ, nhưng cũng không nhiều bằng lương của vợ anh, em có cần suy nghĩ xem có nên làm vợ anh không?"

Đây gọi là cầu hôn sao?

Không bông không nhẫn mà chỉ co đơn giản hai người!

Như vậy có quá tùy tiện không nhỉ!

"Không được! em vẫn chưa suy nghĩ xong!" cô quay người định bỏ đi, "Cảnh Hành, anh buông tay!"

"Em đi đâu?"

"Em về làm việc!" cô không nên ở trong giờ làm đến tìm anh ta, hình như cũng không có công việc gì nhiều, không bận lắm!

Cô ta nghiêm trọng hoài nghi có phải vì Cảnh Hành đã quá gần nên không sắp xếp công việc cho cô ta!

"Có phải anh đã ra mệnh lệnh gì rồi không, để em ở trong công ty anh ăn không ngồi rồi, làm kẻ nhàn nhã sao?" cô ta bị kéo không đi được, chỉ có thể cúi đầu xuống nhìn anh.

"Có vẻ như làm em hư rồi cũng không ai giành giật với anh!" Cảnh Hành nhẹ nhàng dùng lực, cả người cô ta bám sát vào anh, "vậy có tốt không?"

"Tốt cái gì chứ! Không tốt! em muốn đi làm!" cô không muốn ở trong công ty rảnh rỗi quá!

"Ngày nào cũng rất rảnh! Cảnh Hành, đẹp trai, a Hành......" anh ta làm sao có thể không động lòng được!

"Công việc em thoải mái chẳng lẽ không tốt sao? Người khác còn muốn công việc nhẹ nhàng được lương cao nữa, em có bị gì không nhỉ?"Cảnh Hành kéo lấy cô ta ngồi lên đùi mình, nắn nhẹ cái mặt nhỏ của cô ta, "có ngốc quá không?"

"Anh mới là ngốc! cả nhà đều ngốc cả!" cô chỉ muốn làm việc thôi!

"Em chính là cả nhà anh, mắng anh thì là mắng em, thế em có muốn ở nơi đây làm người thảnh thơi của anh không? Anh đang thiếu một bờ vai!" Cảnh Hành mắt biếc nhìn cô ta, "có muốn không?"