Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 1005




Trẻ trung nông nổi à! Nhưng không nên ở đây mà náo động à!

“Ông chủ, ông làm sao vậy à! Không phải nói là phải dựa theo thứ tự đến trước đến sau sao? Tại vì sao thức ăn của bàn bọn họ lại lên nhanh vậy?” bên cạnh có người bỗng nhiên chỉ tay về phía Lê Lê

Cảnh Hành đang định nói, thì Lê Lê cười tít mắt cầm điện thoại lên, “xin lỗi nhé bạn học, chunstg tôi là ở trên mạng đặt thức ăn, chỉ là đến có chút muộn mà thôi, chúng tôi là đã có hện ở trước cậu”

Người bên kia đứng hình không nói thêm được lời nào nữa!

Nhân viên phục vụ cũng toát hết mồ hôi, suýt chút nữa nghĩ sẽ xảy ra chuyện rồi!

Cảnh Hành nhìn cô cầm đôi đũa lên ngồi ăn ngon lành, cái đầu nhỏ cũng khá là thông minh

“Đừng có như thế mà nhìn tôi, tôi đây là nhằm tránh nhiều chuyện, lúc ăn cơm không muốn bị làm phiền” cô chỉ là tùy cơ ừng biến mà thôi

Màu sắc thức ăn trên bàn rõ ràng được phân thành hai khí chất

Lê Lê gọi là món cay, Cảnh Hành gọi là món thanh đạm

“Không ngờ rằng tổng tài đại nhân lại không thể ăn được cay, hư hư hư…” cô đã nghĩ xong rồi

Nếu như là sau này Cảnh Hành bắt nạt cô, cô liền làm món cay, cay chết Cảnh Hành!

“Ở nước ngoài lâu rồi, không có mấy ăn” đôi đũa trong tay của Cảnh Hành nhìn đĩa gà cay trước mặt của cô ấy, ngoại trừ thịt gà, chính là đĩa ớt đỏ gắt

Anh còn chưa có ăn, thì đã cảm thấy dạ dày của anh đều bị cay đau rồi!

“Không cần phải giữ thể diện, con người không có ai hoàn hảo, anh không thể ăn cay, tôi cũng sẽ không coi thường anh!” Lê Lê cười nói, ánh mắt rướn lên đầy tự hào

Người phụ nữ này cố ý kích thích anh!

Anh gắp một miếng cho vào trong miệng, khuân mặt tuấn tú trong phút chốc nhăn nhó lại, sau đó thì bình tĩnh nâng ly hoa quả ở bên cạnh lên

“Hương vị thế nào? Cay ngọt cùng lúc ăn?” Lê Lê cười, quá soảng rồi!

Xem ra Cảnh Hành thật sự không thể ăn cay!

Anh cũng không có miễn cưỡng bản thân, toàn bộ phía sau đều chỉ căn thanh đạm

“Cô cũng nên ăn chút thanh đạm, ăn cay như vậy, không sợ bị đau bụng sao?”

“Phi phi phi, đừng có trù tôi được không? Tôi mới không bị đau bụng!” cô lau miệng, “tôi nhất định sẽ rất ổn! ngược lại là tổng tài, đôi môi của anh đều đã đỏ hết rồi!”

Vừa nãy mới chỉ là ăn có một miếng, có cần thiết phải đỏ như vậy không?

Cô thật sự rất hoài nghi!

“Tất nhiên là đỏ miệng rồi, cô cũng đỏ như vậy, không cần phải nói tôi” anh đứng dạy, sau này kiên định không ăn cay nữa

Quá đau khổ rồi!

Ngồi trong xe, Lê Lê mở cửa sổ xe ra, Cảnh Hành ngồi ở bên cảnh nhắm mắt lại giả nghỉ lập tức ngoảnh đầu sang nhìn cô

“Cô thà nguyện ngửi khói ở đuôi xe hơi cũng sẽ mở cửa sổ sao?” trong xe còn đang mở điều hòa, đầu óc người phụ nữ này có lỗ sao?

“Anh không thích à?” Lê Lê ấn nút đóng mở, do dự xem có nên đóng cửa sổ lại không

“Không thích”

“Ha ha, xem ra chúng ta vẫn thật sự không có một chút nào hứng thú giống nhau!” cô tiếc nuối đóng cánh cửa sổ lại, nhưng mà cô sẽ đầu hàng là đúng rồi!

“Chúng ta không cần phải có niềm vui hứng thú giống nhau…” Cảnh Hành lại nhắm mắt lại, cảm thấy đôi môi vẫn còn cay xè

Lê Lê chằm chằm nhìn đôi môi đỏ ửng của anh ấy, đột nhiên bật cười!

Không có khó chịu như thế chứ?

“Quả nhiên là đại thiếu gia yếu mềm, ăn có chút cay thôi, thì đã không chịu nổi!” cô nhỏ tiếng cù lù cù lù

Cảnh Hành không đáp lại

Lệ Nhẫn đang lái xe ở phía trước nhìn đồng cảm với Lê Lê, boss đây là tình tiết trước khi phát hỏa à!

Thế mà lại còn không sợ chết tiếp tục nói!

“Chúng tôi con nhà nghèo nuôi lớn lên, không có kén thức ăn!”

“Anh không phải là từ nhỏ không có ăn rồi chứ? Bộ bộ cũng không thích ăn cay, đi học mầm non rồi, giáo viên không cho phép kén thức ăn, bắt buộc phải ăn, bây giờ vẫn không phải là đã ăn rồi đó sao!”

Bỗng nhiên, cô cảm thấy bóng người ở bên cạnh tiến sát lại gần, sau đó, đầu bị ôm lấy, khuôn mặt anh tuấn đó áp sát lại, đôi môi đè lên!

“U u u…”

Nụ hôn đầu!

Nụ hôn đầu!!

Người đàn ông này làm sao vậy à!?

Lê Lê trong đầu rối tung lên, cái gì đều không có nghĩ đến nữa!

Cảm nhận đôi môi mím chặt từ từ mở ra, hơi thở của đàn ông tiến lại gần cô, cuốn lấy cô, đôi tay của cô nắm chặt lại, không biết phải phản ứng thế nào!

Cô nhắm nhó chặt khuôn mặt nhỏ, cảm thấy bản thân sắp chết mất rồi!

“Hù…”

Người đàn ông đang đè lên cô rốt cuộc cũng buông tay ra, cô thờ phào, nửa canh giờ sau mới hồi thần lại, “Cảnh Hành, anh đang làm chuyện gì vậy!”

“Thử mùi vị” ngón tay của anh vuốt qua đôi môi, nụ cười trên khuôn mặt càng thêm phần tuấn tú hơn!

“Tôi lại đâu có phải là thức ăn, mới không cần anh thử mùi vị!” cô phồng hết má lên, khuôn mặt vẫn nhăn nhó, “dừng xe, tôi muốn xuống xe!”

Chiếc xe không những không dừng lại, tốc độ chiếc xe càng tăng thêm

“Mùi vị không tồi, khá mềm” bên cạnh cô truyền đến tiếng của người đàn ông

“A…” chiếc đầu nhỏ của cô cụng trúng cánh cửa sổ, tuy rằng không có dùng lực, nhưng mà cảm thấy vẫn là có chút đau à

“Một nụ hôn mà thôi, có cần phải đến mức phại đụng cửa tự sát không? Nếu như cô thức sự tức giận, tôi để cô hôn lại!” Cảnh Hành mỉm cười tiến lại gần cô, cánh tay dang ra, kéo cơ thể nhỏ bé của cô áp sát vào trong lòng của anh

“A a a…” cô cả đời thanh bạch, lại bị hủy trong phút chốc!

Lê Lê tủi thân hít hít chiếc mũi, “tôi chẳng không thèm hôn lại, tôi nụ hôn đầu tiên, đã dễ dàng để cho anh rồi, hôn lại không phải là càng dễ dàng cho anh sao! Cảnh Hành anh đồ lưu manh!”

“Tôi chỉ hôn cô có một cái?” anh như thế thì đã lưu manh rồi?

Ánh mắt của Cảnh Hành nhìn cơ thể nhỏ nhắn của ôc, cảm thấy bản thân tiếp xúc chiếc eo mềm mại mà thoải mái, bản năng véo một cái

“A…” Lê Lê lại kêu lên một tiếng.

“Khốn nạn! anh thả tôi ra! Anh có tin tôi nhảy khỏi xe không?” cô ngẩng đầu, đôi mắt to tròn chừng chừng nhìn anh!

“Không tin” Cảnh Hành thả cô ra, trong lòng bàn tay dường như vẫn còn cảm nhận được làn da mềm mại của cô ấy

Lê Lê do dự một chút, nói ra rồi, không thể không làm được!

Cô thử mở cánh cửa xe, mở không nổi!

Trong lòng của cô thầm thở phào, nhịn không nói lời nào tựa lên chiếc ghế, quay lưng lại với anh ta

Trong lòng không ngừng trù ẻo đại khốn nạn Cảnh Hành, cướp đi nụ hôn đầu đời của cô

“Nếu như tôi cũng là nụ hôn đầu, cô sẽ dễ chịu hơn chút không?” Cảnh Hành chiếc lưng của cô ấy, cô gái nhỏ hình như thật sự đặc biệt tủi thân

“Anh lừa tôi thôi! Anh ở nước ngoài sinh sống, ở nước ngoài, hôn nhau chẳng qua chỉ là một kiểu chào hỏi lễ nghi xã giao, anh làm sao có thể là nụ hôn đầu!” cô không hề dễ dàng bị lừa thế đâu!

“Tuy rằng là lễ nghi xã giao, cô có cái gì phải tức giận chứ?”

“Nhưng mà, nhưng mà…” cô cả một lúc chỉ có thể nói ra mấy từ, “chẳng có lễ nghi xã giao nào lại hôn lâu như vậy, vả lại còn đưa lưỡi nữa!”

“Nếu như lễ nghi xã giao không phải là chúng ta như thế, vậy vừa rồi chính là nụ hôn đầu đời của tôi”

“…” Lê Lê phát hiện vòng đi vòng lại, đã kéo bản thân chìm vào trong rồi!

“Tôi không quản, anh cướp đi nụ hôn đầu của tôi! Anh đáng ghét à…” cô tức giận chết được, đôi tay nắm chặt lấy chiếc túi nhỏ, hận không thể trở nên giống với Cảnh Hành bình thản!

“Tôi chịu trách nhiệm không phải là được rồi sao, có nghiêm trọng thế không?”

“Anh đừng có bình thản thong thả như vậy!” cô mím chặt đôi môi, “tôi, tôi có người thích rồi!”

“Ai?” ánh mắt của Cảnh Hành đột nhiên trở nên lạnh băng, vừa nãy còn cười cười, bây giờ thì lạnh tanh nhiều!

“Không nói, vả lại đằng nào nhất định không phải là anh!” trong đầu của cô đang nghĩ cái gì chứ!

Làm sao có thể thích Cảnh Hành!

“Ha…cô nghĩ rằng tôi nói sẽ chịu trách nhiệm với cô là muốn cô trở thành bạn gái của tôi sao? Suy nghĩ của cô không phải quá…”

“Đừng nói nữa, tôi không muốn nghe anh nói gì!” cô cứ nghĩ đến đôi môi nói chuyện hôn qua anh ta, thì liền không thoải mái!