Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 272: Quy tắc ngầm




Chốn ăn chơi lớn nhất thành phố Giang Bắc – Mị Sắc.

Ánh đèn rực rỡ, tiếng nhạc đinh tai nhức óc, nam nữ ăn mặc hở hang, mặc sức hò hét, lắc lư trên sàn nhảy.

So với tầng một ồn ào náo nhiệt, phòng riêng trên tầng lại yên tĩnh hơn nhiều.

Có người ở nơi này uống rượu tìm say, cũng có người ở đây nói chuyện làm ăn. Chỗ này mỗi tối đều tiếp rất nhiều khách hàng muôn màu muôn vẻ。

Đây không còn là lần đầu tiên Trần Tiểu Bích tới nơi như thế này nữa, nhưng đây lại là lần đầu tiên cô đến nơi như thế này để thảo luận kịch bản.

Kịch bản trước đây của cô đều do công ty giải trí Thịnh Thiên đưa cho quản lí giao đến tận tay cô, nếu như cô thích liền nhận, không thích sẽ không nhận.

Phim truyền hình do công ty giải trí Thịnh Thiên sản xuất, chất lượng có bảo đảm, nhưng không được sử dụng thủ đoạn, tốc độ nổi tiếng qua phim cao hơn rất nhiều so với tốc độ diễn viên tự mình gặp may.

Mấy năm qua Trần Tiểu Bích phát triển cả hai mảng phim truyền hình và phim điện ảnh, năm ngoái còn dựa vào một bộ phim mà lấy được giải thưởng ảnh hậu, có thể nói là rất nổi tiếng vào lúc đó.

Nổi tiếng chưa được nửa ngày, lại bắt đầu có người nghi ngờ khả năng diễn xuất của cô, nói cô chỉ diễn một kiểu nhân vật, không có tính thách thức.

Mẹ nó-

Được rồi, sau khi mắng người, Trần Tiểu Bích nhìn lại một chút mấy nhân vật mà cô từng diễn mấy năm qua, đại đa số đều là nhân vật Mary Sue(*), gần giống với hình tượng bên ngoài của cô, thật không có bao nhiêu không gian cho cô phát huy ăng lực của mình.

(*) Mary Sue là một nhân vật hư cấu lí tưởng hóa gần như hoàn hảo của các tác giả khi viết tiểu thuyết. Kiểu nhân vật này thường có một số đặc điểm như: vô cùng hoàn hảo, thông minh xinh đẹp, khiến mọi người đều phải ngưỡng mộ, hiền lành, nhân hậu… quan trọng là nhân vật này không có thật.

Vấn đề mà cô chú ý tới, người khác cũng sẽ chú ý tới. Ở trên mạng còn có người đem phim của cô mấy măm gần đây ra cắt ghép biên tập thành một bộ phim ngắn, nói cái gì mà nếu không phải trang phục và tạo hình không giống nhau, đều muốn cho rằng cô chính là diễn cùng một bộ phim, cùng một nhân vật rồi.

Video biên tập kia sau khi phát tán, một lượng lớn antifan tiến hành công kích diễn xuất của cô. Khi bị antifan công kích, những fan kia cũng không rõ vì sao quay lưng, trở thành antifan.

Sự nổi tiếng của cô giảm đi rất nhiều, là giảm một cách đáng giận, mỗi lần nghĩ đến, Trần Tiểu Bích lại cảm thấy đau lòng.

Độ hot tích lũy mấy năm bi những antifan kia làm loạn một phen, sự nổi tiếng của cô liền rớt xuống nghiêm trọng.

Đặc biệt là nhìn thấy diễn viên nào đó sấp sỉ tuổi với cô, thời gian vào nghề cũng không chệnh lệch nhiều gần đây nhận được sự ủng hộ và độ quan tâm cao trước nay chưa từng có, Trần Tiểu Bích bị đả kích càng lớn.

Trần Tiểu Bích quyết định thay đổi hình tượng, cô không muốn diễn lại những vai ngoan ngoãn trước đây, cô muốn đóng vai chị đại, đóng vai phản diện, ngược lại con đường đóng phim muốn càng mở rộng càng tốt.

Nhưng quản lí của cô lại không muốn cô thay đổi hình tượng, nói rằng cô bây giờ rất vất vả mới tạo ra được hình tượng này nên không được phép phá hủy.

Nghe quản lí nói xong, Trần Tiểu Bích liền nhảy dựng lên đánh quản lí một trận.

Quản lí của cô cũng là người của anh trai đầu gỗ của cô, cho nên mới nói, cô có thể tiếp nhận những kịch bản như thế nào đều nằm trong phạm vi không chế của anh trai đầu gỗ kia.

Lúc Trần Tiểu Bích đang lo không thể thay đổi hình tượng liền nhận được cuộc điện thoại của đạo diễn lớn họ S này gọi tới, nói kế hoạch gần nhất muốn quay một bộ phim mới, đang tìm nữ chính, cảm thấy hình tượng màn ảnh của cô rất thích hợp.

Vừa nhận điện thoại của vị đạo diễn họ S này, Trần Tiểu Bích nghĩ cũng không thèm nghĩ, liền giấu Chung Khôn lặng lẽ tới điểm hẹn.

Nếu để Chung Khôn theo, anh trai đầu gỗ kia của cô cũng nhất định sẽ biết, như vậy mong muốn thay đổi hình tượng của cô sẽ thất bại.

Trước tiên bọn họ đi đến nhà hàng ăn cơm, tiền là Trần Tiểu Bích trả.

Chỉ một bữa cơm mà gần ba trăm triệu

Tuy rằng Trần Tiểu Bích cũng không thiếu chút tiền này, nhưng tiền này lại tiêu vào thân thể người khác, thật đau lòng.

Sau buổi cơm tối, bọn họ còn nói muốn đi chơi, mà địa điểm lại chọn trúng nơi nổi tiếng chi phí đắt đỏ nhất thành phố Giang Bắc.

Mấy tên vương bát đản khốn kiếp này biết không phải tiêu tiền của bọn họ liền muốn phòng riêng đắt nhất, gọi rượu đắt nhất, gọi gái tiếp rượu cũng vẫn là đắt nhất.

Trần Tiểu Bích uống một hớp rượu, ở trong lòng chửi một câu, lão rùa đen khốn kiếp, coi chừng uống chết các người, chơi đùa chết các người.

“Polaris, người muốn kịch bản từ chỗ đạo diễn S tiện tay vơ lấy cũng được một đám lớn, hiện tại anh ấy cho cô cơ hội quay thử, cô phải nắm bắt cho tốt.”

Mấy ly rượu vào bụng, trợ lí đạo diễn ngồi bên cạnh Trần Tiểu Bích bắt đầu thổi gió bên tai cô.

“Quay thử? Thử ở đâu?” Sự kiên nhẫn của Trần Tiểu Bích đã hết, ai dám lại chọc giận cô, cô dám đảm bảo, cô biết đánh người.

Trợ lí đạo diễn đem một tấm thẻ phòng nhét vào tay Trần Tiểu Bích, nhỏ giọng nói rằng: “Chính là ở ngay trong phòng. Chỉ cần đạo diễn S hài lòng, như vậy nhân vật nữ chính ngoài cô ra không còn ai khác nữa rồi.”

Bận rộn cả buổi tối, Trần Tiểu Bích rốt cuộc hiểu rõ, mấy lão rùa đen này là muốn chơi quy tắc ngầm với cô.

Đừng tường rằng nhìn cô hiền lành thì cô thực sự đần độn.

Mấy lão rùa đen khốn kiếp, có can đảm chơi quy tắc ngầm với cô, vậy cô liền muốn khiến bọn họ nếm thử hậu quả của cô.

Đạo diễn S ở trong giới là một đạo diễn rất nổi tiếng, danh tiếng cũng tốt vô cùng, nâng đỡ thành công mấy lớp diễn viên mới.

Nữ chính từng diễn qua phim của gã, mỗi người đều vinh quang tột đỉnh, Trần Tiểu Bích vừa nghe gã muốn tìm cô làm nữ chính, đầu óc liền mê muội mà chạy tới.

Lúc này Trần Tiểu Bích đã không còn tâm tư đi hầu hạ mấy tên khốn kiếp kia nữa, mà là đang tính toán xem ngày hôm nay bỏ ra bao nhiêu tiền, nhất định phải khiến cho mấy lão rùa muốn sàm sỡ cô này phun ra bằng hết.

“Polaris, còn đứng ngây ra đó làm gì? Đi nhanh đi.” Trợ lí đẩy Trần Tiểu Bích một cái, nói: “Cơ hội tốt như vậy, nếu như cô bỏ lỡ, đời này sợ là cũng không có lại nữa đâu.”

Trần Tiểu Bích lặng lẽ gọi điện thoại cho Chiến Niệm Bắc, hắng giọng một cái, nói: “Tổng cộng là 3 tỷ 240 triệu.”

Trợ lí hỏi ngược lại: “Cái gì?”

Trần Tiểu Bích: “Chi phí tối nay.”

Trợ lí: “Polaris, cô điên rồi sao? Cô không muốn lăn lộn trong giới nữa phải không?”

Trần Tiểu Bích cười lạnh một tiếng: “Bản tiểu thư rất tỉnh táo, mới sẽ không bị mấy lão già chết tiệt các ngươi lừa gạt.”

Những năm gần đây, vẫn luôn là cô đi gạt người, vẫn chưa có ai có thể gạt cô.

3 tỷ 240 triệu, cô bỏ ra bao nhiêu tiền liền muốn lấy lại bấy nhiêu, một đồng cũng không muốn để mấy lão khốn kiếp này được lợi.

Trần Tiểu Bích gây rối, ánh mắt người bên cạnh lập tức nhìn lại, có người nói: “Ơ, đều đã đến phòng này rồi, còn giả bộ cái gì nữa chứ?”

Trần Tiểu Bích nói: “Đem tiền trả lại cho tôi, bản tiểu thư có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu như thiếu một đồng, vậy thì đám người các ngươi sau này ai cũng đừng mong lăn lộn trong giới này nữa.”

Trần Tiểu Bích thực sự nói thật, nhưng không một ai tin cô có bản lĩnh này, nếu có một người dám tin tưởng, thì hôm nay Trần Tiểu Bích cũng không trở thành một người trong danh sách những người bọn họ muốn chơi quy tắc ngầm.

“Ha ha ha…”

Bọn họ đều cười, cười Trần Tiểu Bích, cười cô ngu xuẩn, cười cô gặp họa tới nơi còn lớn lối như vậy.

Có người đứng ra nói: “Polaris, cô có biết những vị ngồi trước mặt cô đây là ai không?”

Trần Tiểu Bích nhíu mày liếc nhìn người đàn ông mà bọn họ nói, lúc này mới chú ý tới nơi này còn có một người đàn ông dáng dấp tốt đang ngồi.

Chỉ là lớn lên đẹp đẽ thế nào, cũng vẫn kém xa Chiến Niệm Bắc của cô.

Cô khinh thường nói: “Tôi không cần biết anh là ai. Chỉ cần mang tiền của bản tiểu thư trả lại, tất cả đều dễ nói chuyện.”

Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!