Cao Tiểu My, với cái tên khác là Cao Dĩnh Du, một cô gái trẻ xinh đẹp vừa tròn 18 tuổi, một độ tuổi có thể nói là mới biết yêu.
Một người con trai có mái tóc màu nắng nhẹ, mặc một chiếc áo phông màu trắng đơn giản, bên dưới là một chiếc quần jean ống rộng, lưng đeo một chiếc ba lô MCM lớn, trong tay còn mang theo một chiếc vali loại lớn, đang lười biếng đứng dựa ở đó, giống như một khung cảnh đẹp làm cho những cô gái khi đi ngang qua đây đều quay đầu nhìn lại.
Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của trường Đại học quốc tế Alice.
Mà Cao Dĩnh Du chính là du học sinh vừa mới nhập học, đương nhiên tràn đầy lòng hiếu kỳ đối với ngôi trường này rồi.
Cô nhìn xung quanh, lại phát hiện tất cả các bạn nữ ở khắp nơi đều có học trưởng nhiệt tình bước đến giúp đỡ bọn họ xách hành lý, chỉ có một mình cô là đau khổ kéo một vali lớn, khó khăn bước về phía trước, nhưng không hề có một học trưởng nào có ý muốn giúp đỡ cô.
Đương nhiên nói tới đây không thể không nói thêm mấy câu.
Bây giờ Cao Dĩnh Du đang có mái tóc ngắn đến mép tai, cải trang thành con trai, chiều cao của cô là 1m70 cộng thêm việc cô cố ý che giấu những đặc trưng thuộc về con gái, vì vậy trong lúc nhất thời, rất khó để phát hiện ra cô chính là con gái.
Còn muốn hỏi vì sao là Cao Tiểu My là con gái, lại đột nhiên chơi trò trẻ con biến mình thành con trai?
Thực ra lần này cô là thay tiêu chuẩn của anh cô tới học trong ngôi trường nổi tiếng toàn cầu này.
Vì vậy, bây giờ cô chính là con trai, tên là Cao Tùng Huy.
Một đứa em gái học dốt như cô sao có thể bước vào trường đại học này chứ, đương nhiên đây chính là ước mơ hồi nhỏ.
Còn người anh trai học giỏi của cô thì sao? Sau khi hò hét xuất sắc thi đậu trường đại học này, lại phủi mông quay đi ra nước ngoài học làm nghiên cứu và phát minh khoa học kỹ thuật, để lại một tiêu chuẩn trống trơn này, để cho cô em gái học dốt như cô chiếm được tiện nghi.
Lúc Cao Tiểu My đang oán trách làm con trai không thoải mái bằng con gái, thì đột nhiên một tiếng “bịch”, một quả bóng rổ lặng lẽ không hề báo trước đập vào khuôn mặt nhỏ của cô.
Đập ngay trên sống mũi cao của cô.
“Ai ya…”
Cô bị đau đến hét lên, cơ thể nhỏ bé bị một lực rất lớn này lao đến mức cô phải ngửa mặt ra sau, suýt chút nữa là ngã rồi.
Theo sau đó, một dòng máu nóng đỏ tươi chảy ra từ trong mũi.
Cô vội vàng ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một người con trai, đang từ trên sân bóng rổ cách đó không xa chạy tới đây.
Trong tầm nhìn cao, đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt đẹp trai, sạch sẽ, lạnh lùng.
Chiều cao của anh ta khoảng 1m8, mái tóc ngắn, tóc mai bởi vì trời nóng đổ mồ hôi mà ướt đẫm, anh ta có một đôi mắt đen trong sáng, ánh mắt lại sâu như sương mai, trong suốt, sạch sẽ. Sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng đỏ hồng, nước da trắng.
Đường nét góc cạnh rõ ràng, nhìn rất giống một pho tượng thần linh được mài giũa khéo léo.
Ánh mắt trong suốt của anh liếc nhìn Cao Tiểu My, không biết vì sao trong nháy mắt, hình như Tiểu My nhìn thấy vẻ hơi kinh ngạc đặc sắc trong đôi mắt của anh ta.
“Liên, dẫn cô ấy đi tới phòng y tế.”
Người con trai không nói lời xin lỗi, chỉ nghiêng đầu dặn dò người bạn đang đứng phía sau, đi tới nhặt trái bóng dưới chân Tiểu My, xoay người, dẫn các thành viên trong đội bóng rời đi.
“Này…”
Cao Tiểu My hơi tức giận.
Nghé con không sợ hổ, cô bóp mũi mình để máu ngừng chảy, bước mấy bước tới trước mặt anh ta rồi đứng lại nói: “Người này tại sao lại không biết lễ phép đến như vậy? Đã đập người khác bị thương mà một câu xin lỗi cũng không có?”
Thật sự coi mình lớn lên đẹp trai thì có thể lớn lối sao?!
Người con trai liếc nhìn cô, lạnh nhạt mở miệng nói: “Cô là con gái? Sao lại khác người như vậy!”
“…”
Kết quả một câu nói đã đổi lại tiếng cười vang của tất cả cầu thủ ở xung quanh.
Dĩnh Du lập tức nhịn đến đỏ mặt, tức đến nổ phổi đáp trả lại: “Anh mới chính là con gái! Cả nhà anh đều con gái!!”
Thật là xui xẻo!!
Vừa mới bước vào trường, suýt chút nữa đã bị người khác nhìn thấu rồi!!
Dĩnh Du mặt mày xám xịt chạy ra khỏi một đám con trai này.
Học trưởng có tên là Kỳ cũng chạy theo, một tay thân thiên khoát lên bả vai cô: “Này, cậu em, để anh dẫn cậu em đi tới phòng y tế nhé.”
“Không đi!!”
Tiểu My tức giận hất cánh tay của khoát trên vai cô, ưỡn ngực rất có cốt khí hô tô một câu: “Tôi là đàn ông, chỉ chảy vài giọt máu mũi mà thôi, đi tới phòng y tế làm cái quỷ gì!!”
Kỳ nở nụ cười, đấm một cú vào lưng của Tiểu My: “Tốt lắm! Rất có cốt khí!”
“Khụ khụ khụ…”
Cú đấm này suýt chút nữa đã trực tiếp đấm bị thương cơ thể nhỏ bé yếu đuối của Tiểu My, hại cô ho mấy tiếng kịch liệt.
Chết tiệt, lại dùng sức lớn như vậy!!
Con trai chính là thô lỗ như vậy!
Kỳ nhìn bộ dạng chật vật của Tiểu My, không nhịn được cười ha hả.
Tiểu My lườm nguýt anh ta: “Người con trai lúc nãy là ai vậy? Tại sao lại lớn lối như vậy!”
“Cậu ta tên là Đình Hải! Là người nổi tiếng trong trường học chúng ta đấy, cậu là học sinh mới tới nên không biết cũng không có gì lạ, chỉ có điều, sau này cậu sẽ nghe thấy tên của cậu ta mỗi ngày thôi.”
“Đình Hải?”
“Tiểu My nhíu mày: “Cái tên này sao nghe quen quá vậy? Hình như tôi đã nghe thấy ở đâu rồi…”
Nhưng trong lúc nhất thời cô không thể nghĩ ra được.
“Chẳng qua những điều anh vừa nói, sau này chúng ta sẽ nghe thấy tên của anh ta mỗi ngày là có ý gì?”
“Cậu nghe xem!”
Kỳ vỗ vỗ vai của Tiểu My, tỏ ý cô hãy yên lặng.
Theo sau đó, hai người liền nghe thấy hai cô gái đang ngang qua bọn họ trò chuyện rất sôi nổi: “Học trưởng Đình Hải thật đẹp trai! Nghe nói có một em gái cấp dưới vì muốn theo đuổi anh ấy, mà trong lúc nghỉ hè đã viết 100 lá thư tình gửi cho anh ấy!”
“Anh ấy có đồng ý không”
“Không biết, nhưng có người nói hai người bọn họ đang yêu nhau!”
“Không phải chứ!! Là đứa con gái nào vậy? Cô ta sao có thể xứng với anh ấy chứ!!”
“…”
Dĩnh Du không còn gì để nói: “Nông cạn, đúng là nông cạn!! Chỉ chú trọng đến vẻ bề ngoài của người khác!!”
Được rồi! Cô cũng thừa nhận là người con trai tên là Đình Hải lúc nãy cũng rất đẹp trai.
Sao cô vẫn có một ảo giác, hình như nhìn anh ta hơi quen mắt.
“Không phải người ta chỉ đẹp trai thôi đâu!”
Kỳ nói xong, thuận tiện nhận lấy chiếc vali trong tay Tiểu My, tiếp tục dùng giọng điệu sùng bái để giới thiệu anh ta: “Cậu ấy chính là đội trưởng đội bóng rổ trong trường chúng ta!”
“…Ồ, đầu óc ngu si, tứ chi phát triển!”
Tiểu My làm ra vẻ mình đã hiểu rõ, trực tiếp gật đầu.
“Đầu óc ngu si?”
Kỳ cười nhạo: “Tôi thật sự muốn bổ đầu cậu ấy ra xem, rốt cuộc bên trong có cấu tạo như thế nào? Ngày thường không nhìn thấy đọc một cuốn sách nào, thế nhưng trong mỗi cuộc thi đều đứng đầu lớp!! Hơn nữa trong mỗi môn học về cơ bản… đều là điểm tối đa!!Rất biến thái!! Nghe nói hồi học cấp ba, cậu ấy nhảy liên tiếp hai lớp, từ lớp 10 lên thẳng lên đại học năm nhất!”
“…”
Lợi hại như vậy sao!
Tiểu My khiếp sợ đến trợn to mắt: “Siêu cấp học giỏi!!”
Lần này, Tiểu My đã thật lòng sùng bái Đình Hải, tuôn trào như nước sông cuồn cuộn.
Phải biết mỗi một người học dốt đều tôn thờ những người học giỏi làm Thần Thánh, làm Phật, là đứng ở trên cao không thể với tới!!
Huống hồ người này còn siêu cấp học giỏi!!
“Được rồi! Tôi thừa nhận, tứ chi anh ta phát triển, đầu óc cũng linh hoạt, chỉ có điều phẩm chất thật sự không ra sao!”
Tiểu My đánh giá khách quan.
“Phẩm chất của Đình Hải, đợi sau khi cậu có thể thật sự quen biết cậu ấy mới có thể đánh giá được! Đi thôi, cậu ở ký túc xá nào? Tôi đưa cậu tới đó.”
Lúc này, mũi của Tiểu My đã không còn chảy máu nữa.
Chỉ là mũi có chút sưng to lên, trông có vẻ kỳ quái nhưng vẫn rất dễ thương.
“Tôi cũng không muốn quen biết anh ta! Tôi sống ở tòa nhà Triều Dương, 307.”
“Tòa nhà Triều Dương, 307??”
Kỳ còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm.
“Đúng vậy! Có vấn đề gì không?”
“Không!”
Kỳ lắc đầu nở nụ cười: “Chỉ có điều cậu muốn không quen biết Đình Hải, chỉ sợ sẽ gặp khó khăn đó!”
Tiểu My không hiểu rõ thâm ý trong lời nói của anh ta, chỉ nghĩ anh ta vẫn đang tâng bốc sự lợi hại của Đình Hải đối với mình, đương nhiên cũng không muốn đặt ở trong lòng nữa.
Có Kỳ dẫn đi, rất nhanh Tiểu My đã tìm được ký túc xá của cô.
Vừa đẩy cửa ra, lúc cô nhìn thấy người ở bên trong bỗng dưng ngẩn ra.
“Đình Hải??”
Sao anh ta lại ở đây?!
Dường như Đình Hải vừa mới tắm xong, mái tóc ngắn vẫn còn ướt, dáng vẻ lười biếng nhưng lại có sự gợi cảm không thể giải thích.
Anh đã cởi áo cầu thủ ra, thay một bồ độ đơn giản màu xám mặc ở nhà.
Khi anh nhìn thấy Tiểu My dường như cũng có chút kinh ngạc.
Đôi mày kiếm hơi nhíu lại, hỏi Kỳ: “Cậu dẫn cậu ta đến ký túc xá của chúng ta làm gì?”
Ký túc xá của bọn họ?!!
Tiểu My nghi ngờ nhìn Kỳ, lại liếc mắt nhìn biển số trên cửa ký túc xá, trên đó viết rất rõ: Triều Dương, 307.
Oh shit!!
Tiểu My vội vàng lấy tấm thẻ từ trong ba lô, tấm thẻ này cô đã lĩnh từ tay trưởng bộ phận sinh hoạt, vừa liếc nhìn mặt chữ ở trên đó lập tức có chút tuyệt vọng.
Tòa nhà Triều Dương, 307!!!
“Tòa nhà này có mấy 307 vậy?”
Dường như Tiểu My vẫn có chút không muốn tin.
Đứng trước cửa, dù thế nào cũng không tình nguyện bước vào trong ký túc xá một bước, cho dù điều kiện của ký túc xá này có thể bài trí tốt hơn, so với những nhà trọ hộ gia đình.
Kỳ khoanh hai tay trước ngực, dựa vào khung cửa, nheo mắt nhìn cô cười nhạo, giơ một ngón tay, vẻ mặt như cô hãy cam chịu số phận: “Chỉ có một!”
“…”
Tiểu My liếc mắt nhìn Đình Hải đang đơ mặt đứng trong phòng, buồn bực gãi đầu: “Có phải ông trưởng bộ phận sinh hoạt này đã đưa nhầm thẻ cho tôi rồi không? Tôi chỉ là một tân sinh viên, sao có thể ở chung với học trưởng năm ba như các anh chứ?! Trong phòng của các anh cũng không còn giường trống có đúng không? Nhất định là nhầm rồi, tôi phải đi tìm ông ấy!”
Cô mới không cần ở chung với tên mặt đơ này!
Người thông minh như vậy, nói không chừng chưa tới hai ba ngày, bí mật của mình sẽ bị anh ta vạch trần!!
“Chỗ của chúng tôi vẫn còn một căn phòng.”
Tiểu My đang muốn nhấc vali, xoay người rời đi, đột nhiên lại nghe thấy tiếng Đình Hải mở miệng vàng của mình ra.
Một câu nói đã đâm thủng tất cả niềm hy vọng của Tiểu My.
Tại sao cô có một ảo giác giống như Đình Hải cố ý nói ra những lời này?!
“Được rồi! Chắc chắn là không thể sai được!! Tôi giúp cậu xách vali vào trong!”
So với vẻ mặt đơ của Đình Hải thì học trưởng Kỳ có vẻ nhiệt tình hơn anh ta rất nhiều.
Cũng không đợi Tiểu My trả lời, anh ta đã mang vali của cô đi vào trong căn phòng trống.
Tiểu My bi thảm phát hiện, căn phòng cô ở là một căn phòng xép, căn phòng xép này được chia thành hai gian trong và ngoài, mà phòng cô ở là phòng trong không có kèm nhà vệ sinh và phòng tắm, nếu muốn dùng thì phải đi ra gian phòng ở bên ngoài, dùng chung với bạn cùng phòng! Mà nếu cô muốn từ bên ngoài vào phòng mình, phải đi qua phòng anh ta, còn không thì cô phải lượn một vòng hành lang bên ngoài phòng để đi vào cửa.
Cách sắp xếp của căn phòng này, quả thật có chút làm cho người khác phải tức đến sôi máu!!
“Gian phòng ở bên ngoài là của anh sao?”
Tiểu My mang một tia hy vọng cuối cùng hỏi Kỳ.
Nếu như là anh ta, ngược lại vẫn còn tốt, chí ít cô có thể miễn cưỡng chịu đựng được.
“Gian phòng đó là của Đình Hải.”
“Hả?”
Tia hy vọng cuối cùng của Tùng Huy đã tan vỡ hoàn toàn.
Kỳ khoanh hai tay trước ngực, nhìn cô mỉm cười: “Làm sao vậy? Nhìn dáng vẻ của cô giống như rất căm thù với Đình Hải!”
“Anh ta nói tôi giống như con gái! Đây chính là một sự sỉ nhục đối với tôi!”
Chỉ điều này đã đủ để gây thành mối căm hận sâu sắc rồi!
Phải biết rằng suýt chút nữa bí mật của cô đã bị công khai trước mặt mọi người rồi!!
Thực ra nói hận anh không bằng nói là đang sợ anh!
Chỉ là người xa lạ mới gặp lần đầu thì làm gì có căm hận chứ! Chỉ sợ thật sự… người thông minh như vậy, suýt chút nữa đã nhìn thấu cô rồi, nếu như sống cùng nhau sớm muộn gì cũng có một ngày, chính mình sẽ rơi vào trong tay của anh ta!